Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 540: Du Ngoạn Cùng Con Gái (5)



Theo tâm lí học mà nói, đa phần chúng ta dù nam hay nữ khi đánh giá một người sẽ xem qua dung mạo họ đầu tiên. Chính dung mạo là thứ quyết định khá quan trọng trong việc họ có thiện cảm với chúng ta hay không, sau đó mới đến nhiều thứ xoay quanh nó như vật chất và tính cách.

Đương nhiên, vừa đẹp trai vừa giàu lại vừa ga lăng thì sẽ chẳng thiếu nữ nhân đi theo, vừa hay Thiên Hồ lại đủ cả ba thứ... Ít nhất hai cái đầu thì hắn chắc , còn cái thứ ba thì tùy thuộc vào hoàn cảnh, có khi mới gặp đã đánh nhau túi bụi vẫn bình thường.

" Phụ thân ... Ta đã trở về... " Trong số năm cô con gái, Thiên Tuyết vẫn là người quấn hắn nhiều nhất, để cho tứ muội muội nàng dạo chơi thoải mái, còn nàng thì lén trở về trước để gặp phụ thân yêu dấu của nàng, cố nhân có câu những người đang yêu một ngày không gặp cứ ngỡ ngàn thu quả không sai, nàng mới rời đi được vài tiếng đã chiêm nghiệm tính xác thực của câu nói này đúng tới cỡ nào.

" Chào mừng ngài trở về... Nữ chủ nhân... Chủ nhân đang có chút chuyện nên không kịp đón tiếp ngài, mong ngài thông cảm cho chủ nhân... " Vừa mới bước vào trong nơi nàng cảm giác khí tức phụ thân nàng toát ra mạnh mẽ nhất, nàng đã bị một cô gái cao hơn nàng gần hai cái đầu chặn trước mắt, không hề có ý định muốn cho nàng di chuyển thêm.

" Để ta đoán nha... Có nữ nhân nào đang ở bên trong phải không ?? " Thiên Tuyết xoa xoa cằm, ánh mắt hướng vào bên trong chắc nịch.

" Đúng thế... Vì vậy chủ nhân có dặn ta nếu ngài trở về sớm có thể đưa ngài tới phòng khách, bên đó cũng đang có một nữ chủ nhân khác đang ở đó... " Nữ tráng sĩ cũng không giấu diếm những thông tin khác do chủ nhân nàng có dặn ngăn không cho Thiên Tuyết phá hư hắn công sự, còn đâu những chuyện khác có thể tùy ý xử trí.

" Cũng được... Dẫn đường đi... " Đã phụ thân không cho nàng tiến sâu vào trong, Thiên Tuyết cũng không miễn cưỡng, đành nghe theo lời nữ tráng sĩ...

" Mời... "

Nữ tráng sĩ dẫn Thiên Tuyết đi qua vô số những con đường, đường trong đây ít nhất phải ngang ngửa với kiến trúc ở căn nhà họ từng sống ở Hokage thế giới... Vòng vo một hồi thì nàng mới tới được chính diện, nơi được bày trí đa phần bằng thứ đồ ngọt muội muội nàng thích...

" Tỷ tỷ ngươi... Có vài nét giống chủ nhâ ... " Sovia hơi kinh ngạc khi lần đầu nhìn thấy Thiên Tuyết, cả thần thái và khí chất của cô nàng giống như phiên bản Thiên Hồ thứ hai vậy.

" Phốc... Muội muội, tất nhiên ta phải giống phụ thân ra rồi... Ta gọi Thiên Tuyết... Con gái cả của hắn... " Thiên Tuyết thân mật bắt tay còn đang ngơ ngác Sovia sau khi nghe được thông tin quá mức bất ngờ.

Theo nàng nghĩ, chủ nhân nàng độ tuổi mới chỉ tầm hơn ba mươi chút xíu hoặc đổ lại là cùng. Mà giờ nàng gặp cả con gái lớn của hắn, như lời nàng nói thì không chỉ có một cô con gái nữa...

" Ồ... Hắn chắc chưa nói với ngươi về chuyện đó nhỉ ?? Muội vẫn nghĩ hắn chỉ có một mình muội thôi sao ?? Ôi chao... Ngây thơ làm sao ?? " Thiên Tuyết bật cười trước vẻ mặt không tin nổi của Sovia, so bề tuổi tác chắc chắn nàng còn hơn Sovia đâu chỉ gấp đôi, chẳng qua dung nhan nàng vẫn giữ ở tuổi mười tám thôi.

" Do chủ nhân quên nói với ta... Vả lại là ta tự nguyện ở bên cạnh hắn, không quan trọng hắn đã có gia đình hay chưa. " Sovia quả quyết đáp.

" Được... Có khẩu khí. Nếu ta không nhầm thì ngươi gọi Sovia nhỉ, đệ nhất mỹ nhân thế giới ngọt ngào. Số lượng người biết tới ngươi cũng rất nhiều, mỹ mạo thực sự triệu người có một... Chả trách phụ thân ta tới nơi đây đầu tiên trên chuyến hành trình của chúng ta... " Thiên Tuyết không khỏi tán dương Sovia, làm tiểu thứ n mà còn có cốt khí có khi còn hơn cả chính thất là không tệ rồi, dung nhan cô nàng cũng khá xuất chúng....

" Quá khen... Mà ngươi nói hành trình của các ngươi là sao ?? Hắn không phải sẽ ở lại hành tinh này a ?? Sovia nghi hoặc..

" Không... "

....

Ở phía sau hậu cung, Thiên Hồ đúng là đang rất bận rộn trong việc điều giáo chút tiểu tinh linh còn đang kháng cự yếu ớt cho lấy lệ, xong cũng ngoan ngoãn trở thành nữ nhân thứ hai trên chặng đường du ngoạn tới các vị diện của hắn.

" Chủ nhân... Chiếc chuông ngươi vừa sử dụng là pháp bảo chuyên về việc kiểm soát linh hồn phải không?? " Nữ tinh linh đôi mắt chăm chú nhìn chiếc chuông toả ra ánh sáng trắng dịu nhẹ đang lơ lửng giữa không trung hỏi.

Vài tiếng trước, nàng đã phải chịu qua sự thất bại nặng nề từ cuộc chiếm đóng của hắn... Song đi cùng với đó, tu vi dậm chân nhiều năm của nàng đã có tiến triển không nhỏ, chỉ là vấn đề mới lại phát sinh... Linh hồn nàng có một vết xước nho nhỏ làm cho việc phá vỡ bình cảnh hơi bất tiện, dễ dẫn tới bị tâm ma quấy phá.

Vì thế, hắn phải ra tay trợ giúp nàng, sẵn tiện có thần khí mới nhận được liền đem ra sử dụng, không ngờ lại có hiệu quả trong việc chữa trị linh hồn dù phần thông tin không hề có.

" Nó có tên gọi Huyễn Tư Linh, pháp bảo ta mới có được. Khả năng của nó có thể dễ dàng khống chế cảm xúc sinh vật như Hỉ, Nộ, Ái, Ố, hơn nữa mê hoặc thần trí họ. " Hắn đáp.

" Thì ra là vậy... Vết xước kia ta đoán chắc do một lần ta giao chiến với đám người hồn tu chuyên sử dụng những đòn tấn công đánh thẳng vào thần trí tạo nên... Vì thế pháp bảo của chủ nhân mới cân bằng được trạng thái cảm xúc mới chữa lành được nó... Chỉ là ta vẫn hơi tò mò về thân phận chủ nhân ... Rốt cuộc ngài tới từ chiều không gian nào mà lại sở hữu sức mạnh lớn tới vậy, lại có thể tác động được vào cả không gian xa nơi này hằng hà sa số... " Nữ tinh linh nằm ôm lấy cánh tay rắn chắc của hắn tò mò.

Chiếu vào phong tục tinh linh tộc các nàng, khi nữ nhân đồng ý tiếp nhận nam nhân khác yêu thương sẽ chấp thuận giao thân thể cho người đó, đồng thời khi họ tiến nhập cơ thể các nàng và tiếp xúc với trinh huyết sẽ tạo ra liên kết linh hồn giữa hai người, đồng thời biết được một phần tâm tình và suy nghĩ của họ.

Nữ tinh linh tu vi thấp hơn Thiên Hồ rất nhiều lần tất nhiên không đọc được suy nghĩ của hắn nhưng tình yêu hắn dành cho nàng cũng khá đặc biệt giống nàng trao cho hắn.

Nói yêu cũng chưa tới độ đó, là bạn thì lại thấp quá... Nói chung sau lần tìm hiểu độ dài và độ sâu của nhau, tình cảm hai người đã ở mức vi diệu, tin tưởng được lời nói lẫn nhau.