Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1314: Hạn bạt





Nếu hiện tại Chu Văn nhìn Ma mộ, tất nhiên sẽ giật nảy cả mình.

Nơi đã không thể xưng là Ma mộ, chẳng những không có Ma mộ, xuất hiện một cái động không đáy to lớn.

Hỏa diễm trong hầm bay lên, hỏa diễm trắng lóa bốc cao lên mấy chục mét, nếu không phải được Trương gia dùng phong ấn trấn áp, chỉ sợ ngọn lửa kia đã sớm phóng lên tận trời, để thiên hạ đều biết.

Mặc dù bị phong ấn trấn áp, ngọn lửa kia vẫn kinh khủng không cách nào tưởng tượng, khiến hố sâu không đáy kia, thoạt nhìn như cửa vào Luyện Ngục, không ngừng đốt cháy hỏa diễm, đem nham thạch bốn phía biến thành tinh thể, dưới hỏa diễm chiếu rọi, lập loè ánh sáng ma quái.

Xe gỗ tới chỗ hố sâu không xa dừng lại, các nhân vật quan trọng của Trương gia trên cơ bản đều tụ tập đông đủ, dưới sự dẫn đầu của Trương Tư Ưu, đi tới rìa hố sâu kia.

Thời điểm lần trước Chu Văn nhìn thấy Trương Tư Ưu, mới chỉ năm năm trước thôi, hiện tại nếu Chu Văn nhìn thấy hắn, chỉ sợ không nhận ra được.

Bây giờ Trương Tư Ưu thoạt nhìn già hơn rất nhiều, không phải nói khuôn mặt có rất nhiều biến hóa, mà trạng thái tinh thần của hắn trông rất tồi tệ.

- Gia chủ, có thể bắt đầu.

Trương gia Đại bá nhắc nhở, mặc dù hắn là đại ca của Trương Tư Ưu, nhưng ngay lúc này, hắn chỉ có thể cung kính gọi hai tiếng gia chủ.

Trương Tư Ưu dường như mới tỉnh mộng, liếc mắt nhìn hố sâu không đáy kia, mới thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn về phía chiếc xe gỗ kia.


Tầm mắt người Trương gia theo Trương Tư Ưu cùng nhìn về phía xe gỗ, vẻ mặt đều vô cùng phức tạp.

- Gia chủ, thời gian sắp đến.

Trương gia Đại bá lại nhắc nhở.

- Thôi, nhấc xuống đây đi.

Trương Tư Ưu nói.

Trương gia Đại bá nghe vậy vung tay lên, lập tức có tám người Trương gia, nhấc quan tài trên xe xuống, mang quan tài đến trước mặt bọn hắn.

Trương Tư Ưu đi đến trước quan tài, ngón tay mơn trớn trên nắp quan tài, vẻ mặt dị dạng nói:

- Từ Tổ Thiên Sư đến Thiên Thụ, sáng lập Thiên Sư nhất mạch, Trương gia chưa bao giờ gặp phải nhục nhã đến vậy.

Trương gia Đại bá nói:

- Gia chủ, không thể nói như vậy, bắt đầu từ Tổ Thiên Sư, Trương gia chúng ta dây dưa không ngớt với nàng, lại một mực trấn thủ Ma mộ, chịu khí tức của nàng ảnh hưởng quá nghiêm trọng, bên trong huyết mạch người Trương gia đã bị Ma khí thẩm thấu vào, đây là nhân Trương gia chúng ta gieo, cũng là quả chúng ta nên được. Nếu nàng thật sự xuất thế, toàn bộ người Trương gia chúng ta sẽ nhập ma, Ngọc Trí tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Mọi người Trương gia đều ảm đạm, mặc dù Trương gia Đại bá nói không sai, người Trương gia đã chịu quái vật gây hạn hán này ảnh hưởng, mà hiện tại không cách nào tiếp tục trấn áp nó.

Chỉ cần quái vật gây hạn hán vừa xuất thế, người Trương gia trấn thủ Ma mộ nhiều năm như vậy, sẽ bị Ma khí Ma mộ cảm nhiễm, Ma tính tiềm ẩn trong cơ thể sẽ bùng nổ, đến lúc đó sẽ biến thành quái vật người không ra người ma không ra ma.

Ma khí đã trải qua vô tận tuế nguyệt, ăn mòn và di truyền, chủng Ma tính này đã ăn sâu vào cốt tủy của người Trương gia, chỉ cần quái vật gây hạn hán xuất thế, coi như người Trương gia chạy trốn tới chân trời góc biển đều vô dụng.

Nguyên bản Trương gia một mực tìm kiếm phương pháp giải quyết vấn đề này, nhưng vẫn không có biện pháp gì tốt lắm, mắt thấy Ma mộ biến hóa từng ngày, quái vật gây hạn hán sắp xuất thế lần nữa.

Thời điểm người Trương gia cho rằng lần này chỉ sợ diệt tộc, ai biết quái vật bên trong Ma mộ, lại đưa ra điều kiện.

Chỉ cần Trương Ngọc Trí tới dung hợp, coi như nàng xuất thế, cũng không dẫn phát Ma tính trong cơ thể người Trương gia, khiến người Trương gia có thể bảo đảm bản tính nhân loại.

Đây là dung hợp mà không phải khế ước, cái này khiến rất nhiều người Trương gia không thể nào tiếp thu.

Khế ước, ít nhất Trương Ngọc Trí sẽ còn sống, nhưng dung hợp, chẳng khác nào kỹ thuật đảo ngược của Vương Minh Uyên dung hợp Thủ Hộ giả, chủ thể sẽ do Thủ Hộ giả làm chủ, dung hợp lấy thân thể của Trương Ngọc Trí.

Tuy nói đến lúc đó quái vật gây hạn hán sẽ còn giữ lại bộ phận đặc thù của Trương Ngọc Trí, nhưng tư tưởng hoàn toàn do quái vật kia chủ đạo, Trương Ngọc Trí không khác gì triệt để tử vong.


Nhưng hiện thực tàn khốc, cả nhà đều chết hoặc chỉ Trương Ngọc Trí chết, mặc dù lựa chọn nào cũng khó khăn, nhưng đáp án lại vô cùng rõ ràng.

- Gia chủ, để ta tiễn muội muội đến đoạn đường cuối cùng đi.

Một bên Trương Xuân Thu thấp giọng nói.

- Ngươi có thể?

Trương Tư Ưu hơi ngẩn ra, nhìn Trương Xuân Thu hỏi.

Người Trương gia đều hết sức sủng ái Trương Ngọc Trí, mà Trương Xuân Thu là người quan hệ tốt nhất với Trương Ngọc Trí, nguyên bản Trương Tư Ưu không muốn Trương Xuân Thu tới, nhưng hắn lại khăng khăng muốn tới.

- Ta có thể, đoạn đường cuối cùng này, ta muốn bồi tiếp tiểu muội.

Trương Xuân Thu nói.

- Để Xuân Thu đưa nàng đi, Xuân Thu quan hệ tốt nhất với Ngọc Trí, có Xuân Thu đưa nàng, Ngọc Trí có thể an tâm một chút.

Trương gia Đại bá ở một bên khuyên.

Trên thực tế Trương gia Đại bá nguyện ý thay Trương Xuân Thu nói chuyện, bởi rất nhiều người Trương gia không đồng ý để Trương Ngọc Trí giao dịch với quái vật hạn hán.

Nếu Trương Xuân Thu quan hệ tốt nhất với Trương Ngọc Trí tự mình đưa nàng cho quái vật gây hạn hán kia, những người khác không dám phản đối gì.

- Đi thôi, vô luận con đường phía trước khó thế nào, vẫn phải đi tiếp, cố gắng chăm sóc bản thân mình.

Trương Tư Ưu vỗ vỗ bả vai Trương Xuân Thu nói.

- Xuân Thu hiểu rõ, ngài cũng vậy.

Trương Xuân Thu cung kính hành lễ, sau đó đi tới bên cạnh quan tài, vuốt quan tài nói:

- Tiểu muội, ta đến tiễn ngươi, đoạn đường cuối cùng này, ta sẽ đi cùng ngươi.

Dứt lời, Trương Xuân Thu nhấc quan tài lên, gánh trên bả vai mình.

Nguyên bản người nhấc quan tài muốn đến giúp đỡ, nhưng lại bị Trương Xuân Thu quát ngưng lại:

- Tự ta làm được.


Dứt lời, Trương Xuân Thu liền khiêng quan tài, từng bước một đi về phía hố sâu kia.

Thời điểm quan tài đến gần nham thạch, hỏa diễm trong hố sâu đột nhiên mãnh liệt, trong nháy mắt thiêu hủy toàn bộ phong ấn của Trương gia thành tro bụi.

Ngàn vạn trương phù màu vàng bên trong hỏa diễm, bị đốt thành tro bụi.

Hóa diễm trắng lóa phóng lên tận trời, giống như một đạo Cực Quang, chiếu sáng một vùng phụ cận, đồng thời lực lượng khủng khiếp hơ khô tất cả thực vật, động vật bình thường cũng khó may mắn thoát khỏi.

Mà bên trong hỏa trụ kia, xuất hiện một đóa hoa lớn phảng phất như hỏa diễm ngưng tụ thành.

Đóa hoa kia thoạt nhìn như hoa sen, mỗi một cánh hoa đều trắng noãn óng ánh, không nhìn thấy một tia chất bẩn, thế nhưng bên trong ẩn chứa lực lượng cường đại, phảng phất chỉ cần một cánh hoa, có thể khiến toàn bộ thế giới biến thành Luyện Ngục.

- Để nàng vào bên trong hoa, ân oán giữa ta và Trương gia đến đây xóa bỏ, từ nay các ngươi không còn phải chịu thống khổ do Ma tính nữa.

Một thanh âm nữ nhân quỷ dị từ hố sâu truyền đến.

Trương Xuân Thu khiêng quan tài, nhìn chăm chú đóa hoa kia, bình tĩnh nói:

- Truyền thuyết quái vật gây hạn hán vốn là Thiên Nữ, từng trợ giúp Hoàng Đế đánh bại Phong Bá Vũ Sư. Bởi nàng không kịp trở lại Thiên giới, chỉ có thể lưu lại phương bắc. Thế lực lực lượng Hỏa hệ của Thiên Nữ quá mạnh mẽ, những nơi nàng đi qua đếu biến thành một mảnh hoang vu, bởi vậy bị mọi người nguyền rủa, cuối cùng bị Thiên thần hạ xuống trừng phạt, hóa thành thi thể chôn sâu ở dưới đất, từ đó không thấy ánh mặt trời.

- Đó chỉ là một truyền thuyết mà thôi.

Nữ nhân kia, lại trả lời Trương Xuân Thu.

Trương Xuân Thu gật gật đầu, lại tiếp tục nói:

- Tại Trương gia ta còn lưu truyền một truyền thuyết khác, thời điểm năm đó Tổ Thiên Sư lâm chung đã từng nói, nếu quái vật gây hạn hán muốn tái nhập tại thế, nhất định phải thỏa mãn ba điều kiện, không biết có phải thật không?