Huyễn Sủng Sư (Sủng Mị)

Chương 1603: Phán quan tối cường – Tiêu Tuyết Ngang (Hạ)



Ba nghìn đầu Trớ Ấn Yêu đều bị thương tổn lớn nhỏ khác nhau, cũng có rất nhiều con tử vong ngay tại chỗ, không có một con nào may mắn thoát khỏi công kích. Mỗi một đạo kỹ năng hắc ám mang theo uy lực khủng khiếp nhanh chóng phá tan đại trận giam cầm của quân đoàn Trớ Ấn Yêu.

Trên không trung, dưới mặt đất, thân thể những con Trớ Ấn Yêu đang bay đi bỗng nhiên tan rã dần dần.

Không có máu rơi xuống, cũng không có thi thể, lực lượng hắc ám hủ thực đã xóa sạch dấu vết tồn tại của chúng nó trên thế giới này.

Hậu sơn Thần Tông tĩnh mịch dị thường, chỉ có tiếng gió thê lương thổi quét khắp nơi.

Một khi kết giới Trớ Ấn Yêu biến mất, tất cả thành viên Thần Tông sẽ phải đối mặt với sinh vật hắc ám thần bí kia. Một chuyện tình kinh khủng hơn nữa đang xảy ra ở trước mặt mọi người, đó là ba nghìn Trớ Ấn Yêu bị năng lượng hắc ám quét ngang không còn sống sót đủ một trăm con.

Ba nghìn đầu Yêu Linh Hồn sủng cấp chúa tể lại bị mạt sát bởi một lần xung phong, nội tâm mọi người đã bị thực lực sinh vật kia hù dọa ngây người, tạm thời mất đi năng lực suy tư.

Lúc nãy quân đoàn Trớ Ấn Yêu đối phó Trụ Miện dương vương đã phát huy tác dụng trọng yếu, bỏ ra cái giá rất nhỏ cuối cùng đã khống chế được nó. Nhưng bọn họ ở trước mặt sinh vật hắc ám này lại yếu ớt tới mức không chịu nổi một kích.

Quân đoàn Thần Tông sa vào trong khủng hoảng, tất cả mọi người đều yên lặng như tờ. Thực lực thành viên quân đoàn lấy cấp chúa tể làm chủ, những tướng lãnh, thủ lĩnh là cấp Bất Hủ. Lúc trước bọn họ chứng kiến Trụ Miện dương vương mới chính thức biết được thế nào là lực lượng cường đại, bây giờ lại xuất hiện một đầu Hồn sủng mạnh hơn, cho dù số lượng nhiều hơn gấp mấy lần cũng không thể bù đắp nổi chênh lệch.

Lúc này đây, tính mạng tất cả mọi người như chỉ mành treo chuông, không có một ai dám bảo đảm mình sẽ được an toàn dưới cơn thịnh nộ của sinh vật thần bí kia.

"Tông chủ... tông chủ...!"

Tần Nghiễm sợ hãi đến mức nói chuyện cũng không lưu loát.

Kết giới Trớ Ấn đại trận chưa bao giờ thất bại, mạnh như Trụ Miện dương vương cũng bị bắt rồi. Bây giờ ba nghìn Trớ Ấn Yêu đã bị giết chết, tất cả mọi người ở nơi này trực tiếp lộ diện trước móng vuốt hung ác của sinh vật kia.

Trong nháy mắt nó mạt sát gần hết ba nghìn Yêu Linh chúa tể, cỗ lực lượng này dư sức giết chết bất kỳ cường giả cấp Bất Hủ nào. Thậm chí nói một cách không hề khoa trương, nếu như không thể khống chế sinh vật hắc ám này, vậy thì Thần Tông và Tranh Minh chủ thành cũng chuẩn bị lâm vào tai họa ngập đầu, rất có khả năng bị nó san thành bình địa.

Đỗ Hàm cắn chặt hàm răng, chính hắn cũng không ngờ kết giới Trớ Ấn lại không có một chút tác dụng.

Bây giờ Đỗ Hàm bắt buộc phải xuất thủ, hắn không ra tay thì sinh vật hắc ám kia sẽ tàn sát quân đoàn Thần Tông tạo thành một trận tai nạn đáng sợ. Bản thân hắn nói riêng và cả Thần Tông nói chung sẽ không chịu nổi đả kích to lớn như thế.

"Tần Nghiễm, đi truyền mệnh lệnh của ta, mở ra Thần trận."

Đỗ Hàm biết sự tình nghiêm trọng, vội vàng nói với Hàn chưởng môn.

Tần Nghiễm không dám chậm trễ một giây, nhanh chóng thúc dục Hồn sủng bay về phía trung tâm Thần Sơn.

Thời điểm bay lên không trung, Tần Nghiễm luôn luôn quay đầu nhìn lại, bởi vì hắn rất sợ bị sinh vật kinh khủng kia nhắm vào mình.

Hắn tin tưởng chỉ cần sinh vật muốn giết mình, chỉ cần một cái kỹ năng đánh tới là có thể giết gọn mình rồi.

Lúc này Tông chủ Đỗ Hàm nóng lòng như lửa đốt, nghĩ thầm trong đầu:

"Tại sao cái tên Tiêu Tuyết Ngang kia còn chưa chịu xuất hiện? Chẳng lẽ hắn cố ý để cho thuộc hạ của mình hao tổn sao?"

Lần này Đỗ Hàm phái ra toàn bộ thuộc hạ bày trận ở hậu sơn Thần Tông, lại còn sử dụng rất nhiều tinh thạch, hồn thạch cao cấp bày sẵn thiên la địa võng với mục đích bắt giữ Hồn sủng hoang dã chạy ra từ Ấn cốc. Nếu như hao tổn quá nhiều thuộc hạ, địa vị của hắn tại Thần Tông sẽ rớt xuống, rất khó ngồi ngang hàng với Tiêu Tuyết Ngang và Tiêu tông chủ như trước.

Mắt thấy sinh vật kia xung phong đại khai sát giới bên trong quân đoàn hộ vệ, Đỗ Hàm rốt cuộc ngồi không yên nữa rồi. Hắn lập tức ra lệnh cho Long Thủ ma ưng bay tới kiềm chế.

"Gào!"

Long Thủ ma ưng phát ra một tiếng gào thét khiêu khích, thân hình uy vũ lướt qua mặt đất, năng lượng hai cánh ngưng tụ lại biến thành một thanh Dực nhận chớp lóe hàn mang ở trong bóng đêm.

Sinh vật hắc ám kia nhận thấy Long Thủ ma ưng đánh tới, đôi mắt hung tàn lập tức tập trung vào thân ảnh Long Thủ ma ưng.

"Phách!"

"Rầm!"

Một con Hắc Long đột nhiên xuất hiện nhanh như chớp, mặc kệ tốc độ Long Thủ ma ưng nhanh thế nào cũng không thể né tránh một kích này. Đầu Hắc Long đánh vào người Long Thủ ma ưng, lực lượng phản chấn khiến cho nó bay ngược về phía sau còn nhanh hơn thời điểm lao tới.

Thân thể Long Thủ ma ưng quay cuồng ở giữa không trung, phải bay đi rất xa mới miễn cưỡng điều chỉnh thân hình, một mảng lớn lông vũ tung bay lả tả trên trời cao. Hiển nhiên là Long Thủ ma ưng không kịp đề phòng bị một kích kia đánh cho bị thương không nhẹ.

Thực lực Long Thủ ma ưng là cao đẳng Bất Hủ, có thể nói là tồn tại vô địch ở trong Tranh Minh chủ thành. Rất ít người có cơ hội nhìn thấy Long Thủ ma ưng xuất thủ chân chính, thường thường nó chỉ cần gào thét một tiếng cũng hù dọa địch nhân run rẩy, quỳ xuống thần phục.

Những người không sống tại Thần Tông sẽ không biết tông chủ Đỗ Hàm và Long Thủ ma ưng cường đại tới mức nào. Chẳng qua là sinh vật hắc ám vẫn mạnh hơn nhiều lắm, khí thế Long Thủ ma ưng đã bị nó áp chế hoàn toàn, chỉ mới giao phong một trận đã phân ra ai mạnh ai yếu rồi.

Dĩ nhiên, Long Thủ ma ưng trải qua một lần giao phong ngắn ngủi cùng đối phương đã có thu hoạch nhất định. Ít nhất Đỗ Hàm bây giờ đã biết sinh vật thần bí kia là chủng tộc gì rồi.

"Tông chủ, Quang Ấn trận đã chuẩn bị xong."

Một gã chủ quan Trừng Phạt điện dùng tinh thần âm xin chỉ thị.

"Vây khốn nó!"

Đỗ Hàm lập tức ra lệnh.

Vừa mới dứt lời, quân đoàn Thần Tông phân bổ tại các vị trí khác nhau buông thả lực lượng vào trong đại trận. Hàng loạt Thánh quang lóe sáng tạo thành cột trụ màu vàng kim đâm thẳng lên trời, chiếu sáng màn đêm tăm tối.

Trong quá trình cột sáng hình thành lần lượt biến ảo vô số ấn ký ma văn thâm ảo. Sau đó tất cả ấn ký mang theo lực lượng cường đại phủ xuống đầu sinh vật hắc ám kia. Quang Ngục Cấm Cố.

Đây là kỹ năng phần lớn Quang hệ Hồn sủng đều biết. Mấy ngàn đầu Quang hệ Hồn sủng đồng thời thi triển Quang Ngục Cấm Cố sẽ tạo ra cảnh tượng tráng lệ như thế. Khắp thiên địa xuất hiện ma văn ấn ký ẩn chứa lực lượng giam cầm, tất cả cột sáng liên kết với nhau chính là một tòa đại trận phong ấn cực kỳ kiên cố.

Quang mang hoàng kim chiếu sáng màn đêm, từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy đại trận giống như một tòa cung điện nguy nga, rực rỡ. Khu vực sinh vật hắc ám di chuyển đã bị lực lượng Quang hệ dần dần hạn chế.

"Ầm ầm ầm!"

Chốc lát sau, tòa cung điện hoàng kim hạ xuống mặt đất, tựa như một tòa thiên cung từ trong tinh không xuất hiện trấn trụ sinh vật tà ác. Thánh quang nở rộ bốn phía, Tranh Minh chủ thành rốt cuộc khôi phục một chút quang minh. Thậm chí tầng mây hắc ám che kín mặt trời cũng bị mờ nhạt vài phần.

Dùng lực lượng Quang hệ khắc chế sinh vật hắc ám là hữu hiệu nhất, sau khi Quang Ấn trận hoàn thành lập tức áp chế tà vật, không cho nó tùy tiện đồ sát mọi người nữa.

Lúc này tất cả thành viên Thần Tông thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Ngay cả một đời tông chủ cũng không thể đối phó nó, một khi để nó xung phong liều chết giết vào chính giữa quân đoàn, vậy thì bọn họ còn có thể sống sót mấy người?

"Bạch Long!"

Không biết là người nào thét lên một tiếng thật to, thành viên Thần Tông vội vàng ngẩng đầu lên bất chợt phát hiện một con giao long màu trắng uy vũ đang bay lượn ở trên bầu trời.

Cả người Bạch Long bao trùm một tầng lân phiến màu trắng tinh khiết, thân thể thon dài ẩn chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Dưới mặt đất, chưởng giáo Tằng Long của Xà Long phái lúc này cũng đang im lặng quan sát Bạch Long.

Bạch Long khác hẳn Xà Long, trong người nó không có tính cách hèn yếu, giảo hoạt giống như Xà Long, mà chỉ có cỗ khí chất uy nghiêm, bá đạo tựa như đại tướng ở trên chiến trường. So sánh với Bạch Long, Kim Xà Long quả thật là nhu nhược tới cực điểm.

"Tiêu phán quan tới!"

"Tiêu phán quan!"

Quân đoàn Thần Tông bỗng nhiên hô to danh hiệu Tiêu phán quan. Người nào người nấy đều lộ vẻ tôn sùng, kính phục.

Đây là vinh quang cao nhất dành cho Tiêu Tuyết Ngang, hắn được toàn bộ thành viên Thần Tông tôn kính. Cho dù là phe phái Đỗ Hàm hay là những phó tông chủ khác, chỉ cần là thành viên Thần Tông đều xem hắn là một vị anh hùng đích thực.

Trẻ tuổi, cường đại, chính trực, huyết tính, kiên cường … đây là nhận xét chung của Thần Tông đối với vị đầu lĩnh Phán Quan điện.

Bạch Long xuất hiện giống như một liều thuốc an thần dành cho quân đoàn Thần Tông, tất cả mọi người đều biết chỉ cần Tiêu Tuyết Ngang xuất thủ chắc chắn sẽ dẹp yên hết thảy tai nạn. Cho dù là Thánh Quỷ tội ác ngập trời của Ám Tông, hay là Hoàng Kim Thiên Thú cường đại vô song… cuối cùng tất cả chúng nó đều bị phán quan tối cường của Thần Tông đánh bại.

Đỗ Hàm im lặng nhìn tới thân ảnh Bạch Long đang bay lượn ở giữa không trung, rồi lại nhìn đám thủ hạ của mình tung hô Tiêu phán quan, trong lòng hắn có cảm giác ganh tỵ và buồn bực khó tả.

Rõ ràng đám người kia là thủ hạ của hắn, bọn họ vốn nên ủng hộ hắn, coi hắn là thần tượng mới đúng. Nhưng mà Tiêu Tuyết Ngang vừa xuất hiện, đám người này kêu gào rối loạn, rốt cuộc ai mới là chủ nhân của bọn họ đây?

Cảm giác khó chịu khiến cho trong đầu Đỗ Hàm nổi lên lửa giận bừng bừng, hắn còn chưa có già, hắn không muốn bị thời đại này đào thải.

"Cuối cùng sẽ có một ngày, tất cả các ngươi sẽ phải thần phục dưới chân của ta."

Đỗ Hàm híp mắt lại không thèm nhìn Tiêu Tuyết Ngang lần nào nữa, trong mắt lập lòe một tia oán niệm.