Đó là câu thường ngày của Lâm Thần - Một học sinh mới chuẩn bị bước vào đại học. Cậu có thói quen là hay nấu bữa ăn sáng cho cả nhà ăn, dọn dẹp rồi cùng với em gái đến trường học. Cậu cũng hiểu là nhà mình cũng không khá giả, thậm chí nợ nần để trả tiền cho cậu học, nên cậu rất cố gắng, mặc dù là ở ngoài kia có bao cô gái muốn 'Bao nuôi' cậu, tin nhắn lúc nào cũng chật ních nhưng lời sến súa tỏ tình của những cô gái trong trường
Sở dĩ cậu được nhiều cô gái săn đón như vậy là vì dung mạo của cậu, cậu cao m7 nhưng thân hình lại rất tương xứng với chiều cao, vừa anh tuấn lại soái khí,làn da trắng như da con gái, mặt trái xoan,giọng nói rất có mị lực cộng thêm tính cách hay giúp đỡ bạn bè nên chỉ cần cô gái nào đến cạnh cậu là sẽ thích. Nhưng cũng chính vì vấn đề này đã làm cậu đau đầu suốt thời gian dài,có những hôm cậu phải cải trang để không gặp những 'fan cuồng" tiến sát cậu
cậu có ước mơ trở thành nam nhân thành đạt, cậu cũng rất thích cảm giác thỏa mãn của em gái khi được món đồ yêu thích, tuy sống trong hoàn cảnh nghèo khó nhưng cậu không bao giờ bán mặt để kiếm tiền cả. Nhiều khi tối đến rất nhiều cuộc gọi điện rủ cậu đi bán mặt cho quán bar để kiếm tiền
Sau khi cả nhà ăn cơm xong, Lâm Thần cùng em gái đến trường, trước khi đến trường thì cậu phải cải trang, đi cửa sau để tránh cho fan cuồng phát hiện. Sau khi cải trang xong, cậu cùng em gái bước đi đến trường. Kể cả khi cậu đã cải trang rồi thì trên đường vẫn có một số nữ sinh đến gần bắt chuyện vs cậu, cậu cũng không dám trả lời mà trực tiếp đi qua vì cậu biết một khi trả lời thì chắc chắn nữ sinh đó sẽ nhận ra, cậu không muốn tốn thời gian để đi qua một hàng rào toàn nữ sinh. ...
Sau khi tránh được vô số nguy hiểm, cậu đã an toàn đến được trường học
Vì cha mẹ cậu nghèo nên cậu không thể vào được ngôi trường tư nhân, nhưng may sao là có một trường giúp Lâm Thần vào học nhưng đó là trường nữ sinh, và cũng là lý do cho việc tại sao Lâm Thần không muốn từ chối thẳng thừng ( vì sợ cha mẹ liên lụy ) mỗi cô gái trong trường đều có bối cảnh riêng
Khi vào trong lớp, cậu tháo bỏ lớp cải trang, mọi nữ sinh trong lớp đều nhìn cậu như nhìn một con mồi ngon,có những bạn còn chảy cả nước miếng.
Khi các nữ sinh đang định tìm cớ tiếp cận thì có một nữ sinh đi đến, nữ sinh này mặc đồng phục với chiếc váy màu đỏ caro, làn da trắng trẻo, giọng nói trầm ấm, cô ấy chính là lớp trưởng, tên là Hoa Tiên. Hoa Tiên nói:
-Trưa nay rảnh không?,mình muốn rủ cậu đi ăn một bữa, đương nhiên là mình sẽ trả tiền thay.
Hoa Tiên đã điều tra qua gia đình của Lâm Thần, biết Lâm Thần xuất thân gia đình khó khăn, lại còn phải đi làm để trang trải cuộc sống.Cô là hoa khôi trường, lúc mới vào trường này thì cô chỉ muốn tập trung học để kiếm một trường đại học tốt,nhưng sau khi thấy Lâm Thần, trong mắt cô chỉ có ánh sáng của Lâm Thần. Cô được Lâm Thần giúp đỡ rất nhiều, cứ bài nào không giải được, cô chỉ cần hỏi Lâm Thần là cô đều sẽ có được lời giải.Lúc trời mưa cô quên mang theo ô, Lâm Thần đã không ngại mưa mà trao cô chiếc ô, còn cậu ấy chạy rầm mưa về nhà,. .. Hoa Tiên lúc đầu mê mẩn lúc đầu, càng về sau cô càng yêu Lâm Thần, mỗi lần hành động, mỗi cử chỉ đều làm cho cô vui vẻ cả ngày(simp trai). Nhưng cô thích thì thích nhưng Lâm Thần chỉ đối xử với cô như người bạn bình thường, điều này làm cô có nguy cơ nên cô đã chủ động mời Lâm Thần đi ăn. Cô biết là Lâm Thần là một con người có ơn trả ơn nên nếu cô giúp Lâm Thần. Mọi chuyện sẽ đi theo đúng kế hoạch nếu Lâm Thần chấp nhận nhưng lời nói Lâm Thần trả lời làm cô cảm thấy hơi thất vọng:
-Trưa mình còn phải đi làm thêm, cậu có thể đi ăn với bạn mà. ..
Hoa Tiên nghe dc câu trả lời thì cảm thấy hơi nuối tiếc, cô cố gắng nhưng Lâm Thần đều lễ phép từ chối, cô còn nhiều cơ hội với cả không muốn dây dưa để cho hình tượng của mình
Sau khi tan học, lúc này Lâm Thần được rất nhiều các bạn gái trong lớp rủ đi ăn, đi chơi, có những bạn còn gan hơn là đưa thư tình. ..nhưng Lâm Thần đều từ chối một cách lễ phép rồi chạy nhanh ra ngoài
Lâm Thần chạy đến cửa hàng, cậu mặc cho mình một bộ đồ hầu nam, đeo mặt nạ rồi đứng ở quầy lễ tân chờ khách. Đây cũng là việc mà cậu làm thêm, một phần vì do dáng người cậu làm thu hút khách, một phần vì công việc này không hạn chế thời gian, tuy cậu đeo mặt nạ nhưng vẫn có rất nhiều nữ khách đến hỏi cậu, có người trả rất nhiều tiền để sở hữu nhưng cậu từ chối, Lâm Thần chỉ muốn sống bình thường nhưng sao lại khó vậy??
Bỗng nhiên, có 1 hành khách thu hút chú ý của mọi người, khí chất băng lãnh, chiều cao m8,khuân mặt trái xoan trắng bạch, chân dài nhưng dáng đi lại cho người ta cảm thấy áp bức, cô mặc một bộ đồ công sở, ở đằng sau có người đi theo, đi ung dung vào quán và nói với thứ ký gì đó. Rồi thư ký bỗng nói với nhân viên phục vụ - Lâm Thần:
Cho tôi 1 chai rượu vang đỏ loại đắt nhất quán
Với một người làm công như Lâm Thần thì khi nhìn đến người bên cạnh chính là Tô Nhan- Vừa là idol vừa là nhà đầu tư (chủ tịch), Lâm Thần đọc qua trên mạng là khối tài sản của nữ doanh nhân này rất lớn, lại là làm đại diện cho rất nhiều thứ nên giàu thì càng giàu, Lâm Thần nghĩ rằng là mình nên ít động chạm vào những người thành công để tránh xảy ra chuyện ngoài mong muốn
Nhưng 1 chuyện xảy ra ngoài ý muốn : Khi Lâm Thần giao đồ đến thì ở dưới đất có ai đó đã ngáng chân và không ngờ Lâm Thần ngã nhưng ly rượu rơi trúng ngay đầu Tô Nhan....
P/s: Tác phẩm đầu tay nên kính mong ae ủng hộ, xin cảm ơn