" Được rồi, Lạc Nhi... Ngươi có thể cho ta biết nguyên do ngươi xuất hiện không ?? Không đơn thuần chỉ muốn bảo vệ ta nhỉ ? " Thiên Hồ trực tiếp hỏi, đối với đứa nhóc sở hữu nguồn sức mạnh lớn như thế thì việc úp mở càng khiến cho dài dòng thêm.
" Oa... Ca ca đoán giỏi thật đấy. Đúng là ta có vài mục đích khác... Bất quá, ngươi không cần phải lo lắng ta sẽ làm hại ngươi, nếu muốn gây bất lợi thì ta đã làm từ khi ngươi cùng tiến sĩ đối đầu rồi... " Cậu bé mỉm cười đáp, đôi chân nhỏ buông thõng xuống vai hắn, khẽ đung đưa.
" Tiến sĩ ?? Là tên Hấp Huyết Quỷ kia phải không ?? " Thiên Hồ nghi hoặc.
" Chính xác... Hắn chính là tiến sĩ đó... Hừm... Không ngờ có ngày được thấy hắn phải chật vật như vậy. Nhưng kỳ thực kiếp nạn lần này không có sự có mặt của ngươi thì e rằng một mình tiến sĩ không đủ dũng khí dám tới nơi đây tìm chết. " Cậu bé nói xong dừng lại một hồi mới tiếp tục.
" Ngươi dường như tu vi cũng bị phong ấn khá nhiều, dựa vào thực lực gốc của ngươi thừa sức phá hủy cả Bí Cảnh chứ chẳng chơi. Ách... Không làm phiền ngươi nữa, giờ ngươi tập trung vào cấm chế, việc bảo đảm an toàn cho ngươi ta sẽ lo... Oáp... ".
Thình lình, sau lưng cậu chiếc đuôi màu nâu nhỏ hoá thành chiếc đệm nhỏ phía trên đầu hắn, đồng thời cậu cũng nằm lên trên chiếc đuôi, ngáp thêm cái nữa rồi thong dong yên giấc.
" ??? " Rốt cuộc lời thằng nói của thằng nhóc kia có bao nhiêu phân lượng ?? Mấy câu đầu thì dường như rất am hiểu tường tận về nơi đây cũng như bản thân hắn, đến đoạn sau nói bảo vệ hắn thì lại lăn ra ngủ ngon giấc, tính cách có phần giống cô nàng tinh linh Hệ Thống ham ngủ nào đó hồi hắn mới du hành tới Nhẫn Giả thế giới.
" Keng... " Lại thêm nhiều đòn tấn công phát động tới chỗ hắn nhưng hiện tại còn chưa cách xa tới chục mét đã tan thành mây khói, hoàn toàn không tổn hại được tới hắn.
" Phòng ngự kết giới này cũng quá mạnh... Trước vẫn chuyên tâm phá giải cấm chế đã... " Hắn thầm nghĩ, trên tay càng nhiều đạo quang mang phát ra mãnh liệt hơn.
Phía bên kia, Hấp Huyết Quỷ Vương có vẻ như nhờ sự trợ giúp từ khô lâu quân đoàn tạm thời chống trả lại sức tấn công như vũ bão từ những hộ pháp, vấn đề duy nhất xảy đến chỉ là bọn chúng quân số không có nhiều nhưng từng cái đều áp đảo toàn diện Khô Lâu quân đoàn, đã thế theo thể lực tiêu hao ngày càng lớn, Hấp Huyết Quỷ Vương cảm thấy mình sắp không trụ quá thêm khoảng thời gian nữa.
" Ta nói đại ca ngài có thể nhanh phá giải được nó không ?? Bọn chúng đang kéo thêm ngày một đông, sắp sửa ngập tràn toàn bộ nơi đây rồi. " Hấp Huyết Quỷ truyền âm cho Thiên Hồ.
" Xong rồi. Ngươi mau tới trước cấm chế đi... " Vừa hay lúc Hấp Huyết Quỷ truyền âm cho hắn thì đạo phòng tuyến cuối cùng của cấm chế bị phá vỡ.
" Tốt a ... "
Hấp Huyết Quỷ Vương mừng rỡ thuấn di tới cạnh Thiên Hồ, thấy trên đầu hắn giờ có thêm Lạc Lạc đang say ngủ, ánh mắt không khỏi lộ ra kinh ngạc.
" Lạc Lạc tới đây từ lúc nào vậy !? Ta nhớ được tiểu tử kia không thích mấy chuyện đánh nhau giống vậy a ? "
" Ngươi cùng tiểu tử kia xác nhận có nhận thức đi. Đã vậy khi nãy nó có nói với ta ngươi là tiến sĩ gì đó phải không ? " Thiên Hồ nghi hoặc.
Cụm từ Tiến Sĩ ở thế giới trước hắn thường được nghe thấy không ít khi còn làm trong viện nghiên cứu đặc biệt của nhân loại dành riêng cho việc phát minh, tìm hiểu và nghiên cứu những sản phẩm hay các ứng dụng nhằm phát triển hay gia tăng chất lượng sống nhân loại và giải quyết những vấn đề toàn cầu, liên quan mật thiết tới an nguy nhân loại.
Tuy nhiên vì nhiều lý do không rõ, cũng như việc hắn đã sớm chán việc luôn phải đi sửa chữa lỗi lầm do kẻ khác gây ra cho nên Thiên Hồ đã rời tổ chức, sớm không còn biết thêm gì khác những dự án phía sau đó.
" Ừm... Rất lâu phía trước ta từng có danh xưng đó. Bất quá giờ chỉ còn lại cái tên Kai thôi. " Hấp Huyết Quỷ Vương xác nhận đáp.
Nghe được câu trả lời từ Kai, Thiên Hồ hài lòng gật đầu, coi như không ngoài khả năng tên này cũng xuyên không hệt như hắn, có điều việc đó để sau tìm hiểu đã, phía sau bọn họ đang có một đoàn quân ráo riết truy đuổi, phải vào được bên trong đã.
Theo một luồng sáng lớn phát ra từ cấm chế, Thiên Hồ bị loá mắt trong vài giây, đến khi hắn mắt hắn nhìn như bình thường thì khung cảnh lại thêm lần nữa biến đổi, xung quanh một màu tối đen như mực đi kèm với nó là khí tức âm u không khỏi khiến người ta sinh ra lòng sợ hãi.
Nhưng mà Thiên Hồ tất nhiên không có bị ảnh hưởng, ngược lại thong dong ngự không tiến về phía trước, đừng quên trên người hắn hiện tại vẫn còn hào quang do Lạc Lạc tạo ra, bất cứ sát thương từ mọi phía hay bẫy rập đều vô dụng, cứ tùy tiện khám phá nơi này đi.
Di chuyển thêm một đoạn đường, Giờ phút này, Thiên Hồ ở vào một cái phong bế mà ẩm ướt địa phương, nhìn bộ dạng này hơn phân nửa là cái hang đá, hai người đến cao đỉnh động, hai bên cũng chỉ có rộng ba thước, phi thường chật hẹp, động bên cạnh đều là băng lãnh tảng đá cứng rắn, nhìn xem cùng vừa rồi trên vách đá dựng đứng giống nhau như đúc, chỉ sợ nơi này không phải nơi chứa Di Vật Thượng Cổ lối vào, cũng cách Di Vật Thượng Cổ lối vào không xa.