Cỏ cây ngoài cổ thành sinh trưởng vô cùng tươi tốt, hàng liễu bên sông hộ thành cao tới mười mấy mét, ngay cả cỏ non ven đường, cũng cao tới cỡ nửa người.
Mặt sông mọc đầy lá sen to cỡ mảnh thuyền, từng đóa từng đóa sen nở to cỡ chậu rửa mặt, một màu đỏ yêu diễm như nhiễm máu tươi.
Do thứ nguyên Lĩnh vực xuất hiện ở đây, cho nên động thực vật khu vực xung quanh đều chịu ảnh hưởng tương đối, chỉ không nghiêm trọng như trong Lĩnh vực mà thôi.
Ngoài cổ thành còn có quân đội trú đóng, còn có xe Tank tuần tra liên tục, nếu không có giấy thông hành, bất cứ ai cũng không được phép tiến vào cổ thành nửa bước.
Thậm chí, phụ cận còn bố trí đạn đạo phòng không, có điều Chu Văn chưa từng thấy đạn đạo kia phóng qua bao giờ.
Kỳ thực, uy hiếp của vũ khí nóng với sinh vật trong dị thứ nguyên hết sức có hạn, coi như là đạn hạt nhân, nổ tung trong Lĩnh vực thứ nguyên, cũng rất khó có thể tạo thành tổn thương quả lớn, thậm chí rất nhiều sinh vật dị thứ nguyên có thể lợi dụng năng lượng hạt nhân mà tiến hóa, trở nên càng thêm khủng bố.
Mà đạn bình thường thì lại càng thêm vô dụng, đánh vào người sinh vật dị thứ nguyên, không chừng còn có thể bị thôn phệ dung hợp.
Chỉ có đạn được chế tạo đặc thù, mới có thể tạo thành uy hiếp nhất định, thế nhưng tài liệu để chế tạo những loại đạn kia lại hết sức quý hiếm, đem ra chế thành đạn dùng một lần thực sự quá lãng phí, bình thường đều chỉ dùng để chế tạo đao kiếm…
Uy hiếp của vũ khí nóng với sinh vật thứ nguyên không lớn, thế nhưng đối với nhân loại lại vẫn rất có sức sát thương, cho nên tác dụng chủ yếu của vũ khí nóng, căn bản là để duy trì trật tự xã hội loài người mà thôi.
Chu Văn không có giấy thông hành, có điều chứng nhận tư cách dự thi lại chính là một loại giấy thông hành đặc biệt, trong thời gian tiến thành khảo thí, có tác dụng một lần thông qua cửa bắc để tiến vào Quy Đức cổ thành.
Quy Đức cổ thành có bốn cửa đông tây nam bắc, nơi đây vốn là một cái thành không lớn cũng không nhỏ, đi thẳng qua cũng không tới mười dặm.
Có điều từ sau Thứ Nguyên Phong Bạo xuất hiện, Quy Đức cổ thành biến thành Lĩnh vực dị thứ nguyên, không gian trong đó đã biến lớn hơn không biết bao nhiêu lần, cho đến tận hôm nay, còn chưa có ai có thể dò xét hết nơi đây.
Từ bốn cửa đông tây nam bắc tiến vào thành, sinh vật dị thứ nguyên xuất hiện đều bất động, trong đó sinh vật ở cửa bắc là yếu nhất, chỉ cần không xâm nhập quá sâu, bình thường đều không có nguy hiểm quá lớn.
Chứng nhận tư cách dự thi chỉ có tác dụng khi tổ đội đủ bốn người, mà ngoài Chu Văn cùng Lý Huyền thì hai đội viên khác còn chưa tới, hơn nữa thời gian khảo thí còn chưa đến, cho nên Chu Văn cũng chỉ có thể chờ ngoài cổ thành.
Đại môn cửa bắc cao lớn mà thần bí, cửa thành lầu gạch xanh loang lổ cũ nát, có không ít nơi đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu phong hóa mục nát.
Có điều, trước kia Chu Văn từng nghe nói, quân đội đóng xung quanh đã từng dùng đạn đạo oanh kích cửa thành, vô số đạn đạo oanh kích mười mấy phút, kết quả cái cửa dường như có thể sập bất cứ lúc nào lại không vỡ lấy một viên ngói.
Trên cửa thành khác ba chữ cổ “Quy Đức phủ”, cỗ lão mà cứng cáp, tựa như có tới ngàn năm dư vị quấn quanh.
Tầm mắt Chu Văn dừng lại trên một đồ án cổ quái trên biển.
Bức đồ án thoạt nhìn như một bàn tay con nít đặt lên thành gạch, thế nhưng trong vết lõm bàn tay kia, lại còn có khắc một đồ án lớn chừng củ tỏi.
Trước kia, Quy Đức cổ thành vốn không có đồ án này, nghe nói là sau hồi Thứ Nguyên Phong Bạo, sau biển hiệu mới xuất hiện đồ án quỷ dị này, thế nhưng không ai biết đồ án kia có ý nghĩa gì, càng không biết là ai khắc lên đó.
Chu Văn thầm đánh giá đồ án, lại đột nhiên cảm thấy điện thoại trong túi áo rung lên.
Chu Văn còn tưởng Lý Huyền hoặc Dư Thái Bạch đang tìm hắn, thế nhưng khi hắn đưa tay cầm điện thoại, lập tức lại ngây ra một lát.
Bởi vì điện thoại trong túi áo, cũng không phải là điện thoại liên lạc mà hắn dùng, mà chính là điện thoại thần bí kia, điện thoại thần bí này căn bản không có chức năng nghe gọi, càng chưa từng rung lắc bao giờ, sao hôm nay lại đột nhiên như thế?
Thấy bốn phía không có ai chú ý, Chu Văn liền cầm vào điện thoại, lập tức thấy màn hình tự phát sáng, biểu tượng máy ảnh nhấp nháy không ngừng.
- Ta chưa từng thấy ứng dụng chụp ảnh này a? cái này là cái gì, chẳng lẽ là để ta chụp ảnh?
Chu Văn thầm nghi hoặc, chạm nhẹ vào biểu tượng máy ảnh.
Tương tự như điện thoại bình thường, điện thoại cũng tiến vào trạng thái chụp ảnh, chỉ có điều cũng không chụp cam trước, mà là chụp bằng cam sau.
Cũng may cổ thành cũng không cấm chụp ảnh, những binh sĩ đức gác nhìn thấy Chu Văn cầm điện thoại muốn chụp ảnh, cũng không có ý định tiến lên ngăn cản.
Chu Văn giơ tay lên, đưa điện thoại về hướng cây cối hoa cỏ, muốn xem chụp ảnh có thể làm được gì.
Rất nhanh, Chu Văn liền phát hiện, cái ứng dụng chup ảnh này có vấn đề, căn bản không có nút ấn chụp ảnh quay phim.
Chu Văn chạm tay lên màn hình điện thoại, điện thoại vẫn cứ giữ trạng thái chờ, căn bản không có bất cứ phản ứng đáng nói.
- Cái này là sao?
Chu Văn giơ tay vẫy vẫy, khi tầm ảnh đưa tới đồ ảnh nhỏ trên cửa thành, chỉ nghe tách một tiếng, điện thoại liền có phản ứng,
Chu Văn thầm kinh ngạc, nhìn kỹ lại, thấy trên màn hình điện thoại xuất hiện một cái khung xanh lá, khóa chặt lấy đồ án trên cửa thành.
Liên tục vang ba tiếng nhỏ, chỉ thấy đồ án bàn tay nhỏ từ từ phóng to, thành cổ phía sau dần mờ lại, bên dưới xuất hiện một dòng chữ: Loading…
- Chẳng lẽ là…
Chu Văn nhìn dòng chữ “Loading…” trên màn hình, một ý nghĩ hiện lên trong đầu, ý nghĩ này khiến bản thân hắn giật mình không nhẹ, cũng không dám tin tưởng.
Không lâu sau, điện thoại lập tức chứng minh suy đoán của hắn, dòng chữ Loading đã biến thành hoàn thành, sau đó đồ án bàn tay nhỏ liền biến thành một ô biểu tượng, xuất hiện trên màn hình chính điện thoại, ngay cạnh biểu tượng Huyệt Ma kiến, phía dưới còn ghi ba chữ: “Cổ Hoàng thành”.
- Vậy mà thực sự biến thành phó bản trò chơi?
Chu Văn vừa mừng vừa sợ, cố nhịn kích động trong lòng, chạm vào biểu tượng Cổ Hoàng thành.
Quả nhiên, màn hình điện thoại biến thành hình ảnh khởi động quen thuộc, sau một hồi, hình ảnh liền biến thành cửa bắc Quy Đức cổ thành, khác với hiện thực, chính là cửa bắc đã mở ra.
Chu Văn lén nhỏ một giọt máu lên màn hình, biến thành nhân vật tí hon màu đỏ, trực tiếp đi vào trong cửa.
Đường đi lát đá cổ kích, từng mảnh kiến trúc mang đậm hương vị cổ xưa, mặc dù Chu Văn chưa từng bước vào Quy Đức cổ thành, thế nhưng hắn đã xem không ít video trên mạng, khung cảnh hoàn toàn không khác cảnh hắn thấy bây giờ.
Còn không đợi Chu Văn tiếp tục so sánh, trên thanh nhai đã xuất hiện một cánh tay xương cốt nắm một cây gậy, một bộ Khô Cốt mặc đồ rách rưới chạy thẳng tới chỗ nhân vật tí hon.
Thứ này Chu Văn cũng từng nhìn thấy trong video, chính là Khô Cốt binh - sinh vật dị thứ nguyên trong Quy Đức cổ thành.