Sủng Thê Chi Đạo

Chương 78: Sóng gió rạp chiếu phim



Cốc Tu Cẩn vừa cao lớn lại vừa anh tuấn, tây trang phẳng phiu lại càng tôn lên khí chất quyền lực lạnh lùng của anh, chỉ liếc mắt một cái cũng có thể khiến người ta sợ hãi, mà mặc trang phục thoải mái để dạo chơi lại khiến anh bớt đi nét lạnh lùng, tăng thêm một tia khí chất ôn nhu sáng sủa, hơn nữa dáng người anh lại thon dài anh tuấn, quả thực chính là người tình trong mộng của các chị em phụ nữ.

Người như vậy đứng trong một đám người, làm sao có thể không khiến người khác chú ý!

Người đến xem phim vốn dĩ là phụ nữ chiếm đa số, anh vừa xuất hiện lập tức hấp dẫn lực chú ý của các cô gái xung quanh, khi đến quầy bán vé xếp hàng, liền có ba cô gái bạo dạn giương mắt trông mong nhìn qua.

Bởi vì là mùa hè, cho nên ba người ăn mặc có chút hở hang, một người trong đó còn giả vờ bị người khác đẩy một chút, vô ý đụng vào Cốc Tu Cẩn, muốn mượn cớ này để đến gần.

Thế nhưng không ngờ, sau lưng Cốc Tu Cẩn dường như có ánh mắt, lúc cô gái kia sắp đụng vào, anh liền né sang bên cạnh một chút.

Cô gái mất thăng bằng, không cẩn thận đụng phải một người mập mạp đứng phía trước Cốc Tu Cẩn.

Anh mập quay đầu lại nhìn, lộ ra một khuôn mặt như bánh quai chèo, vốn định tức giận, nhưng thấy đụng vào người hắn là một cô gái có vài phần tư sắc, khuôn mặt bánh quai chèo nhất thời biến thành tươi cười, ân cần nâng cô gái lên, “Tiểu thư, cô không sao chứ?”

Cô gái vừa nhìn thấy mặt của hắn, sợ tới mức một phen phủi tay hắn, thét to, “Không được đụng vào tôi!”

Nhìn thấy một màn như vậy, hai cô gái kia không chỉ không đi đến giúp đỡ bạn, ngược lại còn chạy đến trước mặt Cốc Tu Cẩn, xum xoe nói, “Vị tiên sinh này, thật ngại quá, bạn của tôi đi đường không cẩn thận, có đụng vào anh hay không?”

Cốc Tu Cẩn đạm mạc nói, “Những lời này, các người hẳn là nên nói với vị tiên sinh kia.” Anh chỉ vào anh mập đang bị ghét bỏ.

Vẻ mặt hai người nhất thời trở nên xấu hổ.

Cô gái kia đã đứng lên, thấy hai người bạn nói chuyện với Cốc Tu Cẩn, vội vàng đi qua, giả dối cười nói, “Tiên sinh là đi xem phim một mình sao? Vừa lúc chúng tôi cũng chuẩn bị vào rạp chiếu phim, hay là chúng ta cùng đi, coi như làm quen có được không?”

Ý đồ bắt chuyện đã vô cùng rõ ràng.

Cốc Tu Cẩn không dấu vết nhíu mày một chút, vừa định mở miệng, bên cạnh lại truyền đến một giọng nói quen thuộc.

“Học trưởng, vẫn chưa mua được vé sao?”

Cốc Tu Cẩn xoay người, nhìn thấy thanh niên đã mua thức ăn vặt xong quay trở lại, liền đi qua chỗ cậu, “Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, vẫn chưa mua vé được.”

Đường Hiểu vừa nhìn thấy ba cô gái này, liền đoán được đại khái chuyện gì đã xảy ra, cậu đem thức ăn vặt trên tay giao cho anh, nói “Để em đi mua cho, học trưởng anh ở đây chờ một chút, lập tức xong ngay.”

Nói xong, Đường Hiểu bỏ chạy đến quầy mua vé, lúc này đã sắp mở màn, cho nên cũng không có nhiều người mua vé, cậu nhanh chóng mua được hai vé ở chỗ ngồi gần cuối, bởi vì chỗ ngồi ở giữa đã bán hết sạch rồi. Sau đó cậu liền cùng Cốc Tu Cẩn đi vào rạp chiếu phim.

Ba cô gái không cam tâm nhìn theo bóng dáng bọn họ đi vào.

Thật vất vả gặp được một người đàn ông chất lượng tốt như vậy, hơn nữa dường như còn rất có tiền, cho dù nói gì cũng không thể từ bỏ.

Nếu cùng với người đàn ông chất lượng tốt kia đi xem phim là một cô gái, nói không chừng các cô còn cố kỵ một chút, nhưng nhìn thấy Đường Hiểu là một người con trai, các cô liền đoán rằng người đàn ông chất lượng tốt kia hẳn là không có bạn gái, lại càng không cố kỵ gì cả.

“Tôi đã nghĩ ra một biện pháp rất hay.” Cô gái giả vờ ngã xuống đột nhiên nói.

Hai cô gái khác tự nhiên vễnh tai lên, “Biện pháp gì?”

Cô gái đắc ý nói, “Chúng ta có thể mua vé ngồi ở bên cạnh bọn họ, cái này gọi là gần quan được ban lộc…”

“Ý kiến hay, vậy còn chờ gì nữa, chúng ta lập tức đi mua thôi.”

Hai người kia lập tức đồng ý, nhưng mà…

“Cô nói cái gì, không nhớ rõ sao?” Cô gái hét lên với người bán vé bên trong.

Cô bán vé rất bình tĩnh, “Mỗi rạp chiếu phim có năm sáu trăm chỗ ngồi, chỗ ngồi trong mỗi buổi chiếu đều là do khách hàng mua tùy ý, căn bản không thể nhớ được khách hàng mua chỗ ngồi nào.”

Những lời cô nói đúng là sự thật, nhưng mà bởi vì bộ dạng Đường Hiểu cũng không tệ lắm, cho nên cô liền chỉ hai chỗ ngồi dãy gần cuối khá dễ nhìn ở phía bên trái trong rạp chiếu phim cho cậu, cho nên kỳ thật cô cũng biết, nhưng mà cô không thích này ba cô gái này, cảnh tượng ba người quấn lấy một người đàn ông vừa rồi cô cũng nhìn thấy.

Ba người không có cách nào, đành phải tùy tiện mua ba vé, chờ sau khi đi vào sẽ tùy cơ ứng biến.

Lại nói đến Đường Hiểu và Cốc Tu Cẩn, hai người mua vé ở phòng chiếu số 2, bởi vì tới khá trễ, nên người ở bên trong đã ngồi đầy hơn bảy tám phần, nhưng vì thời gian vẫn chưa tới, cho nên bên trong vẫn còn rất sáng, bọn họ không tốn nhiều công sức đã tìm được chỗ ngồi.

“Học trưởng, đây là cà phê nóng của anh.”

Sau khi ngồi xuống, Đường Hiểu liền lấy ra từ trong túi một ly cà phê nóng hổi, cậu biết thỉnh thoảng Cốc Tu Cẩn sẽ uống cà phê, bất quá cậu không mua loại rẻ nhất, mà là muốn một ly đắt nhất, nghe nói hương vị rất được.

Cốc Tu Cẩn kéo tay vịn bằng nhựa ở phía sau chỗ ngồi, sau đó đem cà phê nóng đặt lên trên, lại giúp Đường Hiểu cất những thứ khác, thức ăn vặt cũng không nhiều lắm, vừa vặn để đầy, tiếp theo anh đem chiếc túi không gắn vào cái móc nhỏ bên dưới tay vịn, vừa lúc có thể dùng để chứa rác.

Đường Hiểu liền đem một cái túi không khác bỏ vào, cậu nhìn xuống đồng hồ, cách giờ mở màn còn khoảng ba phút đồng hồ.

Bởi vì đột nhiên nảy sinh ý định đi xem phim, cho nên cậu liền chọn một bộ phim hài thoải mái, cậu rất thích loại phim này, bất quá cậu không biết Cốc Tu Cẩn có thích hay không.

Đang suy nghĩ, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng cãi vã.

Đường Hiểu quay đầu lại nhìn qua, vô cùng ngạc nhiên, thì ra là ba cô gái nhìn thấy ở bên ngoài.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Chắc là đổi chỗ ngồi không được nên thẹn quá hóa giận.” Thần sắc Cốc Tu Cẩn bình thản, bọn họ cãi nhau ngay bên cạnh anh, muốn không biết cũng không được.

Đường Hiểu nhất thời không còn lời gì để nói, bọn họ còn thật sự đuổi đến tận nơi này, chỗ ngồi bên cạnh Cốc Tu Cẩn là một người con trai, tiếp theo hình như là bạn gái của anh ta, hai người không chịu đổi chỗ ngồi với bọn họ, kết quả liền cãi nhau ầm ĩ.

Đúng lúc này, đèn trong rạp chiếu phim ‘tách’ một tiếng liền tắt hoàn toàn, bộ phim bắt đầu.

Thanh âm nói chuyện của mọi người dần dần thấp xuống.

Vốn tưởng rằng ba người nhất định sẽ bỏ qua như vậy, dù sao làm lớn chuyện đối với các cô cũng không tốt, nhưng mà một cô gái trong số đó cũng thật sự rất thần kỳ, bộ phim đã bắt đầu rồi, cô ta vẫn còn cãi nhau với đôi tình nhân bên cạnh mãi không chịu rời đi, kết quả ngược lại khiến đôi tình nhân kia tức giận, bọn họ chỉ muốn xem phim một cách yên ổn, vì thế liền rời đi…

Cô gái vui vẻ, đặt mông ngồi xuống vị trí bên cạnh Cốc Tu Cẩn.

Bởi vì chỉ có hai chỗ ngồi, một cô gái khác giành không được, cô ta liếc mắt nhìn những người xung quanh một cái, phát hiện mọi người đều đã chuyên tâm nhìn màn hình, cuối cùng vẫn không dám làm gì dậm chân rời đi.

Đường Hiểu thấy cô gái vẻ mặt hoa si nhìn chằm chằm Cốc Tu Cẩn, cũng thấy dị ứng, trong lòng do dự có nên đổi chỗ ngồi với Cốc Tu Cẩn hay không.

Lúc này, Cốc Tu Cẩn đột nhiên nói với người ở hàng ghế trên, “Vị tiểu thư này, xin hỏi có thể đổi vị trí với chúng tôi được không?”

Cô gái ngồi hàng trên quay đầu lại, vừa nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai đến rối tinh rối mù đang nói chuyện với mình, cả khuôn mặt nhất thời đỏ lên, cũng may đèn trong rạp chiếu phim đã tắt, cho nên không ai nhìn thấy được.

Bất quá cô không giống ba cô gái kia mắc bệnh hoa si, kỳ thật cô cũng nghe thấy âm thanh cãi vã, cùng là phụ nữ, sau khi nhìn thấy Cốc Tu Cẩn, cô liền biết ý đồ của mấy cô gái kia, thương lượng với bạn trai một chút, liền đồng ý.

Cốc Tu Cẩn nói, “Cám ơn.”

Cô gái đáp không cần khách khí.

Đường Hiểu lập tức khoan khoái thu dọn đồ đạc đổi chỗ ngồi, mặc dù có chút phiền toái, nhưng có thể cách xa ba cô gái này một chút, cậu tuyệt không để ý, sau khi ngồi xuống, cậu liền lấy một túi khoai tây chiên đưa cho cô gái kia để cám ơn, cô gái ngược lại ngại ngùng không nhận, cuối cùng dưới sự kiên trì của cậu nên phải nhận lấy.

Nhìn thấy một màn này, hai cô gái kia tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hai mắt như tia X bắn về phía cô gái đổi vị trí cho bọn họ, kết quả bị triệt để xem nhẹ, cô gái kia và bạn trai của cô vừa ăn khoai tây chiên vừa xem film, dĩ nhiên không nhìn tới bọn họ.

Tuy rằng lúc mở màn đã xảy ra chút chuyện, nhưng là mọi người rất nhanh chóng vứt chúng ra sau đầu.

Thỉnh thoảng xem đến đoạn buồn cười, Đường Hiểu cười đến mức trực tiếp ngửa ra sau, hai lần bắp rang bơ trên tay thiếu chút nữa rớt xuống, đều là Cốc Tu Cẩn giúp cậu giữ lấy, thỉnh thoảng anh cũng sẽ ăn một chút.

Lúc bộ phim kết thúc đã sắp hơn ba giờ.

Theo biển người ra khỏi rạp chiếu phim, Đường Hiểu đem rác rưởi trên tay vứt vào thùng rác trước cửa.

Vô ý quay đầu lại, cậu liền nhìn thấy ba cô gái kia dường như muốn đi qua chỗ bọn họ, thật sự là chưa tới phút cuối cùng chưa chịu thôi, vội vàng kéo tay Cốc Tu Cẩn, “Học trưởng, chúng ta đi nhanh lên.”

Cốc Tu Cẩn không nhìn thấy tình hình phía sau, nhưng ít nhiều cũng có thể đoán được.

Sau khi lên xe, Cốc Tu Cẩn chạy xe vào một lối đi nhỏ, nhanh chóng cắt đuôi bọn họ.

Bởi vì còn sớm, cho nên bọn họ không định trở về ngay bây giờ, Đường Hiểu đang định hỏi Cốc Tu Cẩn tiếp theo sẽ đi đâu, di động liền vang lên, bất quá không phải di động của cậu.

Cốc Tu Cẩn lấy điện thoại di động ra xem, vừa thấy người gọi điện, nhịn không được nhướng mày, “Bạch Lâm, có chuyện gì sao?”

Trong lòng Đường Hiểu run lên, thì ra là tên Bạch Trư kia?

Lại nói tiếp, cậu vào ở biệt thự của Cốc Tu Cẩn đã được vài tháng, bất quá vẫn không nhìn thấy người thân của anh đến đây, đặc biệt Bạch Trư, cậu nhớ rõ tên Bạch Trư kia rất sùng bái Cốc Tu Cẩn.