Sương Mù Đầy Trời (Di Thiên Đại Vụ)

Chương 26: Kinh Nghiệm





"Vừa rồi anh làm gì vậy?"
Ôn Loan không dễ lừa, hắn trở tay chận cổ đối phương, nói một cách nghiến răng nghiến lợi, "Thử xem? Hừ, đừng nghĩ tôi ----- chết tiệt, đừng nghĩ tôi là đứa chưa trải sự đời, ngu xuẩn bị người khác tùy tiện nói câu "Thử một chút kích thích mới mẻ không" thì sẽ tò mò mà bị người ta lợi dụng!"
"Phụt."
Phản ứng thú vị thật, Cyrus nắm chặt bàn tay Ôn Loan cười, "Cậu gặp chuyện vầy rồi? Có người ý đồ dụ dỗ cậu làm chuyện mà hiện tại chúng ta có thể sẽ làm?"
Thanh âm của hắn nhẹ tựa như làn sương trôi nổi, lại tràn ngập dục vọng khản đặc.

Ôn Loan ghìm chặt vai đối phương một cách hung hăng, định đảo ngược cục diện bất lợi này, còn không quên giận dữ phản bác: "Tôi nói rồi, tôi không phải mấy tên ngu xuẩn kia!"
Thị trấn Aerolite không phải là nơi quá hỗn loạn, nhưng vị trí của nó rất hẻo lánh, mỗi năm khu vực giữa đường lộ và mỏ khai thác đều xảy ra cướp bóc, còn có cưỡng hiếp.

Hầu hết đối với các thanh niên trong trấn chỉ như đang tìm sự kích thích, bọn chúng đùa giỡn người khác để thể hiện bản thân.

Ấu trĩ! Kẻ bị bọn chúng lừa gạt cũng không có não.

Ôn Loan choáng váng nghĩ.

Ác ma lại thì thầm bên tai: "Chỉ có buổi tối hôm nay, sang ngày mai, cậu không biết tôi, tôi cũng không biết cậu là ai."
Ôn Loan nghẹn họng, kỳ thật điều hắn để ý không phải đối phương là nam hay nữ ----- môi trường tư tưởng thoáng vẫn ảnh hưởng đến hắn kha khá, điều hắn thật sự băn khoăn chính là "Làm chuyện đó cùng người xa lạ".

Hiện tại, chuyện Ôn Loan muốn làm nhất chính là đá văng người này xuống, nhưng thân thể hắn lại thoát khỏi sự điều khiển của lý trí, khát khao kề sát hơn nữa, thậm chí chỉ bởi sự đụng chạm vô ý, ngay cả giãy giụa đều trở thành cố ý ma sát.

Tay Ôn Loan bị nắm chặt, càng cảm giác được nét cân xứng của vân da, cơ thể mạnh mẽ, đồng thời cảm giác còn tốt đến không ngờ.

Hắn chỉ đành ngừng thở, kiên trì hỏi: "Anh vừa nãy đã làm gì? Vì sao bỗng nhiên tôi không nghe được bất cứ âm thanh nào, ngay cả cảm giác cũng biến mất?"
"Shax – chi phí một đêm ở Khu rừng diễm ngộ đắt đỏ như thế, đương nhiên phải có giá trị của nó."
Ôn Loan cảm thấy ngón tay thon dài, mập mờ vuốt nhẹ sau sống lưng mình, rất đứng đắn, không duỗi đi xuống, nhưng loại đùa giỡn như này, so với tiếp xúc trực tiếp thì càng khiến lòng người ta ngứa ngáy.


"Ngừng lại, tay anh ----------" Ôn Loan thở dốc, bởi vì cố gắng nhẫn nại kiềm chế, nên trán đổ đầy mồ hôi, "Tôi không thích bất kỳ trò giải đố nào hết, cái khách sạn quỷ này, có giá trị đặc biệt gì? Khiến người ta tạm thời mất đi cảm giác à?"
"Đúng."
Trong căn phòng chật hẹp này nhất định không thể nhìn rõ.

Cứ dựa theo yêu cầu, có thể làm cho người ta không thể nói chuyện, không nghe được âm thanh, trừ cảm giác ra bất kỳ loại giác quan nào cũng biến mất, đều sẽ khiến khoái cảm cùng với kích thích tăng cao, mà sự biến mất trong giây lát của xúc giác, cũng là một loại tình thú nho nhỏ.

"Làm sao thế được?" Ôn Loan không tin nổi.

Vừa rồi hắn không cảm giác được bất cứ thứ gì, chỉ có ý thức còn tỉnh táo lơ lửng giữa màn đêm mịt mù, tựa như vĩnh viễn không có điểm dừng, thậm chí còn cảm thấy tim đập có thể chỉ là ảo giác, cảm giác yếu đuối vì mất đi mọi thứ như vậy, khiến Ôn Loan sợ hãi.

"Một loại công nghệ cao." Cyrus nói một cách đơn giản.

Đó là một dạng sóng dao động có tác dụng lên ý thức, một trong những thành quả nghiên cứu cao cấp nhất của hành tinh Dark Blue.

Hắn không giải thích gì nhiều thêm, trên hành tinh Dark Blue không có kiểu nhà khoa học mà hễ nhắc tới đề tài nghiên cứu, thì mắt lập tức tỏa sáng nói mãi không dứt hàng giờ liền đâu, kế hoạch phân tích Lemegeton từ xưa tới nay luôn là thông tin cơ mật nhất của vương quốc Dark Blue, từ giáo sư viện nghiên cứu cho đến nhân viên nghiên cứu phổ thông, đều sẽ buộc bản thân ngậm chặt miệng không nói đến công việc mà bọn họ yêu say đắm cả đời này, vì thế, có người tôi luyện thành chính trị gia mưu mô, có người thì biến thành bệnh tâm thần...!
"Mấy người sử dụng công nghệ cao chỉ để làm việc này?" Biểu tình Ôn Loan trở nên ác độc.

"Nếu dạng công nghệ cao bậc nhất thế này chỉ bó buộc trong phạm vi nhỏ, thế thì người bình thường làm sao nhớ được tên của nó, chỉ có ảnh hưởng làm thay đổi cuộc sống của họ, mới có ý nghĩa...!" Đảng cầm quyền nhất định phải nắm chắc vững vàng sự duy trì của ý dân, Cyrus hỏi một cách đầy ẩn ý, "Công nghệ cao sao lại không thể dùng cho những việc này? Rõ ràng, đây mới là chuyện mà ai ai cũng cảm thấy thích thú."
Ôn Loan nghe mà màn đen đầy đầu, hắn cuối cùng cũng hiểu ý Jimmy, hành tinh Dark Blue là nơi tuyệt vời nhất trong vũ trụ, cái biểu tình ranh mãnh kia có ý nghĩa gì.

"Xem ra cậu không thích kích thích mãnh liệt thế này, tôi cũng hiểu được lần đầu tiên mà đã thử chuyện như vậy, thật là hơi quá."
Trong bóng tối, biểu tình tức tối của Ôn Loan, khiến hắn như mê như say dõi theo chằm chặp.

"Ai lần đầu tiên chứ?" Ôn Loan thẹn quá thành giận.

Chuyện liên quan đến mặt mũi đàn ông, sao có thể thừa nhận?

Ngoài dự kiến Ôn Loan, người phía trên kia thế mà lại buông lỏng trói buộc, chuyển sang nằm xuống bên cạnh hắn, còn như có như không mà vuốt ve tóc hắn, ngập tràn ý cười: "Có kinh nghiệm hay không, tôi có thể nhìn ra được."
Ôn Loan làm sao có thể bỏ qua cơ hội này hắn nghiêng mình cướp lấy quyền chủ động.

"Có vẻ, anh đã có rất nhiều Buổi tối vui vẻ." Ôn Loan không biết tại sao mình lại tức giận, hiện tại hắn có khát vọng, xúc động mãnh liệt muốn phá hủy thứ gì đó.

"Tất nhiên...!Bất quá cho tới nay không có đêm nào tôi mong đợi như hôm nay."
Cyrus cố nói lời dễ gây hiểu lầm nhất, hừm, mặt mũi đàn ông, không chỉ Ôn Loan mới cần.

Một người không rõ lai lịch, một người ngay cả cơ giáp hắn chế tạo cũng quét phân tích không ra vấn đề gì, nằm trong diện đối thủ tiềm ẩn, thế mà vẫn cứ không tìm ra bất cứ sơ hở nào, kỳ lạ nhất chính là, người có gương mặt phương Đông này, đối với hắn, lại có sức hấp dẫn chết người.

Hiện tại tay chân bị kiềm giữ, Cyrus càng cảm thấy rõ ràng hơn, nhịp tim từ từ bình ổn lại, nhưng hưng phấn bị nguy hiểm kích phát lại càng thêm mãnh liệt.

Cyrus không hề lo lắng hoàn cảnh hiện tại của mình.

Nơi này là hành tinh Dark Blue, nơi này là Shax - Khu rừng diễm ngộ ------- hắn có quyền điều khiển Lemegeton cao nhất, trừ khi đối mặt là thần Chết, nếu không thì không ai có thể thắng được hắn.

"Vừa nãy, cậu còn cực kỳ không tình nguyện...!Hiện giờ xem ra, cậu không hài lòng vị trí của mình thì đúng hơn?" Giọng Cyrus khàn đi, chứa đầy dục vọng.

Ôn Loan cứng đờ.

Khắc chế dục vọng bản năng, sau khi cướp được quyền chủ động, thì càng thêm kiêu ngạo thoát khỏi lý trí, mặc kệ hết thảy xé rách quần áo đối phương.

Không không, đây là trả thù, trả thù cho việc trêu chọc lúc nãy! Ôn Loan cố gắng thuyết phục bản thân.


Cyrus đầy hứng thú nhìn quần áo trên người bị cởi không ra hình gì, không hề giãy dụa, chỉ lẳng lặng thưởng thức biểu tình Ôn Loan trong bóng đêm, Ôn Loan rối rắm do dự, rõ ràng đã lấy lòng được hắn.

Hắn biết sâu trong bản thân mình có dục vọng khống chế quái đản, tựa như ác ma khủng bố, đó là một mặt tàn khốc âm u tối tăm trong tính cách của Cyrus, nhưng hiện tại ác ma này đang rất hớn hở, thậm chí không để bụng việc Ôn Loan đang xoa bóp không biết nặng nhẹ trên người mình.

"Cậu sờ như vậy có vui không?"
Âm thanh nhẹ nhàng kề sát trán Ôn Loan vang lên.

Lúc này Ôn Loan mới tỉnh táo lại, hắn thấy tư thế hiện tại cực kỳ xấu hổ, hắn cưỡng ép nằm đè trên người đối phương, tay còn tuột vào trong quần áo đối phương.

Da thịt bóng loáng, tim đập như vỡ tung giữa lồng ngực trần trụi, còn có vết gồ lên nhợt nhạt dưới ngón tay.

"Đội tuần tra an ninh trật tự hành tinh Dark Blue làm việc cả đêm, đến giữa trưa mai, chúng ta có lẽ mới tìm được cơ hội rời khỏi, buổi tối dài đằng đẵng như vậy, cậu thật không muốn làm gì sao?"
Lời nói hấp dẫn thế kia, khiến Ôn Loan lung lay sắp đổ.

Càng chết người hơn nữa, đối phương hiển nhiên không chỉ nói thôi.

Một bàn tay, nhẹ nhàng xoa thắt lưng Ôn Loan, mà còn linh hoạt trượt xuống một cách đứng đắn, cầm ngay dục vọng chính giữa, không có động tác dư thừa gì cả, chỉ là bàn tay lành lạnh, phần hõm giữa móng tay ngắn và lớp da vô tình cọ xát, Ôn Loan không kiềm được mà run rẩy theo.

Thứ xung động bản năng, không thể khống chế, chết tiệt này...!
Nhất định là trong khoảng thời gian này hắn quá bận rộn, không có cơ hội giải tỏa, nên mới như vậy!
Ôn Loan đầu sứt trán mẻ nghĩ, đồng thời lại cảm thấy tức giận: quả nhiên người này có rất nhiều kinh nghiệm, hừ.

Nếu Cyrus biết Ôn Loan đang suy nghĩ gì, chắc chắn sẽ rất vui vẻ, vấn đề này liên quan đến mặt mũi đàn ông một phần, nhưng ý tứ thật sự của Cyrus chính là --------
"Thiên tài đều là như vậy, chuyện này rất bình thường, rất nhiều đồ vật mình chưa từng sử dụng, ngay lần đầu cầm trong tay, đều có thể sử dụng thuần thục tựa như đã dùng qua rất nhiều năm."
Bất quá Cyrus đã sớm trải qua cái tuổi sẽ vì tài năng của bản thân mà đắc ý rồi, phần nhiều, hắn càng giống như bây giờ, mặt không biến sắc thể hiện lực khống chế, thưởng thức mọi chuyện diễn ra theo ý nghĩ bản thân.

"Thế nào, cảm giác khó tả lắm phải không." Cyrus nghiêng đầu nhìn Ôn Loan, quần áo đã cởi ra, giữa bọn họ không còn gì ngăn trở.

Loại xúc động xa lạ, rồi lại đảo điên lý trí này.


Ôn Loan váng vất, hắn không biết sao mình lại khao khát bức thiết nhường này, so cảm giác đói khát mấy ngày liền ở trong động băng trên băng nguyên còn dữ dội hơn, thân thể thoát ly lý trí, tay hắn kìm giữ đối phương siết sao, không hề nghĩ đến buông ra.

Khi cảm giác được hơi thở lạnh như băng kề sát, Ôn Loan còn xúc động đến nỗi cắn xuống một ngụm.

Phương pháp có chút không ổn, bất quá thành công khiến Cyrus hít sâu một hơi ---- ngực hắn bị Ôn Loan cắn đỏ lên.

Ngón tay nắm chặt dục vọng của Ôn Loan, cũng siết chặt theo, Ôn Loan bị kích thích mắt đỏ lên, không kiềm được cúi người xuống, muốn thông qua động tác để nếm trải càng nhiều.

Cyrus nâng cánh tay còn lại đè vai Ôn Loan, thoải mái thay đổi vị trí trên dưới lần nữa, "Anh...!anh làm gì vậy?" Lần này Ôn Loan cuối cùng cũng nhận ra nguyên nhân tại sao sức lực của hắn kém xa Cyrus.

Mỗi lần Cyrus nắm lấy Ôn Loan đều ở chỗ những khớp xương, cảm giác đau rất nhỏ, khiến cánh tay tràn đầy sức mạnh của Ôn Loan lập tức buông lỏng, giống như vừa rồi, Ôn Loan mãnh mẽ kiềm giữ cánh tay đối phương như vậy, khi chuẩn bị thỏa thích nhấm nháp hương vị mất hồn thì, xương vai đau nhói, ưu thế gì đều lập tức biến mất.

Ôn Loan không tin ngón tay đối phương có ma lực.

"À, công nghệ cao." Cyrus vui vẻ nói.

Ôn Loan bị dục vọng nóng bỏng thiêu đốt thiếu điều muốn bất tỉnh, như muốn xả giận mà xé rách mảnh áo còn treo lủng lẳng trên tay đối phương, muốn tìm được cái thứ đồ "Công nghệ cao" chết tiệt kia.

"Cậu thật nhiệt tình...!"
Lần này đến lượt Cyrus trở tay không kịp, hắn có thể dựa vào tài năng thiên bẩm để đối phó một người không có kinh nghiệm, nhưng đối với một bạn giường cuồng dã thì, xém tý nữa khiến hắn lỡ nhịp rồi.

Dùng năng lực phòng thân trong chip Lemegeton để chiếm lấy ưu thế trên giường, chuyện này Cyrus thấy cũng quá lắm rồi, nếu lại bởi vì không thể thu phục Ôn Loan mà đi kêu Shax trợ giúp, Cyrus cảm thấy sau đó hắn chỉ còn đường format lại Shax luôn ------ hắn vẫn không thể bỏ nổi người này.

Áo choàng dày bao trùm lấy hai người lăn qua lộn lại trên ghế sô pha, tiếng vang không dứt.

Sảnh lớn bên ngoài, dùng trung khu trí năng xâm nhập vào hệ thống quét xử lý của người máy võ trang, con quạ đen nào đó khiến chúng nó nói "Chỗ này không có vấn đề" "Nơi này không có năng lượng tàn dư của hiện trường vụ nổ", đang ngồi xổm trên một cành cây.

Nhìn nhân viên điều tra xin lỗi khách khứa rồi rời khỏi khách sạn, quạ đen cụp cánh, buồn rầu nhìn gian phòng kín bưng nào đó: "Chào mừng đến với Shax...!Mình vừa mới nhìn thấy Cyrus mang một người vào khách sạn của mình, thật ra mình rất muốn nói, khách sạn tới giờ đóng cửa rất tiếc không còn nhận khách ----- Ầy! Mình nên làm sao đây, Andras chắc chắn sẽ phá hủy mình mất! Bình thường nó đã khó chịu ra mặt với mình rồi, nó với Dantalian còn giấu mình rất nhiều chuyện, mình vẫn luôn bị xa lánh, làm sao bây giờ?"
Qụa đen nhỏ giọng: "Xem ra, sáng mai mình phải nói với Cyrus, thưa ngài, tối qua ngài cảm thấy vui vẻ chứ? Mau nói với Shax đáng thương này, làm sao giả chết đây.".