Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 596: Dưới núi có ma





Chu Văn vừa định sử dụng Bạo Quân Bỉ Mông leo lên tầng hai và tầng ba, oanh sát Cửu thủ Trĩ Kê tinh và Ngọc Thạch Tỳ Bà tinh.

Dưới Lực Lượng Tuyệt Đối, Bạo Quân Bỉ Mông hoàn toàn không quan tâm công kích của chúng, đủ loại công kích Âm ba đánh trên thân Bạo Quân Bỉ Mông, căn bản không đau không ngứa, mà các nàng lại chỉ lợi dụng thân pháp cùng tốc độ chu toàn với Bạo Quân Bỉ Mông, bằng không chỉ cần trúng vào một quyền, sẽ tan xương nát thịt.

Đáng sợ nhất là Lực Lượng Tuyệt Đối khiến không gian đổ sụp, sinh ra hấp lực cường đại, ảnh hưởng đến thân pháp và tốc độ của các nàng, làm các nàng kiên trì không bao lâu, bị Bạo Quân Bỉ Mông oanh sát.

Bạo Quân Bỉ Mông một mình một người, đánh xuyên ba tầng Cổ kiến trúc, trước đó, chỉ có mỗi Chúc Long làm được.

Trong lòng Chu Văn xúc động, đang muốn đem Bạo Quân Bỉ Mông đi Thần điện dưới Trác Lộc, nhìn xem nó có thể xử lý Cùng Kỳ không, kết quả lại phát hiện, Lực Lượng Tuyệt Đối của Bạo Quân Bỉ Mông lại vô phương sử dụng.

-Hố cha… Lực Lượng Tuyệt Đối còn có thời gian hạn chế?

Chu Văn có chút phiền muộn.

Có điều thế này cũng đúng, trạng thái này chẳng khác nào trạng thái vô địch, không thể không hạn chế, bằng không Bạo Quân Bỉ Mông chẳng phải vô địch thật.

Chu Văn một bên cày Phó bản, một bên chờ Bạo Quân Bỉ Mông khôi phục, một mực chờ hai mươi bốn tiếng, mới có thể sử dụng tiếp Lực Lượng Tuyệt Đối.


-Nạp điện hai mươi bốn giờ, sử dụng nửa giờ, hơi ngắn, có điều đủ vô địch.

Chu Văn nghĩ lại thấy cũng đủ, nửa giờ ở trạng thái vô địch, đủ để hắn làm nhiều chuyện.

Chu Văn hùng dũng hiên ngang, mang theo Bạo Quân Bỉ Mông và một đám Thần thoại Phối sủng tiến nhập Thần điện, đến trước Ngạo Nhân tượng, không biết đầu óc nghĩ gì, Chu Văn lại định để Bạo Quân Bỉ Mông quất Chúc Long trước.

-Lực Lượng Tuyệt Đối và Động Chúc thị giới, cái nào mạnh hơn nhỉ?

Chu Văn để Bạo Quân Bỉ Mông sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, vọt vào Chúc Long Thần điện.

Kết quả không bất ngờ, Bạo Quân Bỉ Mông bị Động Chúc thị giới thu vào Thị giới, ngay cả Lực Lượng Tuyệt Đối cũng không giữ được thân thể của nó.

-Lực Lượng Tuyệt Đối, đến Không gian còn đè sập được, chẳng lẽ không thể khiến Động Chúc thị giới của nó vặn vẹo sao?

Chu Văn đành phải dùng phương pháp cũ chu toàn với Chúc Long, vất vả mới đem Chúc Long ấu tử xử đẹp, kết quả không thu được cái gì.

Thái Cổ Kiếm Tiên vẫn dùng tư thế bá đạo xếp hạng thứ nhất, từ khi Hắc Ám ma xà bị nó chém giết về sau, lại có hai Thần thoại Phối sủng khiêu chiến nó, kết quả tương tự, căn bản không thể bức Thạch kiếm rời vỏ, chỉ mỗi kiếm quang trong Hồng bảo thạch, đã để chúng ăn không tiêu.

Có điều lần này hai lần khiêu chiến Thái Cổ Kiếm Tiên, hai Phối sủng đều sống sót, không giống Hắc Ám ma xà bị miểu sát.

Nhưng sống sót tự nhiên là chuyện tốt, nhưng đến tư cách bứt Thái Cổ Kiếm Tiên ra khỏi vỏ không có, cái này khiến những người muốn tranh đoạt đệ nhất, đều âm thầm nhíu mày.

Trừ phí đem đỉnh cấp Thần thoại Phối sủng chống lại, bằng không rất khó kiểm trắc thực lực của Thái Cổ Kiếm Tiên.

Có điều đến hiện tại, vẫn không có ai nguyện ý bại lộ đỉnh cấp chiến lực bản thân, vẫn âm thầm chờ đợi kẻ nào không nhịn được ra tay.

Trong lúc này, một Phối sủng khiêu chiến Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, nhưng bởi Chu Văn đang tu luyện tại Bạch Vân sơn, căn bản không biết tin tức này, cho nên 72 giờ về sau, Lục Dực Thủ Hộ Cự Long bị phán tự động nhận thua, nhường lại vị trí cho Phối sủng kia.

A Sinh cũng nhắn tin tức cho Chu Văn, có điều trên Bạch Vân sơn không có tín hiệu, nên Chu Văn vẫn chưa nhận được tin nhắn.

-Ha ha. . . Cuối cùng ta đã thành công…

Nửa tháng sau, trên Ngọc Hoàng đỉnh Bạch Vân sơn, Lý Huyền hưng phấn ngửa mặt lên trời cười dài.

Thân thể của hắn đứng trước thềm đá, trúng giáp trên người một bên phá toái một bên tự lành, tốc độ tự lành còn nhanh hơn tốc độ phá toái, lực lượng cấm kỵ bên trong Ngọc Hoàng đỉnh lại không thể giết Lý Huyền.

-Lão Lý, năng lực khôi phục của ngươi thật ngầu! Đơn giản đây là bất tử thân.


Chu Văn sợ hãi nói, hắn quả thật có chút hâm mộ năng lực khôi phục của Lý Huyền.

Mặc dù Ngục Vương có thể tăng cường thế phách, tuy nhiên lại thua kém ở phương diện tự khôi phục, so với Lý Huyền chẳng khác một trời một vực, căn bản không thể so sánh.

-Mạnh thì mạnh thật, nhưng đau bỏ mẹ!

Lý Huyền thối lui khỏi Ngọc Hoàng đỉnh, nhe răng toét miệng nói.

Thương thể có thể khôi phục, nhưng cảm giác đau đớn vẫn không thể nào xóa hết.

-Lão Chu, ta phải trở về một chuyến, ngươi có muốn cùng về không?

Lý Huyền nói.

-Ta còn muốn ở chỗ này tu luyện một quãng thời gian, ngươi đi về trước đi. Đúng rồi, những thứ ta dặn ngươi mua hộ, ngươi nhớ chuẩn bị kỹ càng cho ta, qua mấy ngày nữa ta cần dùng.

Chu Văn còn nhớ mấy vật Đế đại nhân nhờ mua hộ, mà mấy thứ đó không đáng giá lắm, không cần vì mấy thứ rẻ tiền nàng, trở mặt với nàng.

Mà Chu Văn cảm thấy rất hứng thú với dịch tề lĩnh ngộ của Đế đại nhân.

Bình thường Dị thứ nguyên sinh vật tuôn ra trứng Phối sủng, đều không đủ kỹ năng, đặc biệt là Thần thoại Phối sủng, đại bộ phận Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật có rất nhiều kỹ năng, nhưng trứng Phối sủng tuôn ra, bình thường nhiều nhất có bốn cái, nếu Phối sủng sử dụng dược tề lĩnh ngộ, nói không chừng khiến chúng lĩnh ngộ được những kỹ năng còn lại.

Tựa như Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, còn thiếu mấy cái nữa, nếu lĩnh ngộ mấy cái còn lại, chiến lực của nó sẽ đề thăng lên một chút.

-Đồ ngươi nhờ ta mua, hiện tại chắc mua đủ, để ta trở về kiểm tra một thoáng, nếu thiếu gì, ta sẽ sai người nhanh chóng kiếm đủ.

Lý Huyền không kịp chờ đợi về nhà.

Chu Văn đem hắn ra khỏi Bạch Vân sơn, sau đó trở lại Ngọc Hoàng đỉnh, chẳng hắn mới bước tới trước cửa sơn môn Ngọc Hoàng đỉnh, ngẩng đầu nhìn lên, thân thể lại chấn động.

Chỉ thấy thềm đá cuối của Ngọc Hoàng đỉnh, có một Bạch y nam nhân, đứng trước Trấn Ma thú, mỉm cười nhìn Chu Văn.

-Lão sư!

Chu Văn kêu một tiếng, nhưng không biết nên nói cái gì cho phải.

-Ta đã liên lụy đến các ngươi nhiều, ngươi còn chịu gọi ta một tiếng lão sư, để ta cực kỳ hổ thẹn.


Vương Minh Uyên khẽ thở dài.

-Ngươi đã dạy bảo ta, ta gọi ngươi là lão sư cũng là chuyện thường tình.

Chu Văn nhìn Vương Minh Uyên, tiếp tục nói:

-Lão sư, ngài có thể cho ta biết, tại sao ngày phải dùng Thần quả mở cuộc chiến bài danh?

-Ta nói ta chỉ muốn đem Thần quả tặng người, ngươi có tin không?

Vương Minh Uyên cười như không cười nhìn Chu Văn nói.

Chu Văn không nói gì, Vương Minh Uyên lại nở nụ cười:

-Ngươi vẫn giống trước đây, bướng bình như vậy, không biết cách che đậy nội tâm bản thân.

-Lão sư, ngươi tới đây, không chỉ muốn nói với ta mấy lời này?

Chu Văn nói.

-Ta chỉ tới đây lấy một vật, căn bản không nghĩ lại gặp ngươi tại đây, đã có duyên gặp lại, ngươi còn chịu gọi ta một tiếng lão sư, ta đây sẽ nói cho ngươi biết một bí mật.

Vương Minh Uyên chỉ dưới chân nói:

-Dưới núi này có Ma, có thể trờ giúp ngươi đột phá Thần thoại.