Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 602: Tồn lương





Kén đen tự động nứt ra, lộ ra hắc vụ biến thành mặt quỷ, tay nhỏ Ma Anh đặt trên mặt quỷ.

Toàn bộ quá trình, có điểm hơi ngược so với Thủ Hộ khế ước, chỏ thời điểm hoàn thành khế ước, toàn bộ kén đen phá toái, Bạch ngọc hoàn cũng rơi xuống đất, tạo thành tiếng lách cách trên mặt đất.

Sát Ma thoát khốn, biến thành một hắc vụ mặt quỷ hướng về phía Ma Anh.

Ma Anh trừng mắt liếc hắn một cái, Sát Ma lập tức đứng trên không, không dám tới gần thân thể Ma Anh.

Tử Đồng Cổ kiếm trong ngực Ma Anh, Sát Ma tựa hồ có chút không tình nguyện, nhưng hắn vẫn bay về phía Tử Đồng Cổ kiếm, hóa thành từng tia từng tia khói đen dung nhập vào bên trong Tử Đồng Cổ kiếm.

Trong nháy mắt Sát Ma biến thành hắc vụ, hoàn toàn dung hợp với Tử Đồng Cổ kiếm, khiến Tử Đồng Cổ kiếm phát sinh một chút biến hóa kỳ dị, nguyên bản Cổ kiếm có màu tử đồng, hiện tại màu sắc đậm hơn, nhìn qua còn tưởng đây là màu đen, nhưng thật ra là một loại tử mặc.

Trên vỏ kiếm xuất hiện một chút Ma văn, thoạt nhìn càng thần bí quỷ dị hơn so với trước kia.

Chu Văn đứng môt bên trợn mắt há hốc mồm, hắn chưa từng gặp qua Thủ Hộ giả thấp kém như vậy, không chỉ ký chủ phó khế ước, mà ngay cả phụ thể cũng không dám, đành phải bám vào một thanh Tử Đồng Cổ kiếm.


-Tồn lương… Đã thu…

Ma Anh ôm ôm Cổ Kiếm, về bên người Chu Văn nói.

-Tốt, giữ trước.

Chu Văn trấn an Ma Anh, lại tiến vào trò chơi nhìn thoáng qua, quả nhiên kén đen trong trò chơi biến mất, xem ra Thủ Hộ giả chỉ có một.

Thất bạch ngọc hoàn trên mặt đất, không biết nó có tác dụng gì, Chu Văn thu tất cả lại vứt vào Hỗn Độn châu.

Rời khỏi Bạch Vân sơn, Chu Văn cưỡi một đầu Si, một bên hướng về học viện, một bên đang cày Phó bản trò chơi.

Vừa vặn đến thời gian Hoàng Kim Chiến Thần Kích quét mới, Chu Văn muốn thử một chút xem, sau khi Ma Anh có Thủ Hộ giả, thực lực gia tăng đến trình độ nào.

Thực lực của Thủ Hộ giả, đối với Chu Văn mà nói, vẫn còn là một điều bí ẩn.

Có Có Thủ Hộ giả mạnh phi thường, tựa như vị kia trong Kiến thành, còn Thủ Hộ giả như Táng Tiên, đều có năng lực rất mạnh.

Nhưng trước đó hắn gặp Lục dực Thiên sứ, thời điểm phụ thể trên thân Ước Hàn, tựa hồ rất yếu.

Thế nhưng, Lục dực Thiên sứ rời khỏi thân thể Ước Hàn về sau, lại mạnh hơn rất nhiều.

Chu Văn tự mình suy đoán, sau khi Thủ Hộ giả hợp thể cùng nhân loại, thực lực có thể phát huy được bao nhiêu, vẫn phải phụ thuộc nhiều vào người sử dụng có đủ mạnh hay không?

Tiến vào Đoán Đạo Thần điện, Hoàng Kim Chiến Thần Kích vừa mới xuất hiện, thấy Chu Văn và Ma Anh, mũi nhọn lập tức tỏa hào quang rực rỡ.

Nếu lúc trước, bởi tự thân Ma Anh đẳng cấp quá thấp, không dám chính diện chống lại Hoàng Kim Chiến Thần Kích, chỉ dám núp trong bóng tối thả phi kiếm.

Nhưng lần này, Tử Mặc Cổ kiếm trong ngực Ma Anh phá không mà ra, mang theo Ma khí mãnh liệt, lại chặn được Hoàng Kim thần quang.

Bản thể Tử Mặc Cổ kiếm như thuấn di xuất hiện phía trên Hoàng Kim Chiến Thần Kích, trực tiếp chém Hoàng Kim Chiến Thần Kích thành hai đoạn.

Mặc dù thực lực của Ma Anh không thay đổi nhiều, nhưng Cổ kiếm trên người nàng lại mạnh hơn nhiều, lại có thể nhất kích tất sát Hoàng Kim Chiến Thần Kích, mà giải quyết rất gọn gàng, không dài dòng chút nào.


-Hay….Hay…

Chu Văn rất vui vẻ, lực công kích của Tử Mặc Cổ kiếm tăng trên diện rộng, hơn nữa còn mang theo Ma khí, cho nên lần sau hắn muốn giết Thần thoại sinh vật dễ dàng hơn nhiều.

-Sau khi Cổ kiếm kết hợp với Thủ Hộ giả, thực lực rốt cuộc mạnh thế nào, cần phải từ từ nghiên cứu sau.

Tâm tình Chu Văn thật tốt, một đường chạy về học viện.

Tâm tình Chu Văn tốt, nhưng Sát Ma lại hoàn toàn ngược lại, vốn tưởng Ma Anh thật lòng muốn khế ước với hắn, coi như làm nô bộc cũng được.

Nhưng sau khi Ma Anh và Chu Văn đối thoại, tâm tình Sát Ma lạnh một nửa, làm gì muốn hắn làm nô bộc, căn bản coi hắn là lương thực dự trữ, nói không chừng vào một ngày đẹp trời, Ma Anh tự nhiên không cao hứng, đem hắn thành đồ ăn.

Sát Ma hận Chu Văn nghiến răng, bởi hắn biết Ma Anh chắc chắn không có tâm tư phức tạp như vậy, nhất định Chu Văn giở trò quỷ.

Nhưng hắn không có biện pháp gì, chỉ có thể tận lực chứng minh giá trị bản thân, nịnh nọt Ma Anh, hi vọng được Ma Anh tán thành, không tùy tiện chén hắn.

Mà khiến Sát Ma cảm giác bất an là, hắn phát hiện bản thân thường xuyên xuất hiện tại một số Dị thứ nguyên lĩnh vực kỳ quái, hắn căn bản không biết tại sao mình lại xuất hiện tại đây.

Càng khủng bố hơn chính là, có một lần Sát Ma chết, hắn tưởng cứ như vậy xong đời, nhưng ai biết không lâu sau, ý thức của hắn lại khôi phục, chuyện tử vong vừa rồi như chưa từng xảy ra vậy.

-Rốt cuộc chuyện này thế nào?

Sát Ma vừa kinh vừa sợ, cả ngày nơm nớp lo sợ.

Chu Văn thí nghiệm nhiều lần, phát hiện năng lực Sát Ma, không lợi hại như hắn khoác lác, có điều vẫn đủ khiến Ma kiếm đạt đến trình độ đỉnh cấp Thần thoại.

Kỳ thật Chu Văn cũng không biết, bởi vì Sát Ma phụ thể Tử Mặc Cổ kiếm, mà bản thân nó cũng không, chẳng qua lại một công cụ phụ trợ, mà đẳng cấp chủ nhân Ma Anh lại quá thấp, kết quả hạn chế năng lực của Sát Ma, cho nên thực lực Sát Ma không đơn giản như vậy, thuần túy bị hạn chế mà thôi.

Sau khi về tới nội thành, Chu Văn nghe từ ngõ nhỏ đến phố lớn, cơ hồ tất cả mọi người đều thảo luận sự tình liên quan đến đại chiến xếp hạng.

Phần lớn mọi người đang thảo luận Phối sủng nào mạnh, Phối sủng nào yếu, hôm qua có Phối sủng nào thăng hạng, Phối sủng nào xuống hạng.

Bọn hắn thảo luận rất nhiều Phối sủng, mà Chu Văn căn bản chưa nghe nói qua.


Có điều chủ đề thảo luận nhiều nhất là Thái Cổ Kiếm Tiên, rất nhanh Chu Văn biết, Thái Cổ Kiếm Tiên vẫn đứng yên trên bảng xếp hạng, đã trài qua mấy lần khiêu chiến, lại không có bất kỳ Phối sủng nào dao động địa vị bá chủ của nó.

Chu Văn cũng có tâm tư tranh đoạt vị trí đệ nhất, muốn dùng Thần quả bồi dưỡng Phối sủng, có điều cái này không phải gấp, thời hạn còn tới tận ba tháng nữa, Chu Văn còn định đợi thêm, xem có Phối sủng chân chính nào khiêu chiến Thái Cổ Kiếm Tiên, trước tìm hiểu năng lực Thái Cổ Kiếm Tiên, sau đó quyết định xuất một đầu Phối sủng đi tranh đoạt đệ nhất cũng không muộn.

Thời điểm Chu Văn trở lại học viện, phát hiện khuôn viên học viện náo nhiệt, nhiều đồng học đang vui vẻ trò chuyện, lại có một đám học sinh nhập học.

-Thời gian trôi qua nhanh như vậy sao? Trong bất tri bất giác, ta đã tới Tịch Dương học viện một năm rồi.

Chu Văn không khỏi âm thầm cảm thán.

Hiện tại học viện không còn nhiều ngày nghỉ hè, nghỉ đông dài ngày như xưa nữa, nhiều nhất chừng mười này, sẽ có tân sinh đến báo danh, mà hiện tại Chu Văn đã trở thành sinh viên năm thứ hai.

-Chu Văn, vốn tưởng trước khi đi không gặp được ngươi, không ngờ ngươi lại trở về.

Vi Qua không biết từ nơi nào tới, mỉm cười nói.

-Học trưởng, ngươi không ở lại Tịch Dương học viện sao?

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút nhìn Vi Qua hỏi.

Vi Qua cười một cái nói:

-Tịch Dương học viện đã có đề xuất mời ta ở lại trường, có điều ta cự tuyệt, trước khi ta đi, ta còn một tâm nguyện, không biết ngươi có thể giúp ta hoàn thành được không?