Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 594: Tử thanh song quang





Tất cả thế lực có ham muốn Thần quả, đều tập chung chú ý trận chiến này, muốn thu hoạch được tư cách hai Thần quả, nhất định phải vượt qua cửa Thái Cổ Kiếm Tiên này.

Chẳng qua hiện tại không có ai biết Thái Cổ Kiếm Tiên rốt cuộc có dạng năng lực gì, lại được Ma phương đánh giá cao như vậy, một mực chiếm cứ vị trí thứ nhất, không có bất kỳ Phối sủng nào uy hiếp đến vị trí của nó.

Đến Phối sủng cường đại như Minh giới Tử Thần, lại chỉ có thể xếp sau nó.

Liên bang tương đối hiểu rõ Minh giới Tử Thần, trước mắt xem nó như một trong những đỉnh cấp Phối sủng của Lục đại gia tộc anh hùng, thực lực vô cùng khủng bố.

Hắc Ám ma xà là một con Cự xà, lúc này nó đang đứng trên bình đài Ma phương, đang chờ đợi Thái Cổ Kiếm Tiên tiếp nhận khiêu chiến.

Cũng may Thái Cổ Kiếm Tiên không khiến người quan chiến phải chờ đợi lâu, tiếp nhận khiêu chiến, kiếm mang lóe lên, một thanh Cổ Kiếm xuất hiện trên bình đài Ma phương.

Trên thực tế Thái Cổ Kiếm Tiên chỉ là một thành kiếm thạch kiếm, cũng không thấy Tiên đâu, cũng không biết tại sao gọi là Kiếm Tiên, mà không gọi là Tiên kiếm.


Toàn thân thạch kiếm mà xám trắng, vỏ kiếm và thân kiếm như được điêu khắc từ đá, ở vị chí trung tâm, khảm nạm một khỏa đá quý màu đỏ.

Bởi không thấy ai nhìn thấy nó ra khỏi vỏ, cho nên không ai biết thân kiếm có bộ dáng gì.

Hắc Ám ma xà thấy Thái Cổ Kiếm Tiên xuất hiện, cơ hồ không nghi hoặc gì, trực tiếp sử dụng lực lượng mạnh nhất của nó.

Chủ nhân Hắc Ám ma xà rõ ràng sớm biết Hắc Ám ma xà không phải đối thủ của Thái Cổ Kiếm Tiên, chỉ muốn nó tận lực bức ra năng lực của Thái Cổ Kiếm Tiên mà thôi.

Chỉ thấy Hắc Ám ma xà há miệng phun ra Hắc Ám ma tịch mãnh liệt, như thủy triều lấp kín toàn bộ bình đài, nếu dính vào nó, nhất định Hắc Ám ma tịch ma hóa.

Thái Cổ Kiếm Tiên chẳng qua đứng yên, thời điểm mắt thấy nó sắp bị Hắc Ám ma tịch bao phủ, hồng sắc bảo thạch phát sáng.

Một ánh kiếm màu đỏ, bắn ra từ hồng bảo thạch, trong nháy mắt quán xuyên đầu Hắc Ám ma xà, trực tiếp miểu sát, đến cơ hội nhận thua cũng không còn.

Người quan chiến, hai mắt nhìn nhau, mặc dù biết Thái Cổ Kiếm Tiên nhất định sẽ thắng, tuy nhiên không nghĩ nó thắng nhẹ nhàng như vậy, đến kiếm còn chưa ra khỏi vỏ.

-Chủ nhân Thái Cổ Kiếm Tiên đến cùng là ai? Dù thế nào cũng phải tra bằng được.

Nghị viện Tạp Bội gia tộc nhìn chằm chằm Thái Cổ Kiếm Tiên, hạ lệnh bắt buộc.

Mặt khác mấy gia tộc lớn khác, thậm chí Hải ngoại, đều nhận được mệnh lệnh tương tự.

Trên bảng xếp hạng, Thái Cổ Kiếm Tiên xác thực rất mạnh, mặc dù còn chưa nhìn thấy thực lực chân chính của Thái Cổ Kiếm Tiên, thế nhưng chỉ dựa vào một kích vừa rồi, đã khiến người ta tâm sinh sợ hãi.

Coi như Lục đại gia tộc anh hùng, cũng không có niềm tin tuyệt đối đánh bại Thái Cổ Kiếm Tiên, coi như đánh bại nó, sợ rằng cũng phải trả một cái giá cực đắt.

Thế nhưng nếu có thể tìm được chủ nhân của Thái Cổ Kiếm Tiên lại khác, Phối sủng mạnh như thế nào, thì chủ nhân của nó cùng lắm là Sử thi cường giả mà thôi, đối phó với một Sử thi nhân loại, đương nhiên dễ hơn đối phó với một Thần thoại Phối sủng Thái Cổ Kiếm Tiên kinh khủng như vậy, dễ hơn nhiều.


Quy tắc chiến đấu trên bình đài không thay đổi, thế nhưng trong hiện thực, muốn thắng lại có nhiều phương pháp, không nhất định phải đánh thắng Thái Cổ Kiếm Tiên.

Chu Văn và Lý Huyền vẫn còn bên trên Bạch Vân sơn, căn bản không biết Liên bang đã phát sinh nhiều chuyện như vậy, thời gian mấy ngày này, bọn hắn một mực rèn luyện bản thân mình.

Ngọc Anh hấp thu rất nhiều sức mạnh cấm kỵ, bắt đầu có chút biến hóa, Bảo quang trên người càng mạnh, nhưng không tới hai ngày, những sức mạnh cấm kỵ nó hấp thu, lại không biến hóa gì, thoạt nhìn sức mạnh cấm kỵ nơi này không còn tác dụng với Ngọc Anh nữa.

Chu Văn đành phải dẫn động Trấn Ma thạch thú, lợi dụng lực lượng Trấn Ma thú, kích phát Ngọc Anh tiếp tục tiến hóa.

Kết quả cách này thật sự có hiệu quả, chỉ vừa đến gần, Chu Văn không khác Lý Huyền lắm.

Chu Văn tới gần Trấn Ma thú một lần, Ngọc Anh gần như bị nổ tung, cần nghỉ ngơi nửa ngày, Ngọc Anh mới có thể tiêu hóa toàn bộ sức mạnh cấm kỵ.

Chu Văn thừa dịp Ngọc Anh tiêu hóa lực lượng cấm kỵ, tiếp tục cày Phó bản, thời gian Bạo Phá ma nhân cần sử dụng Định Thời Bạo Phá quá dài, nhiều thời gian như vậy, không bằng Chu Văn cày mấy lần Medusa còn hơn, cày lâu như vậy, hắn vẫn chưa thu được trứng Phối sủng Medusa, còn Nguyên Khí kỹ kết tinh không thiếu, nhưng thuộc tính không đủ, căn bản không hấp thu được, cuối cùng ngậm đắng nuốt cay quét mới Phó bản.

-Đinh!

Thời điểm Chu Văn đi cày Hoàng Kim Chiến Thần Kích, lại tuôn ra một khỏa trứng Hoàng Kim Chiến Thần Kích, các phương diện thuộc tính và kỹ năng, không khác Hoàng Kim Chiến Thần Kích cũ lắm.

Có thanh thứ hai Hoàng Kim Chiến Thần Kích, Chu Văn cầm một thanh, sau đó có một thanh bên ngoài công kích, tốc độ trảm giết Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật nhanh hơn nhiều.

Có điều Chu Văn luôn cảm thấy hai Hoàng Kim Chiến Thần Kích này, dường như hơi thừa thãi.

-Nếu có thể dung hợp được thì tốt.

Chu Văn nhìn một chút, quả nhiên có thể dung hợp Hoàng Kim Chiến Thần Kích, chẳng qua độ phù hợp của nó với trứng Sử thi Phối sủng bình thường không cao, tạm thời không dung hợp được, Chu Văn tạm thời từ bỏ ý nghĩ này.

Đem toàn bộ Dị thứ nguyên sinh vật hiếm cày một lần, cuối cùng Chu Văn lại đi Lộc đài, có tứ đại Thần thoại Phối sủng bên người, coi như không dùng Động Chúc thị giới, hiện tại hắn cũng có thể giết thẳng Lộc đài.


Đang chuẩn bị xử lý sáu con Thần thoại Hồ yêu, lại đột nhiên cảm giác trước mắt xuất hiện hào quang, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên biển mây, có Tiên cung dị cảnh xuất hiện.

-Tiên cung dị tượng! Lý Huyền, nhanh nhắm mắt lại.

Chu Văn vội vàng nhắc nhở Lý Huyền.

Bởi mấy ngày nay không phát hiện có Tiên cung dị cảnh, cho nên Lý Huyền không đeo khăn chùm đầu nữa.

Cũng may Lý Huyền biết Tiên cung dị cảnh nguy hiểm, cho nên bình thường hắn không nhìn lên bầu trời, chỉ nhìn về Ngọc Hoàng đỉnh, lúc này hắn đang khôi phục thương thể, nhắm mắt lại.

Lý Huyền nghe vậy vội vàng xuất ra khăn trùm đầu, đội lên đầu, miễn mình vô tình nhìn thấy Tiên cung dị cảnh.

Chu Văn tự nhiên không sợ, nhìn chằm chằm đỉnh đài lầu cách trên biển mây, có không ít Tiên nữ vờn quanh, chẳng qua lần này thấy Tiên cung dị cảnh, tựa hồ khác lần trước, Chu Văn không thấy tòa Cung điện kia, cũng không thấy Tiên tử khai môn.

Thời điểm Chu Văn đang thất vọng, lại đột nhiên thấy bên trong Tiên cung dị cảnh, xuất hiện một màn kỳ dị, chỉ thấy Tử Thanh song quang như hai vệt cầu vồng, từ bên trong Tiên cung dị cảnh xuyên qua, như hai đạo cầu vồng, không ngừng dây dưa, xoay quanh, bay lượn.

Chu Văn cẩn thận xem kỳ Tử Thanh song quang kia, nhưng lại không thấy rõ, chỉ nhìn thấy lưu quang đang bay lượn, đồng thời có cỗ uy áp rung động trong lòng hắn, cảm giác như thân thể mình, dường như lúc nào cũng bị Tử Thanh song quang kia xuyên qua vậy.