Khác xa với trạng thái làm chủ cuộc chơi như mọi khi, Kahli giờ mới biết được người nàng đang phải đối đầu có nhường nào thủ đoạn. Ít nhất mạnh về ma pháp lẫn thể chất thì thôi đi, đằng này nàng bằng vào khả năng đặc biệt còn bản thân còn thấy được linh hồn tên này không phải linh hồn bình thường như những kẻ khác.
Thông thường, bất kể thần hay nhân loại bình thường, gộp cả linh hồn có tu luyện về hồn tu hay tu tiên, đều có yếu điểm riêng biệt. Đầu tiên, nhân loại được xem như yếu nhất khi không sở hữu lớp bảo hộ linh hồn, dễ dàng bị nàng chi phối nhất. Kế tới những nhân loại có trải qua tu luyện như tu hồn hay tu tiên thì có khó hơn chút đỉnh, tuy vậy cũng không ngăn nổi nàng tìm thấy yếu điểm và len lỏi được vào bên trong.
Khó nhất và mạnh mẽ nhất phải kể tới Thần Hồn, là những vị thần cổ xưa hay những người tu hồn tu lên được tới cấp độ Thần Hồn, lúc đó linh hồn họ sẽ gần như miễn dịch với những đòn công kích linh hồn thông thường, thay vào đó nàng phải sử dụng những thủ đoạn khác mới hấp thu và biến đổi linh hồn họ trở thành những oán linh được.
Còn tên quái vật ngoại lai này cũng chả thuộc thần hồn hay giống nhân loại bình thường, linh hồn hắn ở chính giữa lại có một mảnh linh hồn khá kì lạ màu vàng óng, luôn toả ra hào quang hoàng kim che lấp lấy linh hồn hắn, mọi công kích hay thủ đoạn nàng đều vô dụng trước nó.
" Không ổn... Ngay cả những oán linh của hắn cũng không phải tầm thường... " Kahli nhíu mày nhìn những oán linh nàng triệu hồi ra, cứ lớp lớp được gọi ra cũng chỉ hao tổn được số ít oán linh quân địch, nói thẳng luôn cửa thắng của nàng hiện tại là con số không tròn trĩnh.
Bắt đầu tầm nhìn của nàng hướng tới nam nhân đang bình chân như vại thưởng trà kia, cách duy nhất còn lại chỉ có đánh bại hắn mới mong nhanh chóng khép lại cuộc chiến vô nghĩa này được.
Nói thì dễ như vậy nhưng đừng quên ngay cả Volkath lẫn Maloch đánh tay đôi cũng không lại hắn, nàng giờ lao tới chả khác gì tìm chết a...
" Uy... Ngươi có thể kết thúc nhanh được không ?? Trà ta mang theo sắp hết rồi... " Đang suy nghĩ kế sách đánh bại hắn thì tên kia lại lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng.
" Kệ ngươi !!! Là ngươi mở ra cái thế giới chết tiệt này cho nên ta mới bị mất thời gian ở đây a... Bằng không ngươi thả ta ra ngoài, ta và ngươi có thể bình tĩnh đàm phán cũng không muộn... " Kahli cố nén xúc cảm muốn lao tới dùng oán linh nhét vào mồm cái tên thô lỗ nói vọng lại chỗ hắn.
" Không được... Ngươi đã khơi mào cuộc chiến thì phải đợi khi một trong hay bên chịu thua hay đầu hàng thì trận chiến mới kết thúc, Kahli tiểu thư... "
Thiên Hồ một mặt nói vậy, mặt khác nãy giờ vẫn đang âm thầm chú ý cử động của cô nàng. Nói chung thì ngoại trừ làn da hơi nhợt nhạt xíu thì mọi thứ khác cũng được xem như một mỹ nữ. Ngực nở, eo thon, kích thước vòng ba cũng được coi như khá hoàn mĩ, tính cả đôi chân trần kia cũng rất câu dẫn khối nam nhân miễn là ngươi không sợ nàng dày vò tới sống thảm chết thảm.
" Ta đầu hàng... Ngươi mau phá giải thế giới này đi... "
Mới đánh chưa đầy một canh giờ nàng đã cảm thấy được độ tà dị khủng bố của nơi đây không hề bình thường chút nào. Cứ mỗi khi oán linh bên hắn chết đi, lúc vừa mới tan biến xong thì vài giây sau lại lành lặn xuất hiện tiếp. Trong khi đó bên nàng đã mất gần phân nửa oán linh, thử hỏi đánh tiếp thì nàng chắc còn đúng cái nịt, khéo cái nịt cũng chả còn luôn.
" Không được... Ngươi đã đầu hàng trong khi chúng ta còn chưa chiến đấu cơ mà. Tới nào... Ta muốn xem thử Nữ Thần Nghiệp Chướng Kahli trong lời đồn mạnh tới cỡ nào. " Nói rồi chưa kịp để cho Kahli kịp phản ứng bởi thái độ vô thường của hắn, hắn đã dịch chuyển tới trước mắt nàng, tự ý cầm tay nàng kéo tới gần bên hắn.
" Tên này... Định làm gì vậy ?? " Kahli thầm nghĩ trong đầu, dù lí trí nói nàng không thể dễ dàng bị hắn khi nhục, chưa được nàng đồng ý đã dám cầm tay nàng phảng phất hai người thân quen từ trước vậy, có điều không hiểu sao cảm giác ấm áp từ tay hắn truyền tới lại khiến cho Kahli có chút chần chừ, không đủ dũng khí đầy tay hắn ra.
" Mặc kệ hắn ta đi !!! " Nàng quyết định không thèm chú ý tới hắn định làm gì, dù gì đi nữa có lẽ đây là lần đầu tiên nàng phải suy nghĩ nhiều tới vậy về một người khác giới tới vậy. Không, chuẩn xác hơn mà nói, nàng chưa từng thực sự để nam nhân nào vào tầm mắt từ giây phút nàng trở thành Bán Thần ở Tháp Quang Minh.
Kể từ khi đứa bé đó thực sự chết đi, đứa bé đã từng cầu nguyện với nàng muốn khỏi được căn bệnh hiểm nghèo cô bé đang mắc phải... Một phần khi ngờ về công việc truyền đạo hay chính về bản thân nàng đã được reo rắc từ đó. Cũng vì nguyên nhân đó, nàng chưa bao giờ thực sự đặt niềm tin vào ai thêm một lần nào nữa cả, diện mạo vốn xinh đẹp ban đầu cũng được nàng xem như một bộ túi da bình thường, thay đổi bằng dung mạo không được hợp mắt cho lắm như bây giờ.