Huyễn Sủng Sư (Sủng Mị)

Chương 1713: Băng Ma Sa tấn công



"Báo, bộ hải quân thứ bảy đã bị tiêu diệt, bộ hải quân thứ sáu đang rút lui, thỉnh cầu trợ giúp."

Phó thủ Thiết Quân, Trí Nang quân sư cùng với đám tướng lĩnh hải quân nghe thấy tin tức này cũng sợ hãi ngây người, hoàn toàn không dám tin vào lỗ tai của mình.

"Cái gì… ngươi lặp lại lần nữa...?"

Phó thủ Thiết Quân tức giận quát lớn.

"Bộ hải quân thứ bảy, quân đoàn số một, số ba và số bốn toàn quân bị diệt."

Gã thám báo Lam Chủy quân âu cúi đầu nhắc lại một lần nữa.

"Toàn quân bị diệt?"

Lần này bộ hải quân thứ bảy tổng cộng phái ra năm quân đoàn, tổng nhân số hơn một vạn. Trong đó có năm trăm cao thủ cấp chúa tể, bảy vị cường giả Bất Hủ.

Đây là lực lượng có thể tùy ý hoành hành khắp Ô Bàn đại địa, bọn họ lại bị toàn diệt trong khoảng thời gian ngắn như vậy?

Phó thủ Thiết Quân cắn răng trợn mắt, cánh tay thô ráp đột nhiên nắm cổ gã thám báo giơ lên.

"Phó thủ, trấn tĩnh một chút!"

Trí Nang quân sư vội vàng tiến lên ngăn cản hắn.

Thiết Quân là phó nguyên thủ của hải quân Ô Bàn, đồng thời cũng là một người tính tình táo bạo. Số lượng thủy thủ chết trong tay hắn còn nhiều hơn mấy đợt săn bắt hải tặc.

"Quân âu, nói rõ tình huống cụ thể!"

Vào lúc này, vẻ mặt Trí Nang quân sư cũng mất đi sự bình tĩnh vốn có.

Một vạn thành viên hải quân bị tiêu diệt không giải thích được, chuyện này đúng là nghe rợn cả người. Trí Nang không ngờ Tân Nguyệt Địa lại có được khả năng này, hẳn là trong đó tồn tại cái gì đó mờ ám.

Gã quân âu dù sao vẫn là quân nhân, sau khi được thả xuống liền nói:

"Trong lúc bộ hải quân thứ bảy đi tới bỗng nhiên tầng băng đông cứng nhanh bất thường, bọn họ không có cách nào tiến về phía trước. Các thủy thủ mới triệu hồi ra Hỏa hệ Hồn sủng phá băng, nhưng tốc độ phá băng không nhanh bằng mặt biển đông lại. Cho nên cả quân đoàn bị vây tại một chỗ."

"Đợi đến khi bọn họ mở được một con đường, chuẩn bị rời khỏi lại bị địch nhân công kích từ dưới nước. Mỗi chiếc quân thuyền đều bị tập kích và đánh chìm."

"Là sinh vật gì?"

Trí Nang cắt ngang lời hắn, vội vàng hỏi vào trọng tâm.

"Băng Ma Sa."

Gã quân âu hồi đáp.

"Băng Ma Sa... Băng Ma Sa… không thể nào… Ám Thiên hải tại sao xuất hiện Băng Ma Sa nhất tộc?"

Một gã tướng lĩnh sau lưng quân sư kêu lên ngạc nhiên.

Những người này thường xuyên đi lại trên biển, bọn họ vô cùng rõ ràng phạm vi và vị trí Hải tộc phân bố trên đại dương.

Băng Ma Sa nhất tộc vốn sinh sống tại khu vực Đông Hải, chưa bao giờ chủ động rời khỏi hải vực. Ám Thiên hải cách xa Đông Hải tới vạn dặm, tại sao chúng nó xuất hiện ở chỗ này, thật sự là vô lý, hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường.

"Có phải là quân đoàn Hồn sủng sư khống chế Băng Ma Sa công kích?"

Một gã tướng lĩnh hỏi.

Gã quân âu suy nghĩ một lát rồi hồi đáp:

"Chúng ta không nhìn thấy Hồn sủng sư, một người cũng không!"

Trí Nang quân sư nhíu mày thật sâu, chuyện này đúng là dị thường. Nếu như là Băng Ma Sa nhất tộc thì sự tình đại dương đông cứng đã được giải thích.

Nhưng tại sao nơi này lại có Băng Ma Sa? Cũng không phải là Hồn sủng của nhân loại, chẳng lẽ Ám Thiên hải bây giờ đã bị Băng Ma Sa nhất tộc chiếm cứ? Hải quân Ô Bàn vận khí không tốt đi xuyên qua lãnh hải mới bị chúng nó công kích?

Trí Nang là một người trí tuệ cao siêu, rất nhiều chuyện chỉ nghĩ một lát là nhìn thấy điểm mấu chốt.

Nhưng mà lần này xuất hiện tình huống kỳ lạ làm cho hắn nghĩ mãi không thông.

"Quân sư …"

Phó thủ Thiết Quân nhìn sang Trí Nang quân sư, hiển nhiên là muốn hỏi hắn nên làm thế nào.

"Tạm thời ngừng lại, bộ hải quân thứ năm và thứ tư quay lại trợ giúp bộ hải quân thứ sáu."

Trí Nang quân sư không có suy nghĩ quá lâu đã đưa ra quyết định mới.

Vị trí hiện tại đã cách đường ven biển Tân Nguyệt Địa không xa, nhưng bọn họ bắt buộc phải dừng lại cứu viện. Nếu không, bộ hải quân thứ sáu nhất định sẽ lâm vào tình cảnh giống như bộ hải quân thứ bảy.

Lần này bọn họ phái ra mười vạn đại quân, tổn thất một vạn không tính là lớn. Nhưng chưa thật sự chiến đấu đã bị tiêu diệt một phần quân lực sẽ làm cho sĩ khí tiêu tan.

Quân thuyền xoay trở bên trong biển băng vô cùng khó khăn, chung quanh đều có băng cứng bao trùm khiến cho tốc độ di động cực kỳ chậm chạp. Huống chi lúc nãy đội tàu đi tới đã bị tổn hại nghiêm trọng, tình thế có vẻ không tốt đối với hải quân Ô Bàn.

Hải quân tạm thời ngừng lại, ngay lúc này mặt biển phía trước đột nhiên dâng lên.

Cảnh tượng giống như là đại dương bị lực lượng vô hình nhấc lên trời cao, nước biển biến thành băng nguyên, đông cứng thành băng sơn, băng hà … ngăn cách biên giới Tân Nguyệt Địa và hải quân Ô Bàn.

Hải quân Ô Bàn nhìn thấy đại dương biến thành thế giới băng nguyên, hàn tinh tung bay bốn phía, cuồng phong lạnh thấu xương thổi tới đau rát cả mặt. Nhưng bọn họ hoàn toàn bất động, không dám tin tưởng vào một màn đang xảy ra ở trước mắt mình.

Cần phải có bao nhiêu Băng hệ Hồn sủng mới có thể làm được chuyện này?

Sông băng vốn là thiên địch của đường hàng hải, thế giới băng nguyên lại càng kinh khủng.

Hải quân Ô Bàn dĩ nhiên là dũng mãnh, nhưng bọn họ dám cứng rắn va chạm với thế giới băng nguyên không?

Quân sư đứng trên bong thuyền, vẻ mặt dần dần nghiêm túc.

Bộ hải quân thứ bảy diệt vong là do hắn phán đoán sai lầm, bởi vì hắn quá coi thường lực lượng trên biển của Tân Nguyệt Địa.

Hắn tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm lần thứ hai, hơn nữa còn phải đòi lại toàn bộ lợi tức từ trên người địch nhân.

Lúc này hải vực phía trước xuất hiện băng nguyên khổng lồ đã chứng minh Tân Nguyệt Địa có một chi quân đoàn Băng hệ cường đại. Bọn họ cường đại đến mức có thể đông cứng đại dương, có thể tiêu diệt một chi hải quân trong chớp mắt. Cho dù là hải quân Ô Bàn cũng phải cẩn thận đối phó.

"Báo, bộ hải quân thứ sáu thành công về hàng, Băng Ma Sa nhất tộc chui xuống biển sâu, không dám tiếp tục công kích."

Chốc lát sau, một gã Lam Chủy quân âu truyền đến tin tức.

Thiết Quân nhìn thoáng qua đám tướng lĩnh ở sau lưng, hờ hững nói:

"Giết một vạn quân đoàn của ta sẽ phải trả giá gấp mười lần. Mấy người các ngươi biết làm sao rồi chứ?"

Phía sau Thiết Quân là mười gã tướng lĩnh cấp Bất Hủ, bọn họ mặc khải giáp xanh dương khí thế bừng bừng. Sau khi Thiết Quân truyền đạt mệnh lệnh, mười gã tướng lĩnh hải quân lập tức niệm chú ngữ triệu hồi Hồn sủng. Cả đám người hóa thành mấy đạo quang mang bay thẳng tới băng nguyên.

"Toàn bộ quân đoàn, tiến lên!"

Cờ xí lại bắt đầu giương lên, tín hiệu hỏa diễm nổ tung trên bầu trời.

Hải quân Ô Bàn lập tức đẩy nhanh tốc độ, soái hạm giống như một con quái thú xông thẳng tới băng nguyên.

"Rầm rầm rầm!"

Băng nguyên chấn động kịch liệt, đại dương vô biên vô hạn sôi trào muôn ngàn cơn sóng. Khối băng nguyên khổng lồ bỗng nhiên hiện ra vết nứt, sau đó là hàng loạt kỹ năng điên cuồng bổ xuống phá hủy mặt băng kiên cố. Băng nguyên chướng ngại tan vỡ từng mảng lớn, băng sơn sụp đổ ầm ầm. Mười gã tướng lĩnh hải quân cấp Bất Hủ dùng lực lượng bá đạo phá hủy thế giới băng nguyên mở đường cho hải quân Ô Bàn tiến công.

"Vù vù vù!"

Năng lượng loạn lưu thổi quét bốn phương tám hướng, xen lẫn trong đó là vô số băng tinh lấp lánh.

Quân đoàn hải quân không có chần chờ chút nào, rất nhiều quân thuyền tiếp cận băng nguyên. Bọn họ chỉ huy Hồn sủng dốc toàn lực công kích, muốn phá hủy bức tường cản trở càng nhanh càng tốt.

Trong lúc nhất thời thiên băng địa liệt, sóng gió ngập trời. Thế giới băng nguyên vững chắc cỡ nào cũng không thể ngăn cản nổi thế công hung mãnh, từng ngọn núi băng to lớn sụp đổ rồi chìm xuống biển sâu.

"Xử lý chướng ngại!"

Một gã tướng lĩnh hải quân từ trong băng nguyên bay trở lại soái hạm, báo cáo kết quả với quân sư và phó thủ.

Trí Nang quân sư chỉ mỉm cười lãnh đạm, chỉ mặt biển ở phía trước nói:

"Ngươi xác định xử lý xong rồi?"

Người này là thống soái chỉ huy bộ hải quân thứ tư, nghe quân sư nói thế liền xoay người lại. Lúc này hắn mới phát hiện băng nguyên vốn đang sụp đổ tràn ra một luồng hàn khí dày đặc, cứ một ngọn núi sụp đổ lại có băng sơn mới trồi lên tiếp tục ngăn trở hải quân Ô Bàn.

"Chúng ta tiếp tục quét dọn!"

Gã thống soái hải quân cắn răng buồn bực, vội vàng ra lệnh cho Hồn sủng bay ngược lại băng nguyên.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!"

Sự tình cứ tiếp diễn như thế, một bên là băng nguyên không ngừng dâng lên sụp xuống, ở bên kia là đội ngũ tướng lĩnh buông thả kỹ năng mở đường.

Mười gã Hồn sủng sư cấp Bất Hủ liên thủ công kích, cộng thêm quân đoàn Nguyên Tố tập trung công kích vốn dư sức tàn phá mấy vùng hải vực.

Nhưng mà tầng băng nơi này quá mức quỷ dị, lực lượng hàn khí tựa như vô cùng vô tận không bao giờ cạn kiệt. Băng nguyên chướng ngại bị phá hủy lại bắt đầu ngưng kết, thậm chí còn to lớn hơn trước.

"Bản thân ta muốn nhìn xem đám Băng Ma Sa kia có bao nhiêu lực lượng."

Khuôn mặt gã quân sư trầm xuống, ngữ khí âm lãnh.

Hắn ném mạnh quân kỳ lên không, sau đó lá cờ nổ tung hóa thành một cái đồ án hình cánh chim xanh thẫm phía trên đầu hải quân Ô Bàn.

Đây là đồ án Cánh chim tự do, đại biểu cho lực lượng không trung của hải quân Ô Bàn.

Vào lúc này, Trí Nang quân sư bắt đầu sử dụng cỗ lực lượng đặc thù này.

Trên các bong thuyền lập tức xuất hiện vô số cặp cánh màu xanh, quân đoàn Thâm Lam hải ưng ngẩng đầu nhìn lên đồ án hỏa diễm kia.

"Vù vù vù vù vù!"

Tiếng vỗ cánh vang lên dồn dập, thân ảnh Hải ưng bay thẳng lên trời cao chấp hành nhiệm vụ.

Sau khi đồ án tan biến, quân đoàn Thâm Lam hải ưng đã xếp hàng chỉnh tề phía trên bầu trời hải quân Ô Bàn.

"Tiến công băng nguyên!"

Quân sư truyền đạt mệnh lệnh.

"Vù vù vù!"

Cả quân đoàn Thâm Lam hải ưng lập tức vỗ cánh bay đi.

"Ầm ầm ầm!"

Mỗi đầu Thâm Lam hải ưng mở miệng phun ra một đạo năng lượng màu xanh đánh xuống băng nguyên, từng mảng từng mảng tường băng tan vỡ, rời rạc chìm xuống đáy biển.

"Đi tới!"

Quân sư dùng tinh thần âm hạ lệnh.