Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 284: Quái xe dưới mặt đất





Con mắt Chu Văn như hai cái đèn pha, bắn ra hai chùm sáng thẳng tắp chiếu vòa thông đạo bên trong lòng đất, mặc dù tác dụng chủ yếu của kỹ năng này là thấu thị, có điều nhìn vật trong bóng tối không khó, chẳng qua khoảng cách chiếu xạ gần, Thấu thị chi quang không nhìn được xa.

Thanh âm như tàu hỏa bên trong bóng tối cách lối đi vào không xa, Chu Văn xem xét tình huống phía dưới, vẻ mặt lập tức cổ quái.

Dưới thông đạo dưới lòng đất, thật sự có một chiếc xe, đang đi tới, nhưng nó không phải là tàu hỏa, mà là một quái xe kết cấu thạch mộc vô cùng cổ quái.

Kiểu dáng xe vô cùng cổ lão, thùng xe vô cùng vuông vức, có điểm giống chiến xa ngựa kéo thời cổ đại, tại phía đầu xe, có một con rối hình người, con rối đứng trên bàn đạp đầu xe, hai tay nắm một vòng tay dao động, thân thể lúc lên lúc xuống, hết sức có tiết tấu, đẩy tảng đá dao động luôn phiên.

Theo dao động vòng chuyển động, quái xe kết cấu thạch mộc dọc theo thềm đá đi lên, vòng đá va chạm với rìa thềm đá, phát ra âm thanh bang quát bang quát, di động tới.

Bên cạnh con rối, còn có một cây gỗ dựng thẳng, phía trên treo một cái đèn đá nhỏ, ánh sáng vừa rồi Chu Văn và Lữ Vân Tiên thấy, chính là do cây đèn đá phát ra.

Ngoại trừ con rối và chiếc xe, không hề có sinh vật khác.

Con rối cổ quái, ngoại hình như nhân loại, nhưng mặt nó như một màn phảng, phía trên không khắc ngũ quan, thoạt nhìn vô cùng quái dị.

Chu Văn nhìn mấy lần, mà cái xe thạch mộc cổ quái, đã chạy gần đến cửa thông đạo, sau đó chậm rãi ngừng lại.


Chu Văn và Lữ Vân Tiên đều cảnh giác đáng giá quái xe, nếu quái xe đi tới cổng lối vào, dừng ở đó không động, phía trên con rối như hết dây cót, đứng im, không duy trì cử động.

Lữ Vân Tiên nhảy lên một cái, có điều không đến gần xe, hắn chỉ muốn nhìn một chút, xem bên trong cái xe có cái gì.

-Lục Ngưng!

Lữ Vân Tiên bay lên độ cao nhất định, tầm mắt nhìn vào thùng xe, sau đó kêu lên thành tiếng.

Chu Văn cũng nhìn về phía thùng xe, thấy bên trong thùng xe có một nữ nhân, hình như đang hôn mê, ngoài ra không còn cái gì cả, bên trong thùng xe trống rỗng.

Nữ nhân kia Chu Văn biết, là Lục Ngưng đi theo A Sinh, Chu Văn có ấn tượng sâu sắc đối với nàng, đặc biệt là Tuyết hồ, có lực lượng Băng hệ rất mạnh, để Chu Văn vô cùng hâm mộ.

-Ta xem nàng chết hay chưa?

Lữ Vân Tiên nói xong, chuẩn bị muốn nhảy lên xe.

-Trước đừng đi.

Chu Văn thấy quái xe có chút quái dị, cản Lữ Vân Tiên, sử dụng Ma Tinh luân, khẽ hấp.

Lục Ngưng hôn mê trong thùng xe bị hắn hút ra, hướng về phía bàn tay Chu Văn.

Vết xe đổ Liễu Thành Chí, khiến tâm lý cảnh giác Chu Văn lớn hơn nhiều, hắn không đụng vào thân thể Lục Ngưng, lực lượng thu lại, để thân thể Lục Ngưng rơi xuống đất.

Không biết có phải nàng chết rồi, ngã như vậy mà không có phản ứng, cứ thế nằm im không nhúc nhích.

Chu Văn dùng Thấu thị chi quang, quan sát Lục Ngưng, phát hiện trái tim nàng vẫn đang đập, cơ năng cơ thể vẫn hoạt động như người bình thường.

Có điều bên trong thân thể nàng, có rất nhiều côn trùng giống rắn, theo máu nàng lưu thông, nhúc nhích, thoạt nhìn dị thường khủng bố.

Hiện tại Chu Văn biết đại khái, lý do Lục Ngưng hôn mê, do những con tiểu trùng trong mạch máu đang tác oai tác quái.

Xem bộ dáng những con tiểu trùng như rắn, thân thể hết sức tinh tế, như sợi tóc, nhúc nhích đi khắp thân thể Lục Ngưng, bên trong nội tạng nàng không ít tiểu trùng.


-Nàng còn sống, thân thể không giống như bị thương, trái tim vẫn đập bình thường, không biết nguyên nhân gì, khiến Lục Ngưng hôn mê bất tỉnh.

Lữ Vân Tiên kiểm tra thân thể Lục Ngưng nói.

-Áo mưa nàng đã bị phá, không ngăn cản nổi huyết vũ nơi này, hơn nữa nơi này không tiện tiến hành trị liệu cho nàng, trước tiên đưa nàng trở về lều vải, cứu tỉnh, sau đó hỏi nàng một chút chuyện bên trong.

Chu Văn thấy những tiểu trùng kia, không có dấu hiệu đi ra ngoài, đành để Lữ Vân Tiên dùng vải che mưa bao trùm Lục Ngưng, cõng nàng ra khỏi di tích.

Ba người Triệu Tân thấy Chu Văn và Lữ Vân Tiên, lông tóc không hao tổn đi ra ngoài, hơn nữa mang một người trở về, đều giật mình.

-Lục Ngưng! Nàng làm sao vậy?

Triệu Tân thấy Lục Ngưng, lập tức giật hết cả mình.

Lục Ngưng lợi hại như thế nào, hắn biết, một tay Băng hệ Nguyên Khí quyết, bên trong Sử thi được xem như đỉnh cấp, lại có không ít cực phẩm Phối sủng tương trợ, trong Sử thi, người có thể đánh bại Lục Ngưng không nhiều.

Hiện tại Lục Ngưng bị hôn mê, được bọn Chu Văn mang về, nhìn tình huống hết sức không ổn.

-Chuyện gì xảy ra? An phó quan bọn hắn thế nào?

Triệu Tân hỏi.

-Không biết, thời điểm chúng ta tiến vào thông đạo, vừa hay nhìn thấy nàng, hiện tại đem nàng cứu tỉnh đã, mới có thể biết được phía dưới có chuyện gì xảy ra.

Chu Văn nói.

-Để cho ta thử một chút, ta có một gốc Hồi xuân đằng Phối sủng, có năng lực trị liệu không tệ.

Triệu Tân nói xong, triệu hoán một gốc Phối sủng hệ Thực vật.

Đó là một gốc dây leo xanh biếc, như rắn cuốn lấy thân thể Lục Ngưng, bò trên mặt Lục Ngưng, tiến vào mũi nàng, miệng lỗ tai, tiết ra một chút một chất lỏng màu thanh thủy.

Những chất lỏng này có tác dụng trị liệu không tệ, coi như người trọng thương, cũng có thể tạm thời tỉnh táo lại.


Nhưng Triệu Tân không ngừng thúc giục Hồi xuân đằng tiết ra chất lỏng, từ đầu đến cuối không thể làm Lục Ngưng tỉnh lại.

-Kỳ quái. . . Nếu như bị thương, coi như đầu óc thụ thương, Hồi xuân thủy cũng có tác dụng, vì cái gì nàng một chút phản ứng không có, chẳng lẽ nàng trúng Nguyên Khí kỹ loại thôi miên.

Vẻ mặt Triệu Tân nghi hoặc.

Mặt khác mấy người không có năng lực trị liệu, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không có có biện pháp gì.

-Đừng để Phối sủng ngươi lãng phí sức lực, trước hết để nó nghỉ ngơi một hồi, đợi lát nữa sử dụng.

Chu Văn nói với Triệu Tân.

-Văn thiếu gia, ngươi có biện pháp?

Triệu Tân không biết lúc nào, cũng sửa lại cách nói, giống Lữ Vân Tiên gọi Văn thiếu gia.

-Thử một chút, lấy ngựa chết làm ngựa sống.

Chu Văn nói xong, cổ tay khẽ đảo, lực lượng kỳ dị trong tay hắn ngưng tụ thành hình, biến thành ống kim tiêm.

Đi đến bên cạnh Lục Ngưng, hai mắt như đèn pha nhìn chằm chằm Lục Ngưng, đồng thời trong tay khẽ động, đâm vào bên trong cánh tay Lục Ngưng.

Lúc Chu Văn đi học, đã học qua chút kiến thức y học, có điều đều là tri thức đơn giản, hơn nữa đều là lý luận, chưa bao giờ trải qua thực tiễn, Chu Văn chỉ ôm thái độ thử, muốn kiểm tra nọc độc Hắc Ám y sư có thể giết chết những tiểu trùng bên trong cơ thể Lục Ngưng.