Đôi mắt Phượng Sở Ca trêu tức nhìn Thuỷ Ngọc Nhi, "Bất quá.. Thuỷ tiểu thư đã muốn tỷ thí, dù sao cũng phải có tiền đặt cược đúng không? Bằng không thì chơi như vậy cũng quá mất mặt rồi.
Lời này của Phượng Sở Ca, Thuỷ Ngọc Nhi cầu còn không được.
Trong mắt nàng ta, Phượng Sở Ca phải thua không thể nghi ngờ.
Một phế vật mà thôi! Có tư cách gì cùng nàng so?
Đáy mắt nàng lột ra vài phần mừng rỡ," Tiền đặt cược? Ngươi muốn tiền đặt cược gì? "
Tiền đặt cược sao? Cái gì cũng có thể, ví dụ như.. mạng.."
Phượng Sở Ca so với Thuỷ Ngọc Nhi nhỏ hơn hai tuổi nhưng lại cao hơn Thuỷ Ngọc Nhi nửa thước.
*Thước: Đơn vị đo độ dài của Trung Quốc, 1 thước khoảng 0, 33 mét.
Tư thái kia cao cao tại thượng, mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ.
Thêm những lời nàng vừa nói càng làm Thuỷ Ngọc Nhi không khỏi hít vào một hơi..
Thấy vậy, Phượng Sở Ca nhíu mày, "Yên tâm đi, ta muốn mạng ngươi làm cái gì? Bất quá vừa rồi Thuỷ tiểu thư luôn mồm nói ta muốn huỷ dung mạo của ngươi, đã như vậy, nếu Thuỷ tiểu thư ngươi thua, vậy thì tự huỷ dung mạo đi.."
Đáy mắt Thuỷ Ngọc Nhi lộ ra mấy phần phẫn hận.
Nàng thật sự nghĩ không ra, một phế vật thì có vốn liếng gì cuồng vọng như vậy?
Nhìn ánh mắt Phượng Sở Ca mang theo vài phần hài hước, lại nhìn dung nhan tuyệt sắc của nàng, ánh mắt Thuỷ Ngọc Nhi lạnh lẽo. "Tốt, ta đáp ứng ngươi! Nếu ngươi thua, tự huỷ dung mạo chính là ngươi!"
Hai người lập tức đạt thành nhận thức chung.
Ngồi ở phía trên, Tô hoàng hậu nhìn một màn này, đáy mắt lộ ra mấy phần lo lắng.
"Hoàng thượng, tỷ thí thì thôi, tiền đặt cược này sợ là không thích hợp đi?"
Thiên Khải đế híp mắt lại nhìn hai người phía dưới, "Hoàng hậu, không phải ngươi nói Sở Ca không giống lời đồn đại bên ngoài sao? Đã như vậy, thì cần lo lắng gì nữa?"
"Thế nhưng mà.." Tô hoàng hậu lo lắng nhìn Phượng Sở Ca.
"Tốt rồi, không có chuyện gì." Thiên Khải đế vỗ nhẹ mu bàn tay Tô hoàng hậu hai cái, ra hiệu cho nàng an tâm. "Trẫm tin tưởng con gái Kiến Đức nhất định sẽ mang đến kỳ tích."
Híp mắt nhìn Phượng Sở Ca, chòm râu dài che giấu đi độ cong quỷ dị trên bờ môi..
Loạn đi.. Loạn đi..
Càng loạn càng tốt.
Tứ đại thế gia càng không đồng lòng, địa vị hoàng thất Hách Liên nhất tộc hắn mới càng không thể rung chuyển!
* * *
Gió thổi đến, cả vườn đều là mùi hương thơm ngát.
Đại sảnh được bố trí tại ngự hoa viên trong hoàng cung.
Được hoàng đế cho phép, Phượng Sở Ca và Thuỷ Ngọc Nhi cùng đi đến đại sảnh.
Mọi người chung quanh thần sắc khác nhau nhìn xem một màn này.
Người Vân gia cùng Dung gia chỉ xem tình huống trước mắt là một trò hay.
Hách Liên Cẩn Du lạnh mặt nhìn một màn này cười một tiếng, Phượng Sở Ca thật không biết tự lượng sức mình.
Phượng Sở Ca đến cùng có mấy cân mấy lượng, Hách Liên Cẩn Du xác định chính mình biết nhất thanh nhị sở.
Một phế vật không có dung mạo lại không có một tia linh lực mà thôi!
"Tam hoàng huynh, ngươi thực cảm thấy Phượng Sở Ca sẽ thất bại?" Hách Liên Tử Hiên ngồi bên cạnh Hách Liên Cẩn Du đột nhiên lên tiếng.
"Phế vật mà thôi, có gì phải sợ?" Hách Liên Cẩn Du xì mũi coi thường.
Hách Liên Tử Hiên nghe vậy khẽ lắc đầu.
Không nói đến nàng đến cùng có thể tu luyện linh lực hay không, chỉ đơn giản việc nàng là luyện dược sư lộ ra ngoài, đoán chừng sẽ bị người truy phủng không thôi!
Hơn nữa..
Hách Liên Tử Hiên nheo mắt lại nhìn Phượng Sở Ca đứng ở chính giữa.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy Phượng Sở Ca này có lẽ căn bản không giống như đồn đại bên ngoài.
Nói không chừng nàng còn sẽ mang đến.. nhiều bất ngờ hơn nữa!