Lâm Thần trèo vào trong lỗ thông gió, đây chính là nơi duy nhất có thể giúp cậu thoát ra được. Tất cả hành động vừa nãy của cậu chỉ là giúp cho cậu kéo dài chút thời gian nhỏ nhoi, cậu biết Linh Nhi đang quan sát cậu từ camera, một khi để cô ấy phát sinh nghi ngờ thì chắc chắn kế hoạch của cậu sẽ vô cùng khó khăn.
Lỗ thông gió này rất rộng, nó có rất nhiều hướng, thật sự đối với cậu thì cậu cũng chẳng biết hướng nào cả, vì vậy nên cậu chọn đại một hướng rồi đi.
Sau khoảng mười năm phút, qua bao nhiêu căn phòng, Lâm Thần lúc này mới nhìn thấy một căn phòng rất đặc biệt.
Có khoảng hai cô gái đang ngồi trực ở trên màn hình, trên màn hình có rất nhiều hình ảnh về camera của các phòng, Lâm Thần suy nghĩ một lúc. Nếu cậu có thể vô hiệu hóa camera từ đây thì khả năng cậu trốn thoát sẽ dễ hơn rất nhiều...
Nói là làm, cậu ngồi chờ thời cơ đến. Rất may lúc này, một cô gái nói với người còn lại:
-Cô ở đây trực một lúc, tôi đi pha cà phê....
Cô còn lại nghe vậy, mặt vẫn tập trung màn hình :
-Ok, cô cũng cho tôi một ly nhé...
-Được...
Nói xong, tiếng mở cửa đã được Lâm Thần nghe thấy, lúc này cậu mới nhẹ nhàng tháo lỗ thông gió một cách nhẹ nhàng. Cô gái đang ngồi nhìn màn hình chưa kịp phản ứng thì đã bị Lâm Thần đánh nhẹ vào gáy khiến cho cô ấy tạm thời ngất.
Có thể rất nhiều người sẽ nghĩ Lâm Thần chẳng thể nào làm gì được với một đống máy tính cùng màn hình ở cạnh. Tuy nhiên tất cả đều đã sai, Lâm Thần thực ra là một cao thủ về máy tính, nhất là camera giám sát. Nếu không thì những bức ảnh quay lén của cậu đã được đăng đầy trên mạng rồi. Không thể ngờ là có một ngày cậu sẽ dùng vào việc này.
Cậu đánh một dòng lệnh trên màn hình, toàn bộ căn nhà căn bản hiện ra trước mặt cậu. Tuy nhiên với tần suất bảo vệ dày đặc thì cậu không thể đi ra vào ngay lúc này. Căn biệt thự này thật là nghiêm ngặt, chẳng trách mà Linh Nhi đưa cậu đến đây...
Lâm Thần suy nghĩ một lúc, lúc này cậu chẳng còn thời gian để chờ đợi. Thời gian đối với cậu hiện tại giống như vàng, nếu không nhanh chóng thoát khỏi đây sớm thì chắc chắn Linh Nhi sẽ quay về, lúc đó thì cho dù cậu có mọc cánh cũng không thể thoát được.
Lâm Thần nhìn cô gái bị đánh ngất, cậu cắn răng đi đến chỗ cô ấy, một hành động mờ ám đã diễn ra...
Cô gái vừa nãy lấy cà phê bước vào, cô ấy sửng sốt khi nhìn đồng nghiệp đang ngồi xem hình ảnh, cô dụi dụi mắt như kiểu muốn nhìn xem mình đang mơ không, sau khi cảm nhận thấy đau thì cô mới nhẹ nhàng nói:
-Cà phê của cô đây, mà tôi cảm thấy cô sao có chút thay đổi...
Lâm Thần ho một cái nói:
-Đừng có lan man nữa, mau mau vào làm việc....
Cô gái nghe Lâm Thần nói vậy, tuy rất nghi ngờ nhưng vẫn ngồi vào vị trí làm việc.
Lâm Thần sở dĩ phải cải trang là do cậu không còn cách nào, toàn bộ vệ sĩ ở đây đều là nữ. Nếu có dấu nam nhân như cậu thì chắc chắn cậu sẽ bị chú ý, tuy rất ghét phải cải trang thành nữ nhưng cậu bắt buộc phải làm vậy...
Tuy nhiên, việc cậu cải trang khiến cho cô gái ở cạnh không thể không nhìn cậu. Dù thế nào đi nữa thì cậu là một mỹ nam, cải trang tuy cậu có thể giống với người khác nhưng khí chất cùng với từng nét cực kỳ sắc sảo trên mặt cậu thì nó khiến cho vẻ đẹp của cô gái mà cậu giả trang lên tầm một cách cực kỳ khủng khiếp...
Lâm Thần lợi dụng việc cải trang để cậu nghiên cứu việc chạy trốn, cậu không hề để ý việc làm cực kỳ bất thường của cô gái bên cạnh. Cô ấy cứ một tý lại liếc mắt sang Lâm Thần rồi nuốt nước bọt ừng ực...
Mình bị làm sao thế này? Cô gái bên cạnh đang tự hỏi chính mình. Đồng nghiệp của mình tại sao hiện tại lại trở nên quyến rũ như vậy... tuy vẫn là vẻ mặt đó nhưng dường như khí chất cùng từng động tác giống như đang kêu gọi cô. Tại sao mình lại có thể động lòng trước một cô gái được chứ... điều đó là không thể...
Lâm Thần sau khi tra một lúc, cậu nở nụ cười nhẹ, cuối cùng cậu cũng tìm ra lối thoát rồi. Tuy nhiên, chính vì nụ cười quá mê người của cậu khiến cho cô gái bên cạnh giống như mất hồn vậy.
Lâm Thần đang tìm hiểu tiếp thì cô gái bên cạnh đã từ đằng sau ôm lấy cổ của cậu, nó khiến cho Lâm Thần vô cùng hoảng sợ lấy tay đẩy ra. Cô gái bị cậu đẩy ra nói:
-Tôi...tôi muốn hẹn hò với cô.... Tôi không biết tại sao tôi lại như vậy....Nhưng...cô có thể...
Lâm Thần trong lòng thật sự não nề, cậu biết là cậu có thể mê hoặc được “một số” cô gái nhưng ai ngờ kể cả khi cậu cải trang mà cậu cũng có thể mê hoặc được.
Thấy cô gái đó lại chuẩn bị chạy đến ôm cậu, Lâm Thần thở dài cho cô ấy một cái đánh nhẹ vào sau gáy, vậy là hai cô gái đều bị cậu đánh ngất...
Tuy trong lòng có chút tội lỗi nhưng lúc này cậu không thể nghĩ nhiều, một dòng lệnh được hiện ra, đèn cảnh báo sáng bừng lên khắp phòng.
-Có kẻ đột nhập...có kẻ đột nhập...
Tiếng nói vang vọng khắp căn biệt thự, toàn bộ camera đều bị ngắt. Lâm Thần không chần chừ nhân lúc này chạy ra ngoài...
Linh Nhi đang ngồi trong xe, cô nhìn ra ngoài với tâm trạng vô cùng thoải mái. Cuối cùng tất cả mọi việc đã xong, lúc này cô chỉ muốn về nhà và nhảy vào trong ngực của anh ấy. Tuy nhiên, một tiếng báo động từ điện thoại cô khiến cho Linh Nhi bừng tỉnh.
Không nhìn thấy hình ảnh từ phòng, Linh Nhi nổi giận điện cho nữ hầu cạnh phòng Lâm Thần, vẻ mặt cực kỳ vội vã:
-Mau kiểm tra phòng của anh ấy, nếu cô để anh ấy xảy ra điều gì thì đừng trách tôi...
Nữ hầu trong điện thoại vâng vâng dạ dạ. Một lúc sau, một lời nói khiến cho vẻ mặt Linh Nhi từ lo lắng chuyển sang lạnh như băng, tài xế ở đằng trước cảm nhận được luồng sát khí đến từ Linh Nhi nên toàn thân cô run rẩy. Linh Nhi cắn răng ken két, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nói:
-Cô nói cái gì? Anh ấy không ở trong phòng...
Nữ hầu nghe giọng của Linh Nhi vô cùng lạnh lùng, cô không tự chủ quỳ xuống nói với giọng vô cùng run sợ:
-Dạ...dạ...cậu chủ đã chạy....
Linh Nhi nghe nữ hầu đó tường trình sự việc, ánh mắt của cô vô cùng tức giận. Cô chưa bao giờ nghĩ là anh ấy lại có thể dám nghĩ tới việc chạy trốn.
Bàn tay Linh Nhi nắm chặt đến nỗi nổi cả gân xanh, biết trước thế này thì cô đã nhốt anh ấy vào trong căn phòng kín, ai thể ngờ được chuyện này lại có thể xảy ra.
Linh Nhi cười lạnh, tuy vậy nhưng căn biệt thự của cô cũng đâu chỉ để trang trí, bảo vệ cùng vệ sĩ của cô rất đông, hơn nữa chỗ đó là địa bàn của cô, vì vậy anh ấy cho dù có chạy được nhưng rất nhanh sẽ bị tai mắt của cô để ý. Vì thế nên Linh Nhi lúc này tỏ vẻ bình tĩnh nói:
-Cô mau chóng đóng tất cả các cửa, truy lùng mọi dấu vết, tra soát tât cả mọi người, không được để ai lọt qua... tôi cần trong thời gian nhanh nhất có được tung tích của anh ấy. Đúng là một lũ ăn hại....
Câu cuối giống như lời bức xúc của Linh Nhi, cả một đám cô thuê mà chẳng thể giam nổi một chàng trai chỉ ngang tuổi cô. Thật đúng là phí tiền cô thuê...Tuy nhiên, lúc này cô lại nhìn về ảnh mà cô chụp Lâm Thần lúc ngủ, vẻ mặt lạnh như băng nói:
-Bao lần mà anh vẫn không chừa...có vẻ như lần này em sẽ cho anh biết sự lợi hại của em...em sẽ cho anh biết sự đau khổ khi dám chạy khỏi em....
P/S: Tác thức 1 2 h đêm làm chương, tha thiết mong các đạo hữu đừng để truyện flop huhu....