Huyễn Sủng Sư (Sủng Mị)

Chương 1695: Vong Mộng thức tỉnh



"Vù vù vù vù!"

Khí tức cuồng bạo từ quân đoàn Hồn sủng như sóng thần cuốn tới, bầu trời trạm dịch dần dần tối đen, mây mù giăng kín không gian.

Cuồng phong thổi quét cát bay đá chạy, cỗ khí thế to lớn tràn tới như muốn quật ngã tường thành. Một cá nhân so với quân đoàn quả thật là nhỏ bé tới cực điểm.

Một mình Sở Mộ đứng trên tường thành, tư thái vững như bàn thạch. Nhưng lúc này mọi người không thể nhìn thấy thân ảnh Sở Mộ nữa rồi, bởi vì tầm mắt bọn họ đã bị cuồng phong mù mịt và rừng rậm ngã nghiêng che khuất.

Cách xa nhau mười mấy dặm nhưng ai nấy đều cảm nhận được khí tức hủy diệt phát ra từ liên quân chinh phạt. Chú ngữ đã chuẩn bị sẵn sàng, như khóe miệng run run. Đại quân tiến tới sát tòa thành khiến cho áp lực trở nên cường liệt hơn.

Khoảng cách song phương càng lúc càng gần, đội ngũ tiên phong đã thi triển kỹ năng bắn xuyên qua rừng rậm, từng đợt từng đợt quang mang theo quỹ tích đường vòng cung đổ ập xuống đầu Sở Mộ.

"Ùng ùng ùng ~!"

Năng lượng bạo tạc chấn điếc cả tai, làn sóng xung kích thổi tung y phục trên người hắn.

Nói thật ra quân đoàn trên không đã có thể công kích tới hắn, nhưng hắn còn chưa nghĩ ra nên triệu hoán Hồn sủng nào xuất chiến.

Chiến Dã? Trước khi nó tăng cường thực lực rất dễ bị địch nhân một kích tất sát.

Ma Thụ? Cấp bậc của nó còn chưa đủ cao.

"Nghệ!"

"Nghệ ~~~!"

Bỗng nhiên một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai Sở Mộ.

Thanh âm này có vẻ vui mừng, lại giống như khẩn cấp muốn nói gì đó. Sau khi truyền vào trong đầu Sở Mộ lại biến thành tiếng khóc của trẻ sơ sinh đang muốn chào đời.

"Vong Mộng?"

Trong lòng Sở Mộ lập tức mừng rỡ như điên.

Vong Mộng nhất định là cảm ứng được tâm tình của hắn mới khẩn cấp thức tỉnh.

Đây là lần thứ hai Vong Mộng niết bàn tái tạo, Sở Mộ càng thêm khẩn cấp muốn nhìn xem Vong Mộng biến hóa như thế nào.

Chú ngữ nhanh chóng vang lên, Sở Mộ mở rộng không gian Hồn sủng triệu hoán Vong Mộng. Một đạo hồn ước từ từ xuất hiện dưới chân hắn, từng đạo tia chớp màu tím đen chớp lóe tạo thành đồ án triệu hồi. Sau đó là hai luồng sáng linh động xuất hiện quấn quanh một chỗ tạo thành đồ đằng quỷ dị.

"Vụt!"

Ở vị trí trung tâm đồ án đột nhiên bắn ra một đạo năng lượng màu đen, lấy tốc độ cực nhanh xuyên phá trời xanh. Vô số lông chim màu tím đen lần lượt phân hóa, xoay quanh đồ đằng. Số lượng lông chim càng lúc càng nhiều, diện tích đồ án lại càng rộng, sau đó hợp thành một cái Ám Lôi trận đồ ẩn hiện ma văn thần bí.

"Ầm!"

Trong giây lát, một đạo lôi điện khổng lồ từ trên trời cao đánh thẳng xuống trận đồ. Tia chớp nổ tung như muốn phá vỡ thiên địa, lực lượng lôi điện lan tràn ra bốn phía bao phủ cả vùng trời Đông Cuồng Lâm và một nửa quân đoàn chinh phạt.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!"

Từng đạo lôi điện không ngừng đánh xuống tích tụ năng lượng vào khu vực trung tâm trận đồ. Sau đó một thân ảnh mỹ lệ chậm rãi xuất hiện.

Khí tức hắc ám điêu linh nhẹ nhàng xoay tròn, dung hợp chung một chỗ với lực lượng biến thành lĩnh vực đặc thù của Vong Mộng. Trong khu vực đó, khí thế bài sơn đảo hải của liên quân chinh phạt bị triệt tiêu trong chớp mắt.

Bên trong lĩnh vực lôi điện cuồng bạo đó, đường viền Vong Mộng dần dần rõ ràng, một đôi cánh đen tuyền chậm rãi giãn rộng ra. Hồ quang không ngừng di chuyển trên đôi cánh làm tăng thêm uy nghiêm của vương giả hoàng tộc.

Tất cả cặp cánh từ từ mở rộng ra, đồ đằng chung quanh trôi nổi vô số lông chim ám đen bao trùm một mảng không gian rộng lớn.

"Vụt!"

Phần lớn lông chim đột nhiên thay đổi vị trí, sắp xếp thành hình một thanh Tam Xoa kích bắn thẳng vào quân đoàn Thi quỷ.

"Ầm ~!"

Điện quang đen nhánh nổ tung ngay chính giữa quân đoàn Thi quỷ máu thịt dơ bẩn bắn ra tung tóe, chỉ một đòn tấn công đã có hơn trăm đầu Thi quỷ biến thành thịt vụn.

"Ùng ùng!"

"Ùng ùng ùng ùng ~!"

Thoáng cái đã có hàng trăm đạo Tam Xoa lôi kích xuyên phá không gian đánh tới quân đoàn Thi quỷ. Mỗi một đạo Lôi kích đều tiêu diệt trên trăm đầu Thi quỷ, trong lúc nhất thời thi thể tan nát, đầu óc vỡ toang, chi cụt xương nứt bắn loạn cả lên. Cảnh tượng ghê rợn không sao tả xiết... Hàng trăm hàng ngàn Thi quỷ tử vong không thể gây ra bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng hàng vạn Thi quỷ cùng lúc diệt vong thì sao?

Đứng mũi chịu sào chính là Thi quỷ đại quân của Vong Linh cung, đại đa số chúng nó là do tử thi và ác quỷ cấp đế hoàng tạo thành. Vong Linh giới Hồn sủng vốn không sợ tử vong, ngã xuống là đứng lên nổi danh sinh vật bất tử. Vong Linh Hồn sủng từ xưa tới nay đều lấy tư thế xung phong liều chết ở trong chiến tranh, cũng là đội quân khó chơi nhất trong tất cả các hệ thuộc tính.

Hiện tại hàng loạt Thi quỷ cấp đế hoàng bị năng lượng lôi điện diệt sát, thi thể cũng bị Tam Xoa lôi kích bạo tạc hóa thành tro bụi, tử vong vô cùng triệt để.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh Vong Mộng cao quý ở trên trời cao, tiếng kỹ năng nổ tung cơ hồ khiến cho đau nhói cả tai, đầu óc quay cuồng, tia chớp không ngừng xuất hiện làm hắn hoa cả mắt. Nhưng bất kể những điều đó, vào lúc này hắn thật sự vui mừng.

Bởi vì hắn ngửi thấy mùi máu tanh, cảm nhận được khí tức hủy diệt và lực lượng bá đạo xuất phát từ Vong Mộng. Lấy thực lực Sở Mộ bây giờ hiển nhiên không cần để ý đến đại quân cấp đế hoàng, nhưng hắn không thể nào chỉ dùng một kỹ năng tiêu diệt hơn vạn địch nhân.

Mảnh đất phía trước trạm dịch biến thành khu vực tử vong, chỉ có lực lượng lôi điện điên cuồng tàn phá, nham thạch, rừng rậm, núi non và cả địch nhân, hết thảy mọi thứ nhanh chóng biến thành tro bụi.

Chốc lát sau, khu vực mấy chục dặm vuông trở thành hố chôn thi thể, hàng vạn Thi quỷ tử vong cũng vô pháp hồi sinh.

Trước một khắc, nơi này đang bị quân đoàn đông nghịt che kín, bây giờ vạn vật diệt vong, chỉ còn lại một đống thi hài nám đen.

Sở Mộ khó thể tin tưởng đây chính là lực lượng của Vong Mộng sau khi niết bàn tái tạo.

Vốn là đại quân chinh phạt đang hùng hổ lao tới, hiện tại đám người vội vàng dừng bước, dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn tới vị trí quân đoàn tiên phong. Vào lúc này, tất cả địch nhân mặt mày trắng bệch, hai chân đông cứng hoàn toàn không dám tiến vào khu vực lôi điện tử vong cách đó không xa.

"Nghệ!"

Vong Mộng gào thét một tiếng, vỗ cánh bay lượn vài vòng biểu hiện tư thái coi thường vạn quân.

Hắc ám lãnh diễm, tà dị, Lôi điện cuồng bạo, uy nghiêm đã thể hiện rõ ràng trên người Vong Mộng.

Chiến trường cách Đông Cuồng Lâm quan ải không xa, nhưng lúc này không còn ai nhìn thấy thân ảnh gã nam nhân kia. Trong mắt tất cả mọi người chỉ còn lại duy nhất hình ảnh một đầu Ám Hoàng vương giả, mười sáu cánh giãn rộng ra che kín bầu trời chiến trướng.

Mỗi một người ở nơi này đều đi trên con đường Hồn sủng, cho dù là phe ta hay phe địch, cảnh tượng này lập tức kích thích nhiệt huyêt trong lòng bọn họ. Đây chính là lực lượng mà bọn họ đang truy cầu, phấn đấu ngày đêm tu luyện cũng vì thế.

Trên tường thành Đông Cuồng Lâm, đội ngũ chủ soái và tướng lãnh đã trợn mắt há mồm, hồi lâu không nói nên lời.

Triêu Lãnh Xuyên, Viên Tuế, Mục Thanh Y, Hạ Chỉ Hiền hiển nhiên là nhận ra đầu Hồn sủng Ám Hoàng này. Chính là Vong Mộng đẳng cấp chủng tộc tối cao trong lãnh thổ Tân Nguyệt Địa.

Nói thật ra, bọn họ đã lâu không thấy Sở Mộ triệu hoán nó rồi, thế mà vừa mới hiện thân đã khiến cho nội tâm mọi người cực kỳ rung động.

Đám tướng lãnh biết Sở Mộ là vương giả Tân Nguyệt Địa, cũng nghe qua truyền thuyết trước kia của hắn. Nhưng bọn họ chưa từng nhìn thấy hắn biểu hiện thực lực, vào lúc này cả đám người kinh hãi, hồi lâu không thể phục hồi tinh thần.