" Ha ha, tốt... Theo lời ngươi nói Hồ Yêu Tộc chúng ta đàn áp các Yêu Tộc khác... Đúng, nó không hề sai chút nào. Có điều, Tháp Quang Minh các ngươi thì sao ?? Chắc các ngươi không dựa vào uy quyền và thế mạnh các đại gia tộc để đuổi bộ phận chúng ta ra khỏi vùng thuộc nhân giới. Thậm chí , còn giết chết những Yêu Hồ vô tội và hàng loạt những điều khoản ngăn cấm chúng ta... Cho nên... Các ngươi vẫn nên chết đi là tốt nhất... "
Lời vừa dứt, pháp trận màu đỏ còn chưa thành hình dưới chân Đường Tư Tư phát sáng, mặc dù nó còn chưa có được vẽ xong. Hiển nhiên một chuyện hắn đã rơi vào bẫy rập do Yêu Hồ kia bày ra, thân ảnh đang định thoát khỏi thì từ hư vô, bất chợt những sợi xích từ bốn phía hư vô từ đâu lao đến, nó không giống sợi xích trong tay hắn mà giảo hoạt hơn nhiều, tựa những đầu xà tiếp cận hắn.
Chuyện sau đó đương nhiên là xảy ra cuộc đại chiến một mất một còn, một nhân một yêu, không ai yếu thế hơn ai. Chỉ cho tới khi một Hồ Yêu khác tìm tới thì cuộc chiến mới kết thúc. Vỏn vẹn đúng một chiêu thức đã kết liễu Hồ Yêu kia, giúp Đại Giáo Chủ một phen, đúng lúc hắn định bỏ đi, cơ thể lại không nghe lệnh ngã xuống đất, mất đi ý thức.
" Yêu Chủ đại nhân, tên kia ngài định xử lý thế nào ?? " Một giọng ngọt ngào cất lên.
" Mang hắn về chữa trị. Dù sao hắn cũng coi như phân biệt nổi kẻ thù hay đồng minh để lựa chọn. Ngươi cùng những Yêu Tộc khác truy cùng giết tận tàn dư đám phản loạn của Yêu Chủ cũ cho ta, kể cả những kẻ đã hợp tác cùng gã, xong việc hấp thu luôn Yêu Đan của chúng luôn. " Nam nhân giọng lạnh băng ra lệnh.
" Tuân lệnh, Yêu Chủ. Các ngươi vác hắn đi theo, tiện hủy diệt luôn nơi đây đi. Khách thuê đã thông báo ngừng sử dụng rồi... " Nữ nhân nhanh chóng nói.
Sự việc tiếp theo đương nhiên là giai đoạn hắn chữa trị ở Yêu Tộc, lần đầu tới được nơi đây có khá nhiều thứ hắn nhất thời không làm quen được, thần bí nhất vẫn là Yêu Chủ kia, mới nhậm chức không lâu nhưng quyền lực khống chế và điều khiển Yêu Tộc của hắn lại rất thuần thục.
" Kokkuri đại nhân là Yêu Hồ có tu vi cao nhất ở Hồ Tộc chúng ta... Ách... Nói thế cũng không phải. Hắn đã đột phá tới Thần Cấp rồi á. Mới khoảng độ nửa năm trước mới quay về lãnh đạo chúng ta cũng như nhiều thứ thay đổi khác. " Một Yêu Hồ hay chăm sóc cho hắn nói.
" Như vậy là Thần Hồ nhỉ ?? " Đại Giáo Chủ nghi hoặc.
" Vâng... Ngài có thể nói là mạnh nhất từ trước tới giờ của Hồ Tộc chúng ta. Đến cả Yêu Chủ tiền nhiệm đương nhiệm do Giao Long nắm giữ cũng không chịu nổi một kích của ngài á. Ta còn nghe nói... " Yêu Hồ còn kể thêm rất nhiều chuyện về Yêu Chủ, có điều được thêm mắm thêm muối nên hắn cũng không xác thực có đúng hay không.
Đợi khi hắn bình phục hơn nửa, mới chính thức được gặp mặt vị Yêu Chủ tân nhiệm trực diện.
" Sao, đã bình phục chưa ?? " Yêu Chủ đôi mắt màu vàng như nhìn thấu cả tâm can hắn hỏi.
" Cảm ơn ngài, ta đã bình phục kha khá... Thật vinh hạnh cho ta khi được đích thân Yêu Chủ giúp ta nhặt một mạng về... "
Đối mặt Kokkuri, Đại Giáo Chủ khí thế không thể nào bằng được, hơn hết nam nhân tuấn mĩ trước mắt hắn đã đột phá Thần Cấp, so với Bán Thần nhan nhản như hắn tựa đom đóm và ánh trăng, tôn trọng cường giả và ân nhân, lễ nghi khó thiếu.
" Chuyện cỏn con thôi. Ít nhất, ngươi cũng giúp ta cầm chân tên phản bội vài phần thời gian. Cũng coi như chúng ta nên giúp là chuyện bình thường. Hơn nữa, quan hệ giữa Yêu Tộc chúng ta và Tháp Quang Minh các ngươi cũng rất thân thiết... " Kokkuri tay khẽ chống cằm, bật cười nhìn nam nhân đang cố chống lại áp lực hắn gây ra nói.
" Nói thật với ngài , ta cũng không phải người quyết định những chính sách hà khắc,gây bất lợi với Yêu Tộc nói chung hay Hồ Tộc các ngài nói riêng... Đã rất lâu ta đã không về Tháp Quang Minh a... " Đại Giáo Chủ đổ mồ hôi hột trước khí thế bàng bạc Yêu Chủ Kokkuri tạo ra, giờ mà ăn nói lệch đi chút chắc cái mạng hắn sẽ kết thúc ở đây luôn quá.
" Ồ... Không sao, ta không có trách ngươi. Chỉ là... Ta muốn chúng ta hợp tác vài chuyện, nếu ngươi đồng ý sẽ có không nhỏ lợi ích cho ngươi... " Kokkuri nói xong, khẽ ngoắc thuộc hạ bên cạnh xuống đưa cho Đại Giáo Chủ một cuộn giấy được bọc cẩn thận.
Đại Giáo Chủ mở nó ra, bên trong không biết ghi thứ gì làm sắc mặt hắn biến đổi liên tục...
" Ta hiểu ý của ngài... Nhưng... Động vào ả ta không dễ, nhất là khi tu vi ta kém tận tam tiểu cảnh giới... Để ta suy nghĩ thêm, thời điểm chúng ta gặp lại lần nữa, ta sẽ cho ngài câu trả lời thích đáng... " Đại Giáo Chủ đáp.
" Tốt... Ta không ép ngươi. Có điều, cơ duyên lớn như thế xuất hiện trong cả cuộc đời người tu luyện như ngươi không nhiều, hãy biết nắm bắt nó kẻo phải hối tiếc... Thôi, nghỉ ngơi đi, vài ngày nữa ta sẽ cho người đưa ngươi ra khỏi Yêu Giới. Lẽ ra dựa vào tội trạng ngươi tới vùng gần Cấm Địa Yêu Giới chúng ta, ngươi đã chết không toàn thây rồi... Lần sau nhớ chú ý chút. "
Kokkuri vừa nói, tay phất nhẹ một cái về phía Đại Giáo Chủ, lập tức cơ thể hắn như có một luồng phong lưu chuyển mang theo còn đang muốn nói chuyện Đường Tư Tư ra khỏi đại sảnh, về đúng nơi thường dùng để chữa trị thường ngày.