Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 123: 123





Nhìn các tỷ muội mình nằm xung quanh một thiếu niên trẻ tuổi, đặc biệt đại tỷ tỷ A Hoàng còn đang thân mật ôm lấy thiếu niên vào lồng ngực mình, dùng bộ ngực đầy đặn để thay gối cho hắn ngủ làm tiểu muội muội A Xích hận không thể một gươm đoạt đi mạng sống tên bại hoại này.

Mới đầu khi gặp Thiên Hồ, cả bảy tỷ muội đều có tình cảm đặc biệt dành cho hắn bởi khí chất, khuôn mặt thư sinh nhưng khi nhìn vào đôi mắt thì mới cảm nhận được hắn không đơn giản như vẻ bề ngoài của mình.

A Xích trời sinh là một con Chu Tinh ( Nhện ) có khả năng nhìn thấu người khác nên đã sớm biết điều này, nhất là tỷ tỷ nàng A Tử lại còn rất thân cận hắn, cộng thêm nhị tỷ tỷ A Lam không biết nghe ở đâu việc ăn tên này sẽ đạt được sự vĩnh hằng nên đa số các tỷ tỷ đều bác bỏ đi lời khuyên của nàng, nên mọi chuyện mới xảy ra như bây giờ.
" Thấu Tâm Nhãn, am hiểu thiên thuật, tướng số, sinh mệnh, thậm chí nếu hi sinh nó cho người mình muốn sẽ có thể nghịch thiên đảo mệnh, vô hình chung thoát khỏi luật nhân quả, tai ương...Đúng không, A Xích bảo bối..." Giọng nói nam tử nàng vừa yêu vừa hận đột nhiên phát ra làm A Xích không khỏi tò mò hơn về thiếu niên này, theo nàng biết thì hắn dường như không gì không biết, hay cả thứ khổng lồ nãy bắt các nàng đều là những thứ kì quái nàng chưa bao giờ được nhìn thấy.
" Thấu Tâm Nhãn sao ?? Vậy ra đây là tên của cặp mắt này.


Ngươi thực ra từ đâu đến ?? Nếu ngươi thực sự nghịch thiên đến mức này thì chắc chắn trong giới yêu quái và các giới khác chắc chắn sẽ đề cập tới ngươi.

Hơn nữa, thông tin về ngươi ít đến đáng thương, chỉ được đồn thổi nếu ăn được ngươi thì sẽ bất tử...." A Xích nói ra suy nghĩ nàng nghi ngờ suốt mấy tuần qua làm Thiên Hồ không khỏi bội phục khả năng suy luận có một không hai của cô nàng này.
" Ngươi thông minh hơn nhiều so với các tỷ tỷ ngươi...Nhất là phối hợp với đôi mắt kia càng làm gia tăng gấp bội lần chỉ số thông minh của ngươi...Nhưng, có điều mà ngươi không biết rõ về đôi mắt mình đang sở hữu đó là....." Hắn lấp lửng cuối câu khiến A Xích càng tò mò hơn về bí mật đôi mắt mình.
" Hảo tỷ phu...Hảo lão công....ngươi nói cho ta biết đi nha..Đi mà..." A Xích sát lại gần Thiên Hồ, ôm cánh tay hắn vào bộ ngực mình nũng nịu.

" Được rồi, ai bảo ngươi là cô em vợ ta cơ chứ...Đôi mắt ngươi thực chất rất hiếm gặp ở tam giới, kể cả những người xuất chúng nhất ở đa vũ trụ, như đã nói với ngươi ở trên thì đôi mắt này có thể chuyển giao cho người khác, miễn là người sở hữu mong muốn ( không giống Sharingan cướp cái là được ).

Bởi độ nghịch thiên này nên đôi mắt luôn nằm trong tầm ngắm của nhiều thế lực lớn nhỏ khác nhau...Miễn là chúng đủ sức để tranh đoạt.

Mà các ngươi lẽ ra cả bảy người nếu không có ta đi qua thì cũng sẽ như vậy, trở thành vật bài trí cho người khác.

" Hắn bình tĩnh giải đáp mặt còn lại của đôi mắt này, quả thật ở trong mạch chuyện chính thì các nàng sẽ tao ngộ hoàn cảnh mất nhà, mất cửa do Ngộ Không gây ra, tiếp đó đi cầu cứu sư huynh mình rồi bị Ngộ Không đánh giết, cuối cùng được Tì Lam Bà bồ tát thu phục mang về làm người trông coi động cho Bồ tát.

Quả nhiên chuyện này có nhiều ẩn ý phía trong.

" Ta đương nhiên biết chuyện này..Nha..Thôi ta mệt quá, ta muốn đi ngủ tiếp.." A Xích nhắm lại đôi mắt xinh đẹp của mình, nằm lên một cánh tay hắn tiếp tục giấc ngủ, nhưng trong lòng nhiều ít vẫn nghĩ đến câu chuyện hắn kể.
" Các bảo bối, đến lúc luyện công buổi sáng rồi.." Hắn vỗ vào kiều độn A Hoàng vẫn đang giả vờ ngủ, hiển nhiên các cô nàng đều đã tỉnh, giả vờ để nghe hắn kể về đôi mắt của tiểu muội mình, chút ít là còn ngượng ngùng vì thất thân cho tên bại hoại này.

" Không được...Ngươi lăn qua lăn lại ta suốt cả ngày hôm qua không biết mệt sao ?? Ta nghĩ A Lam chắc còn chưa mệt đâu, ngươi tìm đến nàng á.." A Hoàng không tiếc muội muội mình nói.
" Xấu tỷ tỷ, là ngươi châm ngòi hắn có được không ?? Giờ lại bảo hắn tìm tới ta...Hảo lão công, ngươi tới tam muội đi..." A Lam mệt mỏi phản bác tỷ tỷ mình.
" Chúng ta đều không được, cầu buông tha nha..." Ba cô nàng hoa dung thất sắc đồng thanh đáp làm hắn không nhịn được muốn đùa giỡn các cô nàng này.
" Hay tất cả các ngươi cùng lên đi...." Hắn mỉm cười lao vào A Tử đang nhịn cười, chọc nàng càng vui vẻ hơn, bởi nàng biết hắn đều thương tiếc các tỷ muội nàng nên sẽ không luyện công với ai cả.
---------------------- " Các ngươi vì sao phải đuổi giết ta..ta không có trêu chọc gì đến các ngươi mà..." Một con rết tinh có chiều dài gần năm mươi mét vừa chạy vừa ra sức hò hét, phía sau nàng có một thiếu nữ tóc vàng mang cây gậy đuổi theo không dứt, nó cố chạy nhanh bao nhiêu cũng không cắt đứt được cái đuôi dai dẳng này.
" Đương nhiên là không...Nhưng các sư muội ngươi giờ thuộc về phu quân ta, nên phiền ngươi đi chết được không, Đa Mục Quái...Thiết Bảng: Trảm Vạn Hồn...." Thiếu nữ không ai khác là Ngộ Không đang đuổi giết sư huynh của Thất Chu Tinh, tại sao phải giết hắn sao ?? Ân, rất đơn giản vì Thiên Hồ không muốn lão bà mình qua lại với tên yêu quái xấu xí này...vì thế tên xui xẻo này trở thành đối tượng phát tiết của Ngộ Không và cũng là để nàng gia tăng sức mạnh của Định Thiên Thần Côn, như kiểu farm Q Nasus ý.
" Sảng khoái...Mỗi tội hơi ít yêu quái để ta kiểm tra sức mạnh hiện tại của Thần Côn..." Ngộ Không tiếc hận nhìn xác rết tinh tiêu thất vào hư không thở dài nói.


" Xin nhờ, tỷ tỷ, ngươi đã giết gần vài chục con yêu quái nổi tiếng trong yêu giới rồi, không hề ít chút nào...Hay lát ta dẫn ngươi tới chỗ này thoải mái hơn, thế nào ?? " Thiếu nữ thần bí nói làm nổi lên hiếu kì của Ngộ Không, đó là khao khát được tìm đối thủ sánh ngang mình để cảm nhận được độ chênh lệch cũng như biết những sai lầm trong thực chiến.
" Đi nào...." Thiếu nữ khẽ nói rồi một cánh cổng đột nhiên mở ra trước mắt hai người, thiếu nữ nắm lấy tay Ngộ Không rồi biến mất như chưa từng xuất hiện ở nơi đây.
" Kẻ nào....Là kẻ nào dám giết đệ tử của ta...." Ở một nơi gần Linh Sơn, chỉ thấy này cưỡi tại con lừa nhỏ trên lưng nữ tử một bộ áo trắng, lại ẩn ẩn có thể nhìn thấy bên trong một thân màu đỏ bao áo khẽ nói.

Theo nhận định của nàng thì với công lực khó ai bì nổi của hắn thì không dễ dàng bị tiêu diệt như thế mới phải, trừ phi gặp phải mấy lão bất tử thì vẫn toàn mạng trở về mới phải.
" Về nào, tiểu Cương..." Nữ tử vỗ vỗ đầu con lừa, nó như có linh tính hí lên một tiếng, chở nàng về Bàn Tơ Động.