Bản Convert
Dịch giả: HCTver2.
-Việt ca ca, ngươi đã nghĩ đến ngày hôm nay từ lâu rồi phải không?
Tần Y Y hỏi dò.
Lâm Việt xoa đầu nàng, cười lớn:
-Bắc Tinh Vực tài nguyên vô số, lại còn có Thần Vật, thêm cả mấy người các ngươi nữa, làm sao ta có thể cam lòng giao cho Thất Nghiệp Quỷ Hoàng cho được?
Nhìn ánh mắt dịu dàng của hắn, thiếu nữ định nói gì đó nhưng Lâm Việt không cho, nói tiếp luôn:
-Thực ra hắn ban lệnh sớm hơn mấy năm như thế là vì cần phải chữa thương cho mình.
Y Y cảm thấy khó tin:
-Thất Nghiệp Quỷ Hoàng bị thương? Sao có thể? Tên đó là người mạnh nhất cả cái Tinh Vực này đấy!
Lâm Việt mỉm cười:
-Không, muội đừng lầm, người mạnh nhất vẫn còn đang bị phong ấn, ta sớm muộn cũng thả người đó ra, lúc đó số thủ hạ của ta sẽ thêm một nữa.
-Mẹ ngươi chắc cũng rất muốn biết vì sao lại có sự việc đột xuất này xảy ra.
Hắn dắt tay nàng đi:
-Đi thôi, ta sẽ nói sự thật cho tất cả mọi người.
Lúc sắp ra đến cửa, bất chợt Tần Y Y kéo lại hắn lên cái giường, đỏ mặt nũng nịu:
-Ca từ từ đã, muội không nhịn được nữa rồi...
(Một đoạn văn dài hơn vạn chữ đã bị thằng dịch giả cắt đi...)
Sau một canh giờ, khi mà sắc trời đen như mực, trăng sáng rót xuống đất muôn vàn sợi bạc rồi thì hai người mới rời khỏi Thánh Nữ Cung.
Thấy Tần Y Y như chim non bám mẹ mà nép sát vào cạnh người Lâm Việt, Cầm Cơ mới thở dài một hơi:
-Xem ra Thánh Tử đã trấn an được Thánh Nữ rồi.
Hắn chỉ biết cười trừ một câu, việc này còn phải cảm ơn các ngươi, nếu không phải có người chờ đợi, có trời mới biết cô nàng này sẽ bắt mình phải "trấn an" đến bao giờ!
-Được rồi, mục tiêu cần đến ta đã nói với các vị ở đây rồi, chẳng hay có dám đi cùng Lâm mỗ tới Bích Lạc Thượng Thanh Cung một chuyến hay không?
Lâm Việt nói xong im lặng mấy phút để mọi người quyết định.
Cầm Cơ, Dương Tình, Kiếm Si Nhi, Long Lân, Liễu Vô Ngân là năm người có sức chiến đầu cao nhất ở Vong Tiên Tông hiện tại.
Cũng là thủ hạ mà hắn định bồi dưỡng trong tương lai.
Mà qua cuộc chiến vừa rồi, họ cũng cho thấy tác dụng rõ ràng của bản thân, cho thấy Lâm Việt không có chọn sai.
Năm người đều gật đầu, nhưng dường như vẫn còn có chút khúc mắc khó giải.
Lâm Việt hiểu ý, cười:
-Ta biết các vị vẫn còn có chuyện chưa hiểu rõ, có phải là vì vấn đề Thất Nghiệp Quỷ Hoàng đột nhiên đòi tế phẩm sớm hơn phải không?
Tần Y Y vẫn có chút sợ, vô ý thức nắm lấy tay áo hắn, cũng không dám có cử chỉ quá mức thân mật trước nhiều người như vậy.
-Đúng vậy, Thánh Tử có biết được gì không?
Cầm Cơ là Tông chủ, liền đại diện cho cả năm người.
-Có.
Lâm Việt gật đầu.
-Thánh Tử thần thông quảng đại, nhất định sẽ biết mà.
Liễu Vô Ngân vỗ tay trước tiên.
Long Lân liếc xéo tên này, nhưng cũng không nói câu nào.
Dương Tình thì nhìn hắn:
-Mời Thánh Tử chỉ rõ cho chúng ta.
-Đơn giản thôi, là vì Quỷ Hoàng đã bị thương, hơn nữa còn là thương nặng.
Lâm Việt không dông dài vòng vo, trực tiếp nói thẳng.
Năm người giật mình, Tần Y Y cũng vẫn thấy khó tin dù đã được nghe trước.
Mọi người dường như đã đoán ra nguyên nhân, nhưng vẫn muốn nghe hắn xác nhận.
-Chắc các vị vẫn nhớ rõ Ma Chủ La Hầu mà ta thả đi?
-Tên này là hậu duệ của Huyết Ma Đại Đế, sở hữu huyết mạch còn tinh khiết hơn cả Quỷ Hoàng, tiềm lực mạnh hơn rất nhiều, tất nhiên là vào thời điểm này La Hầu vẫn đánh không lại đối thủ rồi.
-Cho nên, ta thả hắn đi, hơn nữa cả bảo vật trong Đạo Hà, cũng để hắn cầm đi.
Liễu Vô Ngân lập tức hỏi:
-Bảo vật trong Đạo Hà?
-Là Thần Vật, quả cây Phạn Thiên, Phạn Thiên Quả.
Lâm Việt nói tiếp:
-Cắn nuốt hết Phạn Thiên Quả, có thể tăng tu vi của La Hầu lên ngang với Quỷ Hoàng, các ngươi nhớ đôi mắt trên bầu trời lúc đó không?
Năm người đồng thời gật đầu:
-Sau đó Thất Nghiệp Quỷ Hoàng truy sát Ma Chủ?
-Đúng, nhưng mà La Hầu đã kịp hấp thu sức mạnh Phạn Thiên Quả, lấy công lực của Quỷ Hoàng, chắc cũng sẽ tóm được thôi, nhưng mà chắc chắn cái giá cũng không nhỏ đâu.
Mọi người chợt hiểu ra, ngay cả Tần Y Y cũng không thể không ngưỡng mộ mà nhìn Lâm Việt, không ngờ thương thế của Quỷ Hoàng là do hắn một tay tạo ra.
Hắn làm sao biết được ý nghĩ của người khác cơ chứ, thế là tiếp tục:
-Cho nên Thất Nghiệp Quỷ Hoàng cần phải trị thương, nhưng mà bất chấp việc các Thánh Nữ còn chưa có đạt đến mức hấp thu sức mạnh hoàn toàn vẫn gọi đến, có nghĩa tên này đã bị thương rất nặng.
Kiếm Si Nhi từ đầu đến giờ vẫn im lặng nghe chuyện, bất giờ mới gãi đầu rụt rè hỏi:
-Thánh Tử... Sao... Sao Quỷ Hoàng không trực tiếp cắn nuốt Phạn Thiên Quả... ừm... Tức là sức mạnh của Thần Vật thể nào chả giúp hắn khôi phục lại vết thương?
Những người khác định thần lại, nhận ra việc này cũng có thể lắm chứ, đều nhìn về phía Lâm Việt chờ đáp án.
Hắn từ từ giơ tay lên, một sợi chỉ máu mỏng dính xuất hiện.
-Thấy thứ này chứ, đây gọi là Huyết Tế Luyện Tâm, đơn giản lắm, cái này là tà pháp giúp ta khống chế tâm mạch của La Hầu, nếu như Quỷ Hoàng muốn Phạn Thiên Quả, nhất định phải qua tâm mạch của Ma Chủ, vì Ma Chủ đã hấp thu trước đó rồi.
-Tức là gì? Tức là ta nắm giữ Phạn Thiên Quả trong cơ thể hắn, một khi Quỷ Hoàng muốn cưỡng ép rút sức mạnh đó ra, chỉ có thể đem tâm mạch của La Hầu và Phạn Thiên Quả hủy cùng nhau mà thôi.
Cả căn phòng chợt im bặt, cả tiếng hít thở cũng không có!
Sáu người kia nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay hắn, đúng hơn là vào điểm cuối của cái dây đỏ kia, một phần quả màu vàng óng.
Cố nhiên ai cũng hiểu đó là ảnh ảo của Phạn Thiên Quả, nhưng đều ngầm hiểu mà không đi hỏi già nửa còn lại đâu.
Ai mà chả biết thể nào chả trong tay Thánh Tử của bọn họ.
-Quỷ Hoàng không bỏ được Thần Vật này, nên chỉ có thể dùng các Thánh Nữ để khôi phục, hy vọng ở trạng thái toàn thịnh sẽ tách ra được sức mạnh của Phạn Thiên Quả.
Lâm Việt chốt một câu.
Cầm Cơ lập tức hỏi:
-Vậy sao lại chọn Bích Lạc Thượng Thanh Cung? Sao không phải là Nghiệp Quỷ Điện như bình thường?
-Bởi vì hắn có cách khác để thu được sức mạnh Thần Vật.
-Ta đoán hiện tại số người tử vong ở đó đã lên đến hơn trăm vạn người.
Mọi người cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Hơn triệu người, nói chết là chết?
-Bích Lạc Thượng Thanh Cung đã xảy ra chuyện gì thế?
-Theo tin tức thì đó là nơi mà Mặc Long Hoàng ra đời, đây cũng là một trong những tông môn đứng đầu trong Bắc Tinh Vực, tại sao lại bị tấn công?
Lâm Việt trầm ngâm, sau cùng quyết định nói luôn, đằng nào sớm muộn cũng phải nói thôi:
-Vì Luyện Thần Yêu Đỉnh của Mặc Long Hoàng được cất ở đó, có lẽ tên kia muốn dùng bảo vật này luyện hóa hết một trăm linh tám Thánh Nữ đồng thời cũng luyện luôn cả Phạn Thiên Quả trong người La Hầu.
Mọi người đã hoàn toàn hiểu tất thảy sự việc, Long Lân nhìn thần thái ung dung tự nhiên của hắn suốt từ nãy, biết hắn đã có cách xử lý, lúc này mới ôm quyền:
-Thánh Tử đã biết thế, vậy cũng hẳn có hướng giải quyết, chẳng hay chúng ta phải làm gì?
Lâm Việt mỉm cười:
-Dễ thôi, tạo ra Tam Hoàng mới.
-Sao? Thế thì...
-Tam Hoàng? Thánh Tử muốn làm Tân Hoàng?
Hắn lắc đầu:
-Truyền thừa của Mặc Long Hoàng ở trong Bích Lạc Thượng Thanh Cung, hay đúng hơn là Luyện Thần Yêu Đỉnh.
-Có Bắc, Đông, Nam ba Đại Tinh Vực, chắc các ngươi cũng khó hiểu còn Tây Tinh Vực đâu đúng không?
-Mặc Long Hoàng, chủ nhân Tây Tinh Vực!
Cầm Cơ nhớ ra điều gì đó:
-Ta nhớ rồi, nghe nói sau khi chết, Tinh Vực này liền bị chia cắt sát nhập vào Bắc Tinh Vực vào Nam Tinh Vực, thật ra bản đồ của chúng ta không có lớn như thế mà là do chiếm đất cả thôi.
Lâm Việt gật đầu đồng ý:
-Đúng, không thể không nói trận chiến kia là quyết định chính xác nhất của Thất Nghiệp Quỷ Hoàng, rất nhiều bảo vật của Mặc Long Hoàng đều đã rơi vào tay hắn, nhưng duy chỉ còn truyền thừa quan trọng nhất là vẫn luôn không tìm thấy.
-Thất Nghiệp Quỷ Hoàng đã từng lật tung cả Bích Lạc Thượng Thanh Cung lên, nhưng cùng lắm chỉ có thể tìm thấy Luyện Thần Yêu Đỉnh, không có phát hiện truyền thừa.
Dương Tình lập tức hiểu ra:
-Khó trách hắn lại cho phép Bích Lạc Thượng Thanh Cung tồn tại, có phải để cho tông môn này phát triển không ngừng, để cho truyền thừa lại xuất hiện đúng không?