Ý tưởng Đại Giáo Chủ theo lời lão giả kia một phần đúng, một phần cũng chả phải. Sinh tồn của các học đồ Tháp Quang Minh thực chất có cũng được, không có cũng chả sao, cái Đại Giáo Chủ quan tâm là muốn thử sức cùng nhân vật mới nổi của Vực Hỗn Mang.
" Ồ... Nhân vật quần chúng mới... Xem trẻ con đánh nhau thế này lại khiến ta có phần hơi hoài niệm... Oáp... Mỗi tội đến lúc ngủ của ta rồi, các ngươi xem vui vẻ." Lạc Lạc nói xong lại ngồi trên vai hắn ngủ gật, tư thế có vẻ khá mệt mỏi.
" Ừm... " Thân thế Lạc Lạc nói chung Thiên Hồ cũng chưa biết rõ tí nào, có một thứ hắn khẳng định rõ nhất là tu vi thực sự của nhân vật có hình thù giống con sóc ít nhất cũng phải hơn hắn, thậm chí cao hơn chắc tầm Sáng Thế Thần đỉnh phong.
Chỉ có như thế mới dễ dàng giết những sinh vật thuộc ngoài phạm trù tồn tại bằng đúng một chiêu duy nhất, thêm vào đó lớp khiên bảo vệ hắn còn có thể chặn lại sát thương toàn lực từ Sáng Thế Thần đỉnh phong...
Nhân vật tầm cỡ như Lạc Lạc nếu phải làm đối thủ thì bón hành cho Thiên Hồ dễ như trở bàn tay, kinh dị hơn tự nhiên chết trong một chiêu cũng không ngoa. Vì thế mặc kệ những nghi ngờ, giữ cậu làm đồng minh vẫn tốt hơn... Cho đến khi hiểu rõ động cơ Lạc Lạc tiếp cận hắn.
Quay trở lại với cuộc chiến không cân sức giữa Thiên Vũ và Tháp Quang Minh, so về quân số tất nhiên Tháp Quang Minh đông hơn gấp nàng nghìn lần. Con số thật số người tham gia vào Bí Cảnh lần này lên tới hàng vạn người, gần phân nửa vị trí dành cho Tháp nên không có gì lạ khi cả nghìn người cùng tụ họp chung một chỗ để bảo đảm an toàn.
Vừa hay Thiên Vũ đến đúng nơi chúng phục kích mới tròn vai.
" Tìm chết ?? " Thiên Vũ lạnh lùng nói một tiếng, thân ảnh cấp tốc toả ra sát khí tử sắc mãnh liệt, bấy giờ dưới sức ép mạnh bạo như thế, Cấm Pháp Quang Minh Kiếm Vũ, niềm tự hào của Tháp Quang Minh cũng chả thể chịu nổi, lập tức bị phá hủy hoàn toàn.
Thân ảnh nàng tồn tại như không như có giữa vô vàn đợt tấn công ma pháp cỏn con phụ trợ Đại Giáo Chủ, tuy vậy nhân vật bọn chúng đối đầu vốn dĩ đã thoát li khỏi phạm trụ nhân từ lâu, há mạnh hơn thường nhân vài nhân lại đả thương được nàng.
" Keng... " Tiếng hai vũ khí chạm nhau kịch liệt diễn ra với tần suất cao, một bên Tử Ngưng sử dụng cho mình một thanh kiếm có ngoại hình đôi nét giống mẫu thân nàng khi thân kiếm màu đỏ tím đan xen, điểm đặc biệt nhất của nó nằm ở đó bởi bản thân nó không chỉ có một mà tới tận hai lưỡi kiếm giúp dễ dàng hạ sát địch thủ.
Phía bên kia, Đại Giáo Chủ Tháp Quang Minh vũ khí đơn giản hơn nhiều, đơn thuần chỉ có một sợi xích dài khoảng năm mét, bên trên chuôi xích khắc thêm Minh Ngữ, ngôn ngữ từ thời xa xưa dành riêng cho những nhân vật đặc biệt mới được phép Quang Chú vào vũ khí, gia tăng mọi chỉ số của vũ khí đó.
" Hắn ta sử dụng Bán Thần Khí nhỉ ?? Theo ta biết Athanor rất hiếm vũ khí Bán Thần hay đạt đến Thần Cấp, thế mà tên này lại sở hữu một món... " Kokkuri xem qua vũ khí trên tay Đại Giáo Chủ lên tiếng.
" Không phải hiếm mà những Thần Khí đa phần bị các thế lực có tới một hai món đều giấu ở những nơi vô cùng bí mật và chỉ dành cho những ai đủ phẩm chất do chính Thần Khí tán dương mới sử dụng được. Vì lẽ đó, cho tới khi chủ nhân hợp với Thần Khí nhận chủ, thông tin về nó không một ai nắm nổi. Cơ mà vũ khí Thiên Vũ đang sở hữu cũng không phải dạng xoàng, bề ngoài phẩm chất dường như thấp hơn vũ khí tên kia nhiều nhưng các tỷ muội ngươi chúc phúc cho nó đủ thứ, thậm chí còn xuất hiện cả Kiếm Hồn. "
Thiên Hồ cười đáp, lúc trước khi biết Thiên Vũ đích thân nhờ Nữ Oa rèn giúp cho nàng một thanh kiếm giống Tử Kiếm của mẫu thân nàng, chúng nữ nắm rõ thông tin liền vô cùng mong ngóng nó xuất xưởng. Nguyên liệu chế tạo ra vũ khí Thiên Vũ thì khỏi phải nói rồi, Đá Ngũ Sắc, loài đá nàng đã từng dùng để vá lại thiên trong truyền thuyết.
Tới thời điểm nó ra đời, trực tiếp trở thành Chuẩn Bán Thần Khí nhờ chúng nữ cường hoá thông qua việc chúc phúc.
" Có chút bản lĩnh... Như thế bổn toạ có thể chơi đùa với ngươi thêm một chút... " Thiên Vũ vừa đỡ lấy đòn tấn công từ dây xích, thân ảnh ưu mỹ nhẹ nhàng lách sang một bên né lấy các chiêu khác tiến tới, tay còn lại tử khí bành trướng, khuyếch tán nhanh chóng xuống bên dưới.
" Không ổn... " Một học đồ kịp nhận ra nguy cơ tiềm tàng nhưng quá muộn, bọn họ dẫu gì vừa cùng nhau kết cấm pháp xong, nguyên khí trong người không còn nhiều, đã thế lại vẫn còn gắng sức phụ trợ tấn công Thiên Vũ, sức cùng lực kiệt không di chuyển nổi thân thể, biết mà không tránh được.
" Grào... " Tử Khí xâm nhập vào người học đồ đầu tiên, không mất nhiều thời gian đã biến đổi người đó trở thành những sinh vật kì dị có đôi mắt màu đỏ máu, làn da sần sùi, dịch nhầy chảy từ cơ thể hôi vô cùng toát ra xung quanh.
Lần lượt những người khác dính phải Tử Khí đều bị biến đổi, hung bạo tấn công những người may mắn né thoát nổi Tử Khí. Nhìn chung hít phải luồng khí màu tím thì biến đổi, không hít cũng chịu cảnh những kẻ hít trúng giết, đưa tới tràng cảnh máu me vô tận dưới chiến trường hai cường giả phía trên đang giao chiến kịch liệt.