Một chuỗi các hành động do Trân tùy ý làm hắn đều không có ngăn cản nàng, kể cả khi cô nàng đang cố cắn cổ hắn chả hạn giống như một tiểu miêu tiểu cẩu đang làm nũng với chủ nhân.
Chỉ là chuyện xuyên thủng lớp da của hắn còn bất khả thi hơn cả chuyện tìm thấy Di Vật Thượng Cổ nhiều, bởi lẽ sau khi bị cô con gái sử dụng Thần Khí đâm hắn cùng vài lão bà phá hủy nổi lớp phòng thủ hắn vốn cho rằng bất khả xâm phạm thì Thiên Hồ đã dày công luyện tập cho nó bằng đủ các loại công pháp và dược liệu, không những vậy còn được tôi cả trong Tam Muội Chân Hoả lẫn Hoả Long của gần một vạn đầu Long, đủ hiểu sức phòng thủ hắn hiện tại khủng bố tới nhường nào.
Về phần Trân với hàm răng sắc nhọn của mình sau một hồi cố gắng cắn vào cổ nạn nhân " xấu số ", nàng mới chợt nhận ra một vấn đề nghiêm trọng... Nàng không cắn được vào da hắn tẹo nào, ngược lại nó cứng hơn bất kì thứ gì nàng từng gặp, làm cho răng nàng như bị nứt ra vậy.
" Tiểu nha đầu, cắn đủ ?? " Hắn giọng nhẹ nhàng hỏi Trân vẫn đang cố gắng hết mực chăm chỉ gặm cổ hắn.
" Cứng chết... Người ngươi làm bằng gì mà cứng tới vậy hả !? Làm ta ê hết cả răng rồi... " Trân bực tức quay mặt đi chỗ khác nói, cố giấu vẻ ngượng ngùng khi chuyện xấu nàng định bụng thực hiện.
" Có thế ta mới biết ngươi cũng có mặt đáng yêu như vậy. Rõ ràng muốn đoạt xá ta nhưng lại không cắn qua được da của ta đúng không ?? "
Dĩ nhiên hắn phải nắm rõ toàn bộ thông tin về cô nàng Trân này mới dám cho nàng tùy ý tiếp cận hắn, việc đó không khó khi trong dữ liệu Hệ Thống có lưu lại kha khá về biên niên sử Athanor mà cả Edras và Lokheim xây dựng nên.
Theo những gì được tả lại bên trong đó, Điểu từng xuất hiện giống loài cao quý và thuần khiết không thua kém gì loài Phượng và Hoàng mà nhân gian lưu truyền, thậm chí còn sở hữu năng lực trùng sinh vô tận giống như tên của giống loài đó... Bất Tử Điểu.
Đúng thế, Bất Tử Điểu, sinh vật huyền bí bậc nhất về độ kì dị trong năng lực cũng là lần đầu tiên hắn may mắn gặp được. Có điều, Bất Tử Điểu hiện giờ suy yếu đi khá nhiều, nguyên nhân tới từ trong quá khứ cô nàng đi gây chuyện khắp nơi, để rồi bị người tạo ra Bí Cảnh vô danh giam giữ vào đây.
" Ta đoạt xá ngươi hồi nào... Ăn có thể ăn bậy nhưng ngươi tuyệt đối không được nghĩ sai về ta. Thực ra ta chỉ muốn kí tạm dấu ấn của ta trên người ngươi, tiện cho việc ngộ nhỡ ta trùng sinh có vấn đề bất trắc vẫn có thể an toàn sống sót, lấy đâu ra đoạt xá ?? " Trân bức xúc, quay lại nhìn hắn giải thích.
" Được... Được... Là ta sai. Thế nhưng cũng do ngươi không nói kĩ đã đột ngột thốt ra những lời kia khiến ta nghi ngờ thôi. Thời gian ngươi trùng sinh tối đa tiêu tốn bao nhiêu thời gian ?? " Thiên Hồ hỏi.
" Một năm hoặc có thể nhiều hơn. Trong khoảng thời gian đó, ta chắc chắn phải không bị kẻ khác phá hoại và làm phiền, nếu không sẽ rất dễ bị tẩu hoả nhập ma, nghiêm trọng hơn thì cái mạng cũng biến mất theo luôn. " Trân trầm giọng đáp.
" Nếu bản thân ta còn ở thời kì đỉnh cao, mấy vết thương bèo bọt này chẳng khác nào muỗi cắn. Thế nhưng với cơ thể tàn tạ hiện tại thì việc hồi phục là không thể nào. Tất nhiên, ta biết ngươi có năng lực giúp ta hồi phục lại toàn bộ sức mạnh ta vốn có. Cơ mà ta vẫn thích tự bản thân hồi phục lại cơ thể mới thì hơn... Hì Hì... Ta tin tưởng ngươi mới nói cho ngươi biết nhiều về ta đó. Cũng là muốn ngươi hộ pháp cho ta trong khoảnh khắc đó..." Nàng chậm rãi nói tiếp.
" Cô bé, việc hệ trọng như thế ta sợ không đảm đương nổi... " Thiên Hồ lắc đầu cười nói.
" Ngươi muốn gì ?? " Trân cũng biết đường đột nhờ người lạ không hề dễ dàng, bình thản hỏi Thiên Hồ, không mảy may ngạc nhiên về đáp án nhận được.
" Ngươi có gì để đánh đổi lấy sự bảo hộ từ ta nhỉ ?? "
Nói đùa, hắn đương nhiên cũng không rỗi hơi đi giúp không công cho người khác, nhất là khi yêu cầu của cô nàng không phải dễ dàng gì, ít nhất cũng phải có một chút lợi lộc từ cô nàng.
" Ta... " Trân trầm lặng hồi lâu mới đáp.
" Ngươi ?? Ngươi thực sự muốn lấy bản thân ngươi làm tiền cược giữa chúng ta ?? " Hắn kinh ngạc hỏi lại.
" Hừ... Thì sao ?? Không có ngươi thì ta cũng chết ở đây, đằng nào cũng không có người khác khiến ta tin tưởng ngoài ngươi, chi bằng cứ đánh cược hết vào ngươi vẫn tốt hơn. Đừng nói ngươi không có hứng thú với ta, ánh mắt ngươi từ đầu thấy ta đã luôn nhìn vào ngực của ta... "
Bằng trực giác nhạy bén, nàng dĩ nhiên biết người đang ôm nàng trong ngực cũng không phải không có hứng thú trước bất cứ thứ gì, chí ít còn có thứ nàng sử dụng được để trao đổi.
" Tốt a... Ta thừa nhận ta có đôi phần hứng thú với ngươi. Tuy vậy... Bản thân ngươi cũng hiểu , ta nếu chấp thuận yêu cầu của ngươi thì ta cũng phải đối đầu rất nhiều nguy hiểm, liệu có an toàn tới thời khắc phục sinh hay không còn chưa rõ... "