Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 549: Hư Tình Giả Ý (2)



Đột nhiên bị hắn ôm vào ngực khiến cho nàng không kịp phản ứng, dẫu sao đi nữa hai người cũng không thực sự là đôi phu thê, thuần túy giả mạo để làm vui lòng đám trẻ.

" Phu quân... " Nàng nằm trong ngực hắn trong lòng bỗng ngọt ngào lạ thường, cảm giác an toàn khác xa với lúc được hắn cứu ra khỏi căn phòng giam, nói chung nó cứ kiểu khó có thể diễn tả được, miệng nàng vô thức gọi.

" Sao vậy, ngươi khó chịu chỗ nào à ?? " Hắn sửa lại mái tóc có phần hơi bị rồi của nàng, tiện thể sờ luôn hai chiếc râu mềm mại còn hơn cả tóc nàng, dịu dàng hỏi.

" Không có... Nhưng... Ngươi... Ngươi ngưng sờ chỗ đó của ta nữa được không ??... Chỗ đó cũng là nơi nhạy cảm của tộc chúng ta... " Nàng ngượng đỏ mặt nói, tiếc là hắn vẫn không được trông thấy vẻ mặt đó của nàng bởi sắc đẹp bị phong ấn trong chiếc mặt nạ quen thuộc.

" Xin lỗi... Ta không biết điều đó... " Hắn chân thành cười, hơi lưu luyến rời khỏi xúc cảm khá tốt từ hai sợi râu kia.

" Ừm... " Đại tế tư cúi đầu xuống lảng tránh ánh mắt hắn đang nhìn mình. Rõ ràng mới vài phút trước cả hai vẫn đối xử như huynh muội bình thường, giờ vì tình huống biến sang phu thê có phần gượng gạo nha.

" Ba ba, giúp ta ăn nha ?! " Cô gái nhỏ nhất kéo tay hắn, đặt trên tay hắn những đồ ăn vặt thơm ngon, chỉ là cô bé lại không biết cách mở...

" Được... Yên tâm ta sẽ ở lại tham dự sinh nhật các ngươi cho tới lúc các ngươi muốn ra rời đi... " Hắn thấy các cô nàng đang hấp tấp muốn được hắn sủng ái, bất đắc dĩ nói.

" Thật sao ?? Vậy ngươi vĩnh viễn sống cùng chúng ta và ma ma nha ?! Về sau gia đình chúng ta mãi mãi cũng không tách ra... " Tiểu loli đôi mắt nâu đầy mong đợi ước điều ước đầu tiên của bản thân.

Tuy chỉ là điều ước của riêng nàng nhưng đại tế tư cũng biết tất cả các cô nàng đều có chung mong ước đó, nó rất đơn giản lại rất khó thực hiện, hai người bọn họ cũng đâu thể đóng vai phu thê mãi được.

" Ân... Chúng ta mãi mãi cũng không xa rời nhau... " Giờ chẳng lẽ hắn thẳng thừng từ chối những tiểu thiên thần đáng yêu này, mỉm cười ôm các nàng đáp.

" Haizz, các ngươi cứ làm khó ba ba các ngươi thôi, hắn cũng còn có công việc của riêng mình, đâu thể lúc nào cũng ở bên cạnh cùng các ngươi... " Đại tế tư thở dài trách, thậm chí sâu trong nội tâm, trong mơ hồ, còn có chút mừng thầm khi nghe được hắn nguyện ý ở lại chăm sóc cho các cô con gái của nàng.

" Đừng lo, lão bà... Ta đã giải quyết hết tất cả công việc trước khi trở về đây rồi. Vì thế, ta có rất nhiều thời gian chăm sóc cho các nàng... " Hắn biết nàng lo lắng sẽ làm phiền hắn nên ngay lập tức giữ tay nhỏ của nàng, ánh mắt thâm tình nhìn nàng đáp.

" Vậy được rồi... " Nếu hắn đã nói thế thì nàng còn gì để băn khoăn nữa, vui vẻ cùng Thiên Hồ tổ chức buổi sinh nhật vui vẻ nhất từ trước tới giờ đối với đám trẻ và đại tế tư, mãi tới khi tối muộn tất cả mới chính thức kết thúc, nàng để cho hắn và đám trẻ vui đùa còn mình thì đi thu dọn lại tàn cuộc.

Mất khoảng nửa tiếng sau, căn phòng khách lại trở lại dáng vẻ như ban đầu, đám trẻ cùng Thiên Hồ đều đã ngủ luôn trên chiếc ghế phòng khách rộng lớn, mỗi bé lấy hắn làm trung tâm đều chiếm lấy một phần nằm quanh.

Bầu không khí có thể nói vô cùng ấm áp của bất kì gia đình bình thường nào, thế nhưng đối với đại tế tư nó lại khá xa xỉ kể cả lúc nàng còn nhỏ.

Thiên phú của nàng từ lúc đó đã được phát hiện ra khá sớm khi có thể nhìn trước được tương lai khá xa cũng như thiên phú về ma pháp đặc biệt do được truyền thừa từ tiền bối đại tế tư đời trước qua linh hồn. Chính vì thế, nàng không được sống cuộc sống từ thuở bé đã khác đám trẻ cùng lứa, trong khi bọn chúng được thoả sức đùa nghịch thì nàng phải tập trở thành một đại tế tư đúng nghĩa, chớ trêu thay chính vì sự chăm chỉ đó cũng cứu lấy mạng nàng trong trận thảm sát.

Phương pháp luyện Cổ Trùng thực chất cũng là một trong nhiều cấm thuật bí truyền của gia tộc nàng, nhờ có nó tộc nàng đã phát triển lớn mạnh tới mức các tộc khác phải kiêng kị và do nó cũng tạo ra một trận huyết vũ cuốn sạch tất cả khi Cổ Trùng Chúa chiếm lấy được cơ thể tiểu công chúa Nhân Tộc và bắt tay phối hợp cùng nhiều tộc.

" Thì ra đây gọi là gia đình đi... Tiếc là tất cả đều không tồn tại vĩnh viễn... " Nàng trầm tư ngắm cảnh tượng tưởng như thật gần lại rất xa trước mắt, hiện thực nhắc nhở nàng rằng nam nhân kia cũng không phải thực sự phu quân nàng, hắn tất nhiên cũng vì nàng giúp đỡ thê tử hắn mới đồng ý giúp nàng.

Chỉ là thực sự không thể có cách duy trì thật sao ?? Một vị tiền bối đã từng nói rằng, không có vấn đề nào không có cách giải quyết, tất cả phụ thuộc vào chuyện ngươi có niềm tin vào bản thân hay không thôi.

Nữ đại tế tư đôi mắt màu nâu bỗng dần dần biến đổi thành hình thập giác liên tục quay tròn trong mắt nàng, vài giây sau thì vô lực ngã xuống thì cảm thấy mình ngã xuống vật gì đó mềm mại, nhìn xuống thì trông thấy nàng đã ngã vào chỗ có đệm cách chỗ hắn đang ngủ không có xa cho lắm.

" Tương lai của ta... Gắn liền với hắn sao ?? " Nữ đại tế tư tâm tình phức tạp tự nói một mình.

Ban nãy nàng thử dùng ma pháp đặc biệt xem trước tương lai của hắn thì không ngờ là một màu trắng, điều đó có nghĩa tương lai của hắn bất định hoặc có thể đã bị thực thể tối cao khác cố tình ngăn cản nàng sử dụng ma pháp có liên quan tới hắn.

Bởi thế nàng đành phải sử dụng loại ma pháp nhìn thấu sợi dây liên kết của nàng cùng hắn... Cái này trong nhân gian thường gọi là sợi dây tơ hồng nhưng thực chất còn có nhiều loại màu dây khác nhau biểu thị mối quan hệ của những người khác.