Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Thần Hào

Chương 642: Jennifer



Chương 36: Jennifer

Lâm Nhàn trong lòng không khỏi cảm thán, những thứ này quả thật không hổ là danh tác Thế Giới, đích thân đến hiện trường quan sát cảm giác quả là không giống nhau.

Tiếp đó Lâm Nhàn đi tới sông Seine, như tranh vẽ, giống như dải lụa chảy qua Paris, người mẹ của thành phố, nó đem trung tâm Paris chia làm hai, phân làm tả ngạn cùng hữu ngạn.

Lâm Nhàn đến sông Seine vào lúc giữa trưa, cứ thế đi dạo, hắn cũng đi dạo mệt mỏi, liền định lên thuyền ngắm cảnh trên sông Seine, một bên du lãm phong quang tươi đẹp, một bên ăn chút gì lót dạ.

Điều làm Lâm Nhàn cảm thấy rất vui mừng chính là, trên thuyền ngắm cảnh này lại có nồi lẩu tự phục vụ thơm phức có thể lựa chọn, nhìn qua nguyên liệu nấu ăn cái gì cũng rất tươi mới, giá cả một ngàn tám trăm tám mươi mốt, đối với Lâm Nhàn mà nói là hàng đẹp giá rẻ.

Ở nơi đất khách quê người, ăn mỹ thực yêu thích nhất, ngắm nhìn phong quang tráng lệ, thực sự không tồi.

Chỉ là Lâm Nhàn cũng không có hứng thú ngồi trên thuyền ngắm cảnh quá lâu, sau khi ăn xong nồi lẩu, hắn liền no nê xuống thuyền, hắn mới không muốn đem tất cả thời gian đều ở tại một cái cảnh điểm.

Xuống thuyền sau, điểm đến tiếp theo của Lâm Nhàn là cung điện Versaill·es.

Tuy rằng các cung điện ở các quốc gia Châu Âu nhìn qua đều na ná nhau, nhưng mà cung điện Versaill·es lại không tầm thường. Nó là một trong ngũ đại cung điện của Thế Giới, rộng rãi đại khí.

Cảnh quan chủ yếu của cung điện Versaill·es tập trung ở tầng hai lầu chính và trong vườn hoa, Lâm Nhàn cũng lười đi dạo hết toàn bộ, cho nên vừa vào cửa liền thẳng đến tầng hai lầu chính.

Cho dù là như vậy, tham quan một vòng cũng tốn của Lâm Nhàn không sai biệt lắm ba, bốn tiếng đồng hồ.

Lúc này, điện thoại của Lâm Nhàn đột nhiên vang lên.

“A lô, ai vậy?”

Lâm Nhàn nhận điện thoại hỏi, bởi vì nhìn dãy số gọi đến hình như là dãy số bản địa Paris, hắn ở đây hình như cũng không liên lạc với ai. Duy nhất có gặp qua vài người, cũng dường như không có lưu lại phương thức liên lạc của nhau.

“A lô, Lâm Nhàn tiên sinh, ta là Jennifer, người phụ trách đưa đón ngài, không biết ngài còn nhớ ta không?”

Thì ra người gọi điện thoại cho Lâm Nhàn là Jennifer, người trước kia ở sân bay đón hắn hơn nữa sáng sớm hôm nay dẫn hắn đi tới Đại học PSL. Jennifer đại khái là lúc trước khi xác nhận sẽ đến tiếp đón Lâm Nhàn, đã lưu lại số điện thoại của Lâm Nhàn.



“Ừ, đương nhiên nhớ.”

Lâm Nhàn đáp.

“Ta thấy ngài hôm nay đã rời khỏi hội nghị rất sớm, sau khi kết thúc ta đến khách sạn tìm ngài, phát hiện ngài hình như cũng không ở trong phòng. Dù sao ngài còn chưa quen cuộc sống nơi đây, ta tương đối lo lắng cho ngài.”

Jennifer ở đầu dây bên kia nói.

Nàng hôm nay xem như tình nguyện viên của hội bàn thảo Số học Đại học PSL, vẫn luôn ở lại hiện trường hội nghị, cho nên chú ý tới Lâm Nhàn rời đi sớm.

Vì để phục vụ được chu đáo hơn, Jennifer sau khi hội nghị kết thúc liền thẳng đến khách sạn, nhưng là không ngờ Lâm Nhàn lại không ở trong phòng khách sạn, cho nên nàng ít nhiều có chút lo lắng, dù sao Lâm Nhàn là do nàng phụ trách.

“Ta chỉ là ra ngoài đi dạo một vòng chơi một chút mà thôi, không có gì nguy hiểm, yên tâm đi.”

Đối mặt với sự quan tâm của một đại mỹ nữ tóc vàng mắt xanh như vậy, Lâm Nhàn tự nhiên là mười phần lễ phép khách khí, hắn thành thật trả lời.

“Vậy à...... Vậy ngài có tiện nói cho ta biết ngài hiện tại đang ở đâu không?”

Jennifer tiếp tục hỏi.

“Ta đang tham quan cung điện Versaill·es, bây giờ chuẩn bị rời đi.”

Lâm Nhàn nói, tuy rằng hành vi truy vấn ngọn nguồn của Jennifer khiến hắn cảm thấy có chút khó chịu, nhưng mà hắn vẫn rất kiên nhẫn trả lời.

“Vậy ngài ở đó đừng đi đâu cả, ta sẽ đến đón ngài, dù sao ta cũng là chủ nhà, buổi tối ta muốn mời ngài ăn một bữa cơm.”

Jennifer nói, xem ra, mục đích thực sự của nàng có thể cũng không phải ở chỗ quan tâm đến sự an toàn của Lâm Nhàn, mà quan trọng hơn chính là muốn cùng Lâm Nhàn cùng nhau ăn cơm.

“Không vấn đề, ta chờ ngươi.”



Ăn cơm cùng một mỹ nữ đẳng cấp như Jennifer, Lâm Nhàn cũng không có lý do gì để từ chối, liền một lời đáp ứng.

Nói xong cúp điện thoại, Jennifer lập tức lái xe đến cửa ra vào cung điện Versaill·es, đón Lâm Nhàn cùng đi ăn cơm.

......

“Này, Lâm Nhàn tiên sinh.”

Xe đến gần cung điện Versaill·es, Jennifer liếc mắt một cái liền nhận ra Lâm Nhàn đang đứng trong đám đông.

Với tướng mạo, dáng người và khí chất của Lâm Nhàn, đứng trong đám đông liền phảng phất như tỏa sáng, khiến người ta khó mà không chú ý đến.

Lâm Nhàn sớm đã chú ý tới chiếc xe mui trần màu đỏ này, tuy rằng đối với Lâm Nhàn mà nói cũng không phải rất bắt mắt, nhưng mà đối với một cô gái đang đi học như Jennifer mà nói đã xem như là phối trí rất tốt rồi.

“Jennifer tiểu thư, định tối nay dẫn ta đi ăn gì vậy?”

Lâm Nhàn sau khi lên xe hỏi.

“Chúng ta đừng vội đi ăn, hãy đến một nơi thú vị trước đã.”

Jennifer có chút úp úp mở mở nói.

“Được, vậy ta sẽ tùy ngươi vậy.”

Lâm Nhàn nói.

......

Sau khi đi xe khoảng hơn mười phút, Jennifer dẫn Lâm Nhàn đến hiện trường show diễn thời trang Paris.



“Chúng ta đến rồi, Lâm Nhàn tiên sinh, mời xuống xe.”

Jennifer nói với giọng điệu có chút tà mị.

Lâm Nhàn sau khi xuống xe nhìn quanh bốn phía một cái, đây là sàn diễn thời trang Paris nằm trên đại lộ Champs Elysees, mặc dù hắn chưa từng đến, nhưng mà đối với nơi này cũng có chút hiểu biết. Nếu như Jennifer vừa rồi không chủ động liên hệ hắn, điểm đến tiếp theo của hắn cũng hẳn là sẽ đến nơi đây.

......

Sau khi xuống xe, điều đầu tiên khiến Lâm Nhàn chú ý tới không phải là vẻ đẹp hùng vĩ của sàn diễn, mà là cách ăn mặc của Jennifer hôm nay.

Nửa người trên của nàng vẫn là một chiếc áo hở rốn, nhưng là khác với lúc gặp mặt ngày đầu tiên chính là, chiếc áo hở rốn hôm nay lại có chút hiệu ứng xuyên thấu, mang một vẻ quyến rũ khó tả. Còn nửa người dưới, chiếc váy ngắn của Jennifer hôm nay còn ngắn hơn cả lúc gặp mặt ngày đầu tiên, màu sắc cũng gần giống với áo.

Khuôn mặt nàng vốn đã có hình dáng rõ ràng mười phần tinh xảo, lại phối hợp với lớp trang điểm tuyệt mỹ, đúng là như tiên nữ hạ phàm.

Đôi chân của nàng thon dài thẳng tắp, nàng còn động một chút tâm tư nhỏ, bôi lên đùi lớp phấn bắt sáng, cùng với chút bóng đêm mờ ảo, nhìn xem vô cùng động lòng người.

“Chúng ta vào thôi, ta đã sắp xếp xong rồi.”

Jennifer vừa cười vừa nói.

Bình thường đi ra ngoài cùng các cô gái đều là Lâm Nhàn phụ trách đủ loại sắp xếp, hôm nay được người ta sắp xếp, cảm giác vẫn rất đặc biệt.

Đây là một nơi lấy biểu diễn thời trang và ảnh làm chủ đạo, khung cảnh mười phần mờ ảo lãng mạn, Lâm Nhàn còn chú ý tới có vài bức tường trưng bày nhiều loại rượu.

Chỗ ngồi Jennifer sắp xếp khá cao, lúc này khoảng cách diễn xuất bắt đầu chỉ còn chưa đến 2 phút.

“Đây là rượu của hai vị, mời chậm rãi thưởng thức.”

Lúc này, một nam phục vụ viên bưng đến chỗ ngồi của bọn họ một chai Champagne lớn.

Xem ra Jennifer cũng là cô gái hào phóng, không có rào trước đón sau mà gọi hai ly rượu cho vui, mà là trực tiếp gọi một chai lớn.

Sau đó, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu.
— QUẢNG CÁO —