Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 44: 44





" Ca Ca em nấu ăn có ngon không??" Kaguya mỉm cười nhìn hắn hỏi.
" Ngon, rất ngon, phải chăng mỗi ngày anh đều được ăn những món em nấu " Hắn không tiếc khen ngợi nàng nhưng hắn thấy ẩn sâu trong đôi mắt nàng vẫn có nét buồn tủi ở đó.

Một tên người hầu ăn mặc bộ quần áo có mấy phần rách rưới đứng ở ngoài cửa thưa:" Thần chủ đại nhân, chủ nhân nhà ta có việc muốn gặp người".
" Lui xuống đi, ta đang dùng cơm với khách, ngươi bẩm báo rằng tí nữa ta sẽ gặp hắn." Kaguya đáp.
" Vâng thưa thần chủ đại nhân" Tên người hầu nói rồi lui xuống.


" Không ngờ anh lại có vinh dự được ăn cơm với thần chủ nha....." Hắn trêu đùa nàng.
" Ca đừng trêu ta, ta biết ngươi sở hữu sức mạnh vượt trội hơn cả những người mạnh nhất ta đã gặp, không biết nguyên do gì mà ngươi lại ngất trước cửa nhà ta nữa...." Nàng phản bác lại.
Bỗng hắn hỏi một câu làm nàng đang ăn phải khựng lại:" Ước mơ của muội là gì??" Nàng ngẫm nghĩ một chút rồi mỉm cười thật tươi nhìn hắn đáp:" Em muốn đem lại hòa bình cho khắp mọi nơi trên khắp thế giới, để bất cứ ai không phải chịu khổ, đói khát hay chiến tranh....".
" Một bức tranh đẹp về ước mơ nhỉ nhưng......em đã thử nghĩ đến những mặt trái mà bức tranh em vẽ ra chưa?? Quyền lực một khi tất cả ngang bằng nhau sẽ xảy ra mâu thuẫn, tranh chấp hay loạn lạc không?...." Hàng loạt những viễn cảnh hắn vẽ đều là những mặt trái của những bức tranh nàng vẽ ra, tất cả nàng đều không bao giờ nghĩ đến.

Chính nàng nếu không có sự xuất hiện của hắn cũng sẽ như vậy, bị biến chất chỉ vì một cụm từ QUYỀN LỰC mà nàng không hề hay biết, vì sức mạnh nàng hủy diệt tất cả những gì mình đã từng tạo ra, đương nhiên những truyền thuyết đó hắn chỉ được nghe từ bộ phim mà hắn xem từ kiếp trước còn giờ thì....
" Muội ăn xong rồi, huynh ăn sau nhớ rửa bát, muội có việc đi trước" Kaguya cố gắng lảng tránh hắn, nàng không muốn nghe những sự thật đáng sợ kia, hắn cũng đành thở dài nhìn cô bé ngây thơ này đi khuất phía đằng xa, hắn biết nàng đang suy nghĩ về điều hắn nói, thôi cứ để nàng tự ngộ ra đi.

Quả nhiên, tầm một tiếng sau nàng vẻ mặt hớt ha hớt hải chạy vô như có điều gì muốn nói với hắn, hắn rót cho nàng một li nước cho nàng bình tĩnh lại rồi hỏi:" Sao vậy, có chuyện gì xảy ra ??".
" Ca ca, ngươi có thể giúp ta một chuyện được không??" Kaguya ánh mắt khẩn cầu nhìn hắn hỏi.
" Được, đằng nào anh cũng nợ em một nguyện vọng, nói đi muốn ta làm gì nào??" Hắn đáp.

Phiêu theo dòng hồi tưởng của Kaguya, một tiếng trước khi nàng nghe lời thỉnh cầu từ gã Thiên Hoàng nơi đây:" Cầu thần chủ đại nhân giúp ta đoạt lại đất từ tay tên Thiên Hoàng kia, chỉ có như vậy đất nước ta mới dành được hòa bình vĩnh viễn, chính hắn đã cướp mọi thứ từ tay ta, mong ngài cứu giúp...".
Nghe được lời tên Thiên Hoàng, nếu như trước kia nàng có lẽ sẽ không nghi ngờ gì tin tưởng hắn nhưng trải qua những điều mà nàng vừa được nghe thì có vẻ nàng vẫn hơi suy tư một chút, nhận thấy Kaguya sẽ từ chối mình, tên Thiên Hoàng nói tiếp:" Chỉ cần ngài giúp ta đánh bại chúng thì sẽ có chất dinh dưỡng cung cấp cho thần thụ mà ngài trồng không phải sao?? Ngài có thức ăn nuôi cây còn ta có thứ mình muốn, đôi bên cùng có lợi...." Hắn uyển chuyển dụ dỗ nàng làm việc cho hắn.


Và dĩ nhiên, nàng không ngần ngại giúp hắn một chút, khổ nỗi sức nàng có hạn mà quân địch lại quá đông nên mới giết được một nửa nàng đành phải quay lại vì mệt quá sức.
Hắn nghe xong câu chuyện nàng kể không khỏi lại bật cười, nhìn hắn bật cười, nàng giận dỗi cấu hắn một cái để hắn nghiêm tục lại, hắn kho khan một tiếng rồi hỏi:" Có thật là em muốn anh dùng sức đánh bại bọn chúng không hay em muốn có sức mạnh để đánh bại chúng??" Hắn bắt đầu dụ dỗ cô bé này và Kaguya không cần nghĩ chọn ngay cái thứ hai:" Tất nhiên là em muốn tự tay giết đám sâu kiến này rồi, không cần anh phải ra tay nhưng.....em không có đủ sức làm điều đó" Nàng ngập ngừng đáp.
" Nhận anh làm sư phụ đi, anh sẽ giúp em có thứ sức mạnh mà em hằng ao ước mà không cần trái thần thụ kia nhưng....." Hắn nói nửa câu rồi không nói nữa.
" Sao anh nói chậm quá vậy nhưng cái gì cơ ạ" Kaguya hối thúc.
" Bình tĩnh, dục tốc bất đạt, để đạt được sức mạnh em muốn cần trải qua huấn luyện dài dài còn mấy việc chém giết kia cứ để tên Thiên Hoàng kia lo, được không??" Hắn đáp
" Chỉ vậy thôi sao??" Kaguya hỏi lại hắn.
" Hết rồi, đồng ý thì dung hợp cái này vào." Hắn đưa cho nàng quân cờ ác ma lần trước chưa dùng vì...nàng chưa song tu với hắn nên không thể có sức mạnh ngay tức thì được, chỉ đành để nàng dung hợp quân cờ thì mới có sức mạnh của hắn được, mặc dù ít nhưng đủ để giúp nàng có sức mạnh hơi hơi thấp hơn Kaguya bây giờ một chút chút.
" Bái kiến sư phụ, sư phụ nhận của đồ nhi một lạy" Kaguya gập người xuống lạy hắn một cái rồi cầm lấy quân cờ dung hợp vào cơ thể.


Một luồng sức mạnh khủng khiếp tràn vào cơ thể nàng, nó cuồng bạo, hoang dại nhưng phi thường mạnh, cả hắn và nàng đều không biết, một công dụng khác của quân cờ ác ma đã được kích hoạt..." Bắt đầu cuộc huấn luyện thôi đồ nhi".

Hắn mỉm cười xoa lấy mái tóc trắng trên đầu nàng.
" Vâng thưa sư phụ".

Nàng lễ phép đáp vì chính nàng không phải cần sức mạnh để giết đám sâu kiến kia mà để đánh bại đám kẻ thù sắp tới....