Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 24: Huyền Cốt Lăng Âm Chu (1)



Bùi Lăng khẽ giật mình, nhanh chóng đưa mắt nhìn quanh lại không thấy sắc trời bị che đậy, đang nghi ngờ lại phát hiện trên boong tàu đột nhiên bốc lên hắc vụ nhàn nhạt.

Hắc vụ kia xuất hiện đột ngột, nhanh chóng tràn ra, chẳng mấy chốc đã leo đến bên eo của ba người, một cảm giác lạnh lẽo như đánh sâu vào linh hồn.

Đến mức Bùi Lăng và Bùi Hồng Niên đang cố gắng chịu đựng, cũng không nhịn được hàm răng run rẩy.

Ngay lúc hai huynh đệ đang hoảng sợ, hắc vụ dao động mãnh liệt như nhận được sự triệu tập, nhanh chóng tràn về phía cách ba người không xa, hình thành một cột sương mù màu mực cao mười mấy mét, khí thế như rồng!

Ngay sau đó, cột sương mù ầm vang đổ sụp, hai nữ tử mặc cung trang hơi mờ ảo đột nhiên xuất hiện.

Nữ tử bên trái búi mái tóc tóc lên cao, cài một cái hoa quan trên đỉnh đầu, vẻ ngoài xinh đẹp, sắc mặt trắng bệch; nữ tử bên phải trông dáng vẻ như mười lăm mười sáu tuổi, xinh đẹp thanh nhã, hai búi tóc xoắn ốc có chuỗi ngọc quấn quanh, mấy cánh bướm màu u lam nhẹ nhàng quanh quẩn, lúc cánh bướm nhẹ rung lên, chút quang phấn màu xanh nhạt nhẹ nhàng vẩy xuống.

Hai nữ tử đều mặc áo tay rộng giống nhau, ống tay áo rủ xuống đến dưới gối lại hòa vào sương mù màu đen, toàn bộ lơ lửng trên boong tàu. Cả hai nghiêng đầu nhìn sang, nhưng thấy trong mắt không có con ngươi, chỉ có một mảnh màu mực sâu thẳm, thoạt nhìn đặc biệt quỷ dị.

"U Hồn thị nữ của sư tỷ..." Đôi mắt Trịnh Kinh Sơn co rụt lại, theo bản năng lộ ra mấy phần kiêng dè, gật đầu nói: "Hiểu Nghê cô nương và Vụ Liễu cô nương cùng đến đây, là sư tỷ có dặn dò gì sao?"

"Chủ nhân có lệnh, ra lệnh các ngươi tự vào khoang thuyền của mình nghỉ ngơi." Nữ tử bên trái từ tốn nói, "Có gì cần cứ lắc lục lạc trong phòng là được."

Trịnh Kinh Sơn vội hỏi: "Sư tỷ nàng..."

Nữ tử bên phải che miệng cười khẽ, trong đôi mắt mực như lóe lên tia sáng xanh, cũng không thèm nhìn hắn ta một cái, dịu dàng thì thầm: "Chủ nhân còn nói, trước khi đến tông môn, nếu không có việc lớn, bất kỳ ai cũng không được lên tầng cao nhất làm phiền."

Thấy Trịnh Kinh Sơn lập tức câm miệng, lúc này nàng mới hài lòng, liếc nhìn ba người, tò mò nói, "Các ngươi đang làm gì?"

"Hồi Vụ Liễu cô nương, Trịnh sư huynh đang kiểm tra chúng ta." Bùi Hồng Niên ủ rũ cúi đầu giải thích mọi chuyện.

Sau khi nghe xong, hai nữ tử nhìn nhau, Hiểu Nghê hứng thú: "Nói vậy, ngươi đã thất bại, bây giờ chỉ có thể nhìn tộc đệ này của ngươi?"

Bùi Hồng Niên cười ngượng ngùng: "Vâng."

Hiểu Nghê nghe vậy, như cười mà không phải cười nhìn về phía Bùi Lăng: "Được, các ngươi tiếp tục đi, chúng ta xem trò vui."

Bùi Lăng bị cặp mắt mực sâu thẳm kia nhìn đến dựng tóc gáy, vội vàng cúi đầu, trên trán lập tức rỉ ra mồ hôi lạnh, tay phải của hắn còn nắm chặt viên Dưỡng Nguyên Đan mà chủ nhân của bọn họ đánh mất!

Bùi Lăng ép buộc mình tỉnh táo lại, hai nữ quỷ này muốn xem trò vui, có lẽ sau khi xem xong trò vui, sẽ không chú ý tới mình nữa.

Nghĩ như vậy, lúc này hắn quyết định tùy tiện một chút rồi nhận thua.

Dù sao Yếm Sinh Đao có tốt, cũng không quan trọng bằng mạng nhỏ của mình. Lại nói Bùi Hồng Niên đã lên Luyện Khí tầng bốn từ lâu, vừa rồi dùng tất cả vốn liếng cũng không thể rung chuyển Yếm Sinh Đao chút nào, hiển nhiên hai phần thực lực Trúc Cơ trung kỳ có sự cách biệt cực lớn với tu vi hiện tại của bọn họ.

Hắn vừa đến Luyện Khí tầng bốn, cần gì uổng phí sức lực?

Thế là Bùi Lăng đưa tay trái ra, bắt lấy chuôi Yếm Sinh Đao, làm ra tư thế vận sức.

Trịnh Kinh Sơn thấy thế lập tức nhíu mày, tuy hắn ta lấy ra thanh Yếm Sinh Đao chỉ vì thăm dò thực lực của Bùi Lăng, cũng không phải thật lòng muốn ban thưởng nó, nhưng tu vi của đối phương chỉ mới đến Luyện Khí tầng bốn, dưới tình huống bình thường, toàn lực ứng phó cũng không thể rút Yếm Sinh Đao từ giữa ngón tay hắn ta, chứ đừng nói là một tay.

Còn là tay trái bị thương!

Nhưng còn chưa suy nghĩ xong, ở chuôi đao đột nhiên truyền đến một luồng sức lực nằm ngoài dự đoán, thân Yếm Sinh Đao đột nhiên dịch về phía Bùi Lăng, suýt nữa trực tiếp rút ra.

Trịnh Kinh Sơn lập tức giật mình, ánh mắt nhìn Bùi Lăng cũng hơi thay đổi. Một tay, còn là một tay bị thương, cùng là Luyện Khí tầng bốn lại có thực lực vượt xa Bùi Hồng Niên lên Luyện Khí tầng bốn đã lâu?!

Không, tu sĩ Luyện Khí tầng bốn bình thường không thể có sức lực lớn như vậy!

Thì ra là thế, chẳng trách tiểu tử này lại được sư tỷ coi trọng!

Trong lòng hắn ta vô cùng nghi ngờ, lại không chậm trễ tăng thêm sức, lại kẹp lấy Yếm Sinh Đao. Không phải Trịnh Kinh Sơn không chơi nổi, lo lắng làm giả hoá thật ban thương Yếm Sinh Đao đi, mà là bây giờ Bùi Lăng chỉ dùng một bên tay trái bị thương để rút đao, nếu hắn thành công, vậy hắn ta biết đặt mặt mũi mạch chủ nội môn Trọng Minh tông ở đâu?