" Chưa được... Ta vẫn còn cần ngươi giúp một vài chuyện. Hơn hết, trong trận chiến Thần Ma không lâu sắp sửa diễn ra, sự góp mặt của ngươi hay những thành viên khác đều không thể thiếu được. Tà Thần hấp thu sức mạnh của ngươi nhưng nàng cũng sẽ cho ngươi một món quà... " Thiên Hồ cắt ngang lời Verra nói.
Làm gì có chuyện hắn để cho Verra dễ dàng rời khỏi cuộc chơi mới đang bắt đầu như thế được. Bất kì vị tướng nào trong Liên Quân đều không thể không tham dự cuộc chiến...
" Ngươi... Không, ta cự tuyệt thỉnh cầu của ngươi. " Verra không yếu thế đáp lại.
" Ha ha... Verra tỷ tỷ, ngươi không có quyền lựa chọn... Từ khi bắt đầu pháp trận ngươi đã không còn có thể quay đầu rồi... " Hắn bật cười, không để cho Verra kịp nói thêm câu nào thì giai đoạn quan trọng khi chuyển đổi sức mạnh từ nàng sang Tà Thần, nàng cũng mất đi khả năng truyền âm cho hắn.
Bây giờ mới là giai đoạn đau nhất trong toàn bộ giai đoạn, từng thớ thịt của nàng giờ như bị lóc ra mảnh nhỏ, xương cốt như bị người ta tác động vào, đau đớn lan toả khắp cơ thể, thậm chí nàng còn cầu mong được ngất đi hay chết để giải thoát khỏi đau đớn đang thể nghiệm.
" Thượng Cổ sức mạnh rất đậm đặc... Nàng ta đúng là phát huy và phát triển nó rất tốt... " Kahli nhìn luồng khí tím toát đang thoát ra từ Verra, khẽ nhíu mày cảm thán.
" Ừm... So với Marja hay Volkath nàng cũng chỉ kém hơn có một phần rất rất nhỏ thôi... Có điều nàng vẫn có thứ không bằng bảo bối của ta. " Thiên Hồ quay sang ôm eo Kahli nói nhỏ.
" Cái gì không bằng ?? " Kahli nghe hắn nói vậy, mắt sáng lên tò mò.
" Nàng không có dẻo dai và bền sức như bảo bối của ta... Ai ya... Lão bà, ngươi đừng véo mạnh như thế... " Hắn còn chưa nói hết câu thì đã bị sáu vết nhéo liên tiếp vào eo.
" Câm miệng... Ngươi không thể đứng đắn hơn chút a ?! Nơi đây còn có nhiều người đó ... " Kahli nghe hắn nói mặt hơi phiếm hồng, tâm phiền ý loạn người suốt ngày tìm cách trêu chọc nàng, bất quá hắn mà không chọc nàng thì nàng lại cảm giác thấy hơi thiếu thốn...
" Ta thân mật với lão bà của ta không có gì phải sợ kẻ nào cả... Hay ngươi có thích sức mạnh giống Marja không ?? Ta có thể bảo Tà Thần giao cho ngươi một phần... " Thấy nàng chăm chú nhìn suốt quá trình sức mạnh Verra đang chuyển sang Tà Thần liền hỏi nàng.
Kahli lắc đầu, nàng tất nhiên không có hứng thú với sức mạnh Verra. Bởi lẽ sức mạnh Hủy Diệt nàng vô tình đạt được khi song tu cùng hắn ở đẳng cấp cao cao hơn sức mạnh Thượng Cổ phèn này không biết bao nhiêu lần, tội gì phải đi nghiên cứu sức mạnh khác.
Hai người nói chuyện một hồi thì nghi thức chuyển giao đã hoàn tất, Tà Thần vui vẻ cảm nhận sức mạnh mới và sức mạnh nàng đang chảy quanh cơ thể như hợp nhất làm một, nàng giờ sức mạnh nháy mắt cũng khôi phục tới Bán Thần đỉnh phong, cách Chuẩn Thần một bậc không xa.
Verra thì ngược lại, bị mất đi sức mạnh nàng kiệt quệ cả về sức khoẻ lẫn tinh thần, những nếp nhăn và di chứng của thời gian cũng xuất hiện ngày một nhiều, mái tóc màu hồng và sắc đẹp làm bao cánh đàn ông phải mê mẩn giờ đã thành một lão bà già nua...
" Ra đây là cảm giác khi thọ mệnh sắp hết... " Verra thở hắt ra một tiếng, tay phải nhờ một tín đồ của Tà Thần đỡ lấy mới đứng lên và đi lại nói.
" Đừng nóng vội... Ngươi thừa biết di chứng khi mới đầu mất đi sức mạnh sẽ bị xung đột, tu vi của ngươi giờ chỉ còn Hoá Thần Kì nên chưa thích ứng kịp. Còn nữa, ta đã gieo Tà Chủng trong người ngươi, chỉ mất không dưới một hai tháng sức mạnh ngươi sẽ khôi phục lại, thậm chí còn mạnh hơn trước gấp nhiều lần. Đến khi đó khéo ngươi còn phải cảm ơn ta nha... " Tà Thần duyên dáng cười vỗ vai Verra, cũng sai người mang Verra đã ngất đi nghỉ ngơi, hài lòng ôm lấy Thiên Hồ cùng Kahli chờ đợi nàng.
" Chúc mừng ngươi đã khôi phục lại sức mạnh... Theo ta thấy ngoài sức mạnh ra, chỗ này của ngươi cũng to hơn một vòng nhỉ !? " Tay hắn đã sớm âm thầm chui vào áo nàng, bắt lấy bộ ngực lớn mà thưởng thức.
" Ưm... Con rể, ngươi chỉ quan tâm mấy thứ đó thôi hả ?? Nhưng ngươi chắc chắn sẽ thoả mãn nổi ta chứ ?? " Tà Thần cũng rất phối hợp dựa vào người hắn, thuận tiện cho Thiên Hồ thoả thích với vòng một vốn đã không nhỏ giờ lại càng động lòng người hơn.
" Yêu nữ, ngươi đã quyến rũ bổn tôn thì đừng trách ta không biết nặng nhẹ... " Hắn nói xong cũng không đợi cho đám tín đồ của Tà Thần kịp phản ứng chớp cái đã hoá thành ba luồng lưu quang biến mất trong căn phòng, lưu lại dáng vẻ yên tĩnh vốn có của nó.
" Người đàn ông đó tốt hơn hết không nên dây dưa vào... Ta cảm giác áp bức hắn vô hình toả ra còn hơn cả hai vị Bán Thần kia vài lần... " Một tín đồ đợi hắn rời đi mới thở phào nói.
" Đương nhiên rồi. Chắc chỉ có hắn mới chịu nổi sự nóng giận vô độ như Tà Thần đại nhân... Ách... Các ngươi còn ngây người ra đó làm gì, thu dọn còn trở về trụ sở chúng ta, chuyện ở đây coi như hoàn thành, nhiệm vụ chúng ta còn rất nhiều ở trụ sở. "
Một tín đồ khác cũng lên tiếng, chỉ mất vài phút tiếp theo đã hoàn toàn thu sạch lại những gì sót lại trong pháp trận, tiếp đó một cánh cửa màu đỏ đậm tạo ra giữa không trung, cả đoàn người đều bước vào đó và hư thất hoàn toàn.
Còn ở tổng bộ thì lại là một đêm mất ngủ, những tiếng như khóc như rên liên tục phát ra tựa bản nhạc giao hưởng du dương mà diễm phúc đó duy nhất chỉ có một người được hưởng thụ.