Giang Niệm không chỉ có bị vận mệnh trêu cợt, còn bị Hàn Khiếu bắt trở về nhà, vé máy bay về nước đặt là sáng ngày hôm sau.
Kỳ thật chính cả thể xác và tinh thần của cô đều mệt mỏi, tâm hồn phải nhận tổn thương cực lớn, cơ hồ không có làm bất luận cái gì phản kháng liền đi theo Hàn Khiếu. Bất quá vừa nghĩ tới lập tức sẽ được về nhà, cuối cùng cũng kết thúc một cuộc sống phiêu bạt không nơi nương tựa, bốn cây cần câu thần kỳ sẽ được đoàn tụ, cũng coi là cho cô một chút xíu an ủi đi.
Mới đầu Hàn Khiếu còn sửng sốt một hồi một lát, đại khái là không nghĩ Giang Niệm làm sao đột nhiên nghe lời như thế, bất quá hắn hiểu rất rõ Giang Niệm, hai lần trước đều là cho một quả táo lại đánh một cây gậy, rất có thể lần này lại là đang lừa hắn, đợi hắn buông lỏng cảnh giác sau đó lại chạy.
Lần này dù nói cái gì hắn cũng không dám khinh thường bất cẩn, không chỉ có bản thân từng giây phút từng không ngừng nhìn chằm chằm Giang Niệm, còn để tiểu trợ lý cùng hắn ở cùng một chỗ đem người nhìn chằm chằm, nếu như trước khi về nước lại xảy ra điều gì sai lầm...
Hàn Khiếu trên mặt mỉm cười nhìn hắn: “Đây là cơ hội tốt để cậu lấy công chuộc tội.”:)
Tiểu trợ lý được Hàn tổng cười đến phía sau lưng phát lạnh, liên tục cam đoan, còn kém thề với trời: “Hàn tổng anh yên tâm, cho dù tôi có mất tích thì phu nhân cũng nhất định khỏe mạnh!”
Hàn Khiếu giao việc xong cho tiểu trợ lý, Giang Niệm đã ăn xong tổ yến, chuẩn bị trở về phòng ngủ ngủ trưa.
Hắn nhìn Giang Niệm bị người vịn đứng lên cồng kềnh, có chút vui vẻ lại có chút đau lòng, còn có chút áy náy.
Phụ nữ sinh con là một việc rất mệt mỏi.
Trước khi xuất ngoại Hàn Khiếu cũng đi đến bệnh viện một chuyến, hắn tìm bác sỹ hỏi thăm việc phụ nữ mang thai đến lúc sinh sẽ gặp những vấn đề gì, giai đoạn trước sẽ nôn nghén, đứa bé lớn lên sẽ khiến người mẹ bị phù, còn sẽ ảnh hưởng đến trí nhớ, đương nhiên ngủ vào ban đêm cũng sẽ không dễ dàng. Đáng sợ nhất chính là cuối cùng khi sinh con thì tương đương với nửa chân đạp đến Quỷ Môn quan! Huống chi sinh con xong lại phải dốc hết lòng chăm sóc, căn bản không hề dễ dàng.
Sau khi nghe xong những lời kia, lưng Hàn Khiếu chảy đầy mồ hôi lạnh.
Giang Niệm nhìn nhỏ nhắn xinh xắn yếu đuối, mà phải chịu nhiều khổ cực như vậy? Huống chi cô còn lẻ loi một mình ở bên ngoài, điều này càng làm cho hắn yên tâm không được, trong lòng luôn luôn nhớ kỹ nhớ kỹ.
Khoảng thời gian hắn ở Paris cũng không có nhàn rỗi, trừ việc mỗi ngày tìm kiếm chỗ ở của Giang Niệm, còn xem không ít sách dậy nuôi trẻ con, không hề cảm giác nhàm chán ngược lại còn cảm thấy say sưa ngon lành. Nghĩ Hàn Ngũ hắn, đã bao giờ trải qua việc như vậy? Nếu là ở trước đây thì nghĩ cũng không dám nghĩ, bây giờ hắn lại là cam tâm tình nguyện.
Vẻn vẹn chỉ vì một người con gái tên là Giang Niệm.
Hàn Khiếu bàn giao công việc cho tiểu trợ lý sau liền đi phòng ngủ, bây giờ Giang Niệm đang ở phòng ngủ nghỉ ngơi, hắn ngồi ở đầu giường, nhìn Giang Niệm che chở bụng nằm nghiêng, cau mày, không cần phải nói cái gì cũng có thể để hắn cảm thấy thương tiếc.
Hắn ngược lại là muốn cùng cô cẩn thận nói chuyện, nhưng trên đường đi cảm xúc của cô đều lộ ra hết sức sa sút, hắn cũng không tốt nhắc lại những cái khác, có thể đáp ứng cùng hắn về nước đã là câu trả lời tốt nhất.
Hắn vuốt ve hai hàng lông mày đang cau lại của cô, ngón tay ở trên mặt cô nhẹ nhàng mơn trớn, người mà mình mong nhớ ngày đêm đang ở trước mắt, hắn suy nghĩ muốn ôm cô vào lòng.
Giang Niệm giấc ngủ rất nhạt, trên mặt có cảm giác ngứa làm cho cô mơ hồ mở to mắt, Hàn Khiếu dừng tay lại, trong mắt thâm tình bị cực lực che giấu, lại có chút xấu hổ khi bị bắt tại trận: “Thật có lỗi, đánh thức em rồi?”
Cô nhìn hắn, đá chân: “Em bị chuột rút, anh xoa cho em.”
Đây là lần thứ nhất Hàn Khiếu hầu hạ người khác, xoa loạn thất bát tao, cũng may Giang Niệm yêu cầu không cao, có thể làm dịu đau đớn là được. Hàn Khiếu vò trong chốc lát, hỏi cô khá hơn không? Nếu như còn không thoải mái liền muốn gọi bác sĩ!
Giang Niệm mím môi cười cười: “Anh không cần khẩn trương a, đều là hiện tượng bình thường, nếu như tùy tiện bị chuột rút cũng đi tìm bác sỹ, nhiều như vậy bệnh viện còn giải quyết được sao?”
Hàn Khiếu đương nhiên biết đây là hiện tượng bình thường, nhưng hắn chính là nhịn không được khẩn trương: “ Mỗi ngày em đều sẽ đau như vậy đúng không?”
“Vậy sau này em đau, không thoải mái đều gọi anh.” Hắn buông xuống đôi mắt thật đẹp, động tác trong tay không nhẹ không nặng rất là ôn nhu, “Niệm Niệm, đừng chạy, về sau anh sẽ chăm sóc em, cùng anh về nhà đi, có được hay không?”
Giang Niệm cười cười nói: “ Không phải ngay cả vé máy bay anh cũng đều đã đặt xong a?”
Hàn Khiếu ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt thâm thúy, nghiêm túc mà chấp nhất: “Anh muốn chính miệng em đồng ý với anh, cam tâm tình nguyện cùng anh cùng nhau về nhà, anh biết trước kia có thể anh đã khiến em không cách nào tin tưởng, muốn ly hôn muốn cùng một chỗ đều là do anh nói, anh vì ích kỷ chưa bao giờ hỏi qua ý kiến của em, nhưng từ khi anh yêu em liền không giống, trong mắt trong lòng anh chỉ có em, sinh con cho anh cũng chỉ có em, anh có thể đem tất cả mọi thứ của anh đều cho em, từ nay về sau, để cho anh chăm sóc em.”
Hắn đột nhiên quỳ một gối xuống ở bên cạnh giường của cô, không biết từ chỗ nào lấy ra một chiếc nhẫn kim cương: “Niệm Niệm, lần thứ nhất cùng em kết hôn là bị bất đắc dĩ, bây giờ lại là anh cầu còn không được. Niệm Niệm, em lại gả cho anh một lần nữa, lần này, anh sẽ không để cho em phải hối hận, cũng sẽ không cho em cơ hội hối hận. Về sau anh sẽ ở bên cạnh em, cùng em uống trà ngắm hoa, cùng em cùng con ở trong sân đá bóng, chơi bóng rổ, về sau khi già còn có thể cùng em cùng một chỗ câu cá.”
Giang Niệm nói: “Trước đó nhìn anh khí thế hung hăng đi đến, em cho là anh rất tức giận?”
“Là rất tức giận, anh tức giận là vì sao em lại không nói một lời với anh mà đã bỏ đi mất, thậm chí ngay cả việc có con em cũng không nói cho anh.”
Nhưng loại tức giận này, mỗi khi nhìn Giang Niệm một chút, liền biến mất một chút, nhìn nhiều, liền biến mất nhiều, cho đến bây giờ, hắn phát hiện tức giận của hắn cũng đã biến mất hết, còn lại tất cả đều là đau lòng cùng thích, Hàn Khiếu nói.
“ Khẳng định là do anh nơi nào làm không đúng, mới khiến cho em không tin tưởng anh, cho nên mới chọn rời đi.”
Giang Niệm cảm thấy người như Hàn Khiếu quả nhiên là cao thủ tình trường a, lời nói đánh sâu vào trong lòng, kỳ thật cô cũng vẫn là rất thích hắn, cô cầm chiếc nhẫn mà Hàn Khiếu đang cầm trong tay, ngắm nhìn một chút, “Kỳ thật em biết, nếu như anh không để ý đến em, cũng không phát hiện được em mang thai.”
Hàn Khiếu đại hỉ, hắn đã xem như Giang Niệm là đồng ý, tiến lên một bước ôm cô vào trong ngực, hắn nghe được hương thơm quen thuộc trên người cô nói, “ Niệm Niệm, anh yêu em.”
Giang Niệm bị ôm không thở nổi, vỗ vỗ lưng của hắn: “Đụng nhẹ, cẩn thận bụng của em.”
Hàn Khiếu trong lòng vui vẻ, một tay sờ lên bụng của Giang Niệm, vừa mới sờ lên, liền cảm giác tay bị cái gì va vào một phát, hắn sững sờ, cả kinh nói không ra lời, lực lượng nho nhỏ kia lại ở trong lòng bàn tay hắn đụng hai lần: “Nó, nó động? Nó mới vừa rồi có phải là đá anh rồi?”
Giang Niệm nói: “Là nha, đứa nhỏ này hoạt bát như thế khẳng định là giống anh, ban đêm nghịch ngợm làm em ngủ không yên.”
“Nếu như vậy khi nào con ra anh sẽ đánh mông nó!”
Giang Niệm nghiêm túc lắc đầu: “Như vậy sao được? Muốn đánh cũng là em đánh.”
Hàn Khiếu: “...... Tốt.”:)
...
Giang Niệm tiếp nhận chiếc nhẫn của hắn, Hàn Khiếu gọi điện thoại cho Lão gia tử, nói hắn đã đã tìm được Giang Niệm, đồng thời Giang Niệm cũng đồng ý với hắn, bọn họ ngày mai sẽ về nước, chậm nhất buổi tối thì về đến nhà, để Lão gia tử đừng lo lắng.
Mặt khác Hàn Trung Thành rốt cục cũng đã đi du lịch trở về, nghe nói những việc gần đây xảy ra ở trong nhà rất là khiếp sợ, nhịn không được cũng đem Hàn Khiếu thối mắng một trận, Hàn Trung Thành bản thân cũng là một người yêu vợ, mặc dù vợ ông đã qua đời nhiều năm, nhưng ông cũng một mực không quên được vợ mình, cũng bởi vì vậy, ông mới gửi gắm tình cảm vào sông núi.
Những việc xảy ra trong nhà cũng không ai báo cho Hàn Trung Thành biết, dù sao ông cũng đang đi du lịch bên ngoài, không muốn khiến cho ông có quá nhiều phân tâm. Đến mức sau khi trở về phát hiện trong nhà thay đổi lớn, liền không nhịn được muốn đánh người.
Hàn Khiếu cũng là rất thảm, cha ruột mắng xong ông nội mắng, đương nhiên bất luận dù mắng như thế nào Hàn Khiếu đều thật vui vẻ, hiện tại hẳn là không có cái gì có thể để hắn không vui vẻ.
Hôm sau trời vừa sáng, Giang Niệm lại một lần nữa đeo chiếc túi nhỏ, cầm quyển sổ tiết kiệm nhỏ, cùng giấy tờ nhà đất của bốn ngôi nhà để về nước, mặc dù rất đáng tiếc là ngôi nhà XX ở gần bờ sông cô còn chưa có ở qua đâu.
Cô lẻ loi trơ trọi ở bên ngoài lang thang lâu như vậy, giờ phút này về nước, còn hơi có chút không kịp chờ đợi. Hàn Khiếu mặc dù vui vẻ, nhưng hắn lo lắng hơn chính là Giang Niệm nâng cao bụng lớn ở trên máy bay ngồi hơn mười mấy tiếng có thể sẽ rất vất vả, Giang Niệm lại cảm thấy không có gì, dù sao cô một đường lang bạt chịu khổ đã quen, điểm này không coi vào đâu, huống chi quyển sổ nhỏ vẫn còn, cô liền có lực lượng vô hạn!
Hàn Khiếu lại đau lòng.
Tiểu trợ lý: “......”:)
Đây đúng là thế giới đáng sợ của người có tiền a!
...
Giang Niệm cùng Hàn Khiếu về đến nhà cũng khoảng hơn chín giờ tối, Hàn lão gia tử biết Giang Niệm muốn trở về, ban đêm cũng không ngủ mà ở cửa chờ, toàn bộ Hàn gia càng là đèn đuốc sáng trưng, liền ngay cả Lưu lão Lý lão dĩ nhiên cũng ở đây, Lưu Chính Dương cùng Lý Phi cũng đến, không vì những việc khác, liền chỉ vì nhìn một chút người cướp đi sự yêu thương của gia gia bọn họ là Giang Niệm bây giờ thế nào, đương nhiên càng muốn xem hơn hơn chính là Hàn Khiếu trở thành trò cười.
Phong lưu Hàn ngũ thiếu biến thân thành một người si tình, đây chính là chủ đề đang nóng của tất cả mọi người trong vòng thảo luận, còn đặc biệt nhớ phải phỏng vấn một chút lịch trình của Hàn Ngũ, dù sao kết hôn vô cùng náo nhiệt, ly hôn vô cùng náo nhiệt, ngay cả việc đuổi theo vợ trước cầu phục hôn cũng nhiệt nhiệt nháo nháo, vẫn là chỉ có một nhà ấy.
Lưu Chính Dương cùng Lý Phi dính ánh sáng của lão gia tử nhà bọn họ, có thể ngay lập tức nhìn thấy nhân vật nữ chính trong truyền thuyết, ở trong tưởng tượng của bọn họ, Giang Niệm một mình nâng cao bụng bầu xuất ngoại, khẳng định thời gian đó là không thế nào tốt được, giống như bọn họ từng làm du học sinh ở nước ngoài, thời gian kia là thật không dễ chịu!
Mặc dù không đến mức ngôn ngữ không thông, đến cùng vẫn là tha hương nơi đất khách quê người, chưa quen cuộc sống ở đấy, sẽ bị kỳ thị cùng đối xử khác nhau là không thể tránh được, huống chi đồ nơi đó ăn cũng không quen, tự nhiên học tập sẽ không thể tốt... Tóm lại, lúc ấy bọn họ đều trôi qua không tốt, mang thai hành động bất tiện, lại chưa từng đi ra nước ngoài như Giang Niệm có thể tốt sao?
Hàn Khiếu đi qua tìm, chỉ sợ Giang Niệm cũng là đang đợi, trong lòng thấy rất vui vẻ đâu.
Cái này là rất hợp tình lý nha.
Bất quá rất nhanh, bọn họ liền phát hiện mình giống như nghĩ sai?
Mấy chiếc xe con dừng ở trong sân, Hàn Khiếu xuống xe, nhanh chóng mở cửa xe cho Giang Niệm, cô ngược lại là cười tủm tỉm, tinh thần nhìn tốt đẹp, mặc dù béo lên không ít nhưng gương mặt vẫn y nguyên đáng yêu.
Hai người này vừa xuống xe, người ở mấy chiếc xe đằng sau cũng xuống, tiểu trợ lý và hai người ngoại quốc, hai người Trung Quốc, còn có một người đàn ông cơ bắp vạm vỡ.
Hàn Khiếu về nhà còn mang nhiều người như vậy về để làm cái gì?
Bên kia mấy Lão gia tử đã đi đến, lôi kéo cô hỏi han ân cần, Hàn lão gia tử nói: “Ôi, nhìn một cái xem cháu đều gầy đi, ông để Vương thẩm nấu cho cháu canh cá trích mà cháu thích ăn nhất, đợi lát nữa đi uống một chút”
Lưu lão gia tử cũng nói: “Là ở bên ngoài chịu không ít khổ a, lần này trở về liền không đi, nếu là Hàn Khiếu dám có lỗi với cháu, thì đem nó đuổi đi, không cần để cho nó về nhà.”
Lý lão gia tử nói: “Cháu có thể đem chúng ta lừa gạt thảm rồi, thật đúng là tin cháu là đi ra ngoài chơi đâu! Lần sau không được phép như vậy nữa, có cái gì nói ra, mấy lão già chúng ta đều cho cháu chỗ dựa.”
Giang Niệm cũng thật cao hứng: “Không nghĩ đến bốn cây cần cây thần kỳ của chúng ta cuối cùng cũng đông đủ, thật sự là quá tốt!”
Ba cái Lão gia tử: “......” ở đây nhiều người như vậy nói ra giống như có chút xấu hổ a Niệm Niệm.:)
Hàn gia đám người: “......”
Chú Hai và chú Ba của Hàn Khiếu cũng nói đi nói lại là tốt rồi trở về là tốt rồi, về sau có việc gì người phải đi là Hàn Khiếu cháu không cần đi vân vân, Hàn Trung Thành ăn nói không tốt, vỗ vỗ bả vai Giang Niệm nói vài tiếng tốt, lại hỏi cô đi mười mấy tiếng trên máy bay có mệt hay không, nhanh đi ăn chút gì sau đó liền trở về nghỉ ngơi đi!
Đương nhiên người đứng bên ngoài là Hàn Khiếu bị trừng không dưới mười lần, Hàn Khiếu sờ lên cái mũi, vợ mình đã trở về, nói cái gì hắn cũng đều nhịn.
Lưu Chính Dương cùng Lý Phi tiến lên một trái một phải khoác lên vai Hàn Khiếu nói: “Ngũ ca, lợi hại a, cuối cùng đem chị dâu trở về.”
Hàn Khiếu một chút đem bọn họ hất ra: “Nam nam thụ thụ bất thân, cách tớ xa một chút.”
Lý Phi lau nước mắt: “... Lúc trước cậu đến đưa cơm cho tớ lại không phải nói như vậy a!”
Hàn Khiếu: “Ha ha.”
Lưu Chính Dương cùng Lý Phi trấn an trái tim nhỏ của mình một chút, dù sao gia gia của bọn họ cùng với anh em mà bọn họ yêu đều bị Giang Niệm cướp đi, bất quá vẫn là nhịn không được nói một câu: “Cậu nói xem cậu bảo vệ vợ mình cũng bảo vệ đến quá độc ác đi, lúc cậu đi là hai người, làm sao lúc về lại biến thành bảy tám người rồi? Mấy người kia là để chăm sóc chị dâu sao? Không hể tin được nha! Hàn ngũ thiếu, truyền thuyết trong giang hồ như vậy lún sâu a?”
Hàn Khiếu nhìn hai người bọn họ, lời nói cũng không muốn nói, muốn đi che chở cho vợ mình đi ăn cơm tối, vừa rồi ở trên máy bay cô cũng không ăn được nhiều, bây giờ trở về nhà tự nhiên muốn bồi bổ cho tốt, bất quá xung quanh cô có quá nhiều người, cô đứng ở trung tâm, ngay cả một góc áo của cô hắn cũng không sờ được!
Lưu Chính Dương cùng Lý Phi nhìn Hàn Khiếu giống như chú chó con chạy xung quanh, cùng liếc mắt nhìn nhau.
Đột nhiên nghe được ở bên tai một cái thanh âm sâu kín nói: “Những người kia đều là người của phu nhân.”
Lưu Chính Dương cùng Lý Phi nhìn về phía tiểu trợ lý: “Chị dâu Giang Niệm?”
“Đúng vậy, một người vệ sỹ, một người trợ lý riêng, một bác sỹ dinh dưỡng, bởi vì mang thai nên ăn không quen đồ ăn ở bên ngoài liền thuê một đầu bếp, tùy thời ở bên cạnh chăm sóc phu nhân.”
Lưu Chính Dương cùng Lý Phi:
“......???”
... Hưởng thụ như thế, vậy tại sao ai cũng đau lòng vì cô? Lão gia tử nhà bọn họ thỉnh thoảng cũng thở dài nói Giang Niệm một thân một mình bên ngoài, trôi dạt khắp nơi, phiêu bạt không nơi nương tựa còn mang thai, cỡ nào làm cho người khác đau lòng người khác lo lắng a a a...
Bọn họ cũng không tin Lão gia tử không biết chuyện này!
“Đúng rồi, trước đó chúng tôi có nhìn thấy ảnh chụp của Giang Niệm, ngôi nhà ở phía sau giống như một ngôi nhà cổ?”
“Hừm, kia là tài sản của phu nhân đó.”:)
Lưu Chính Dương & Lý Phi kinh ngạc nói: “...... Cô ấy mua một ngôi nhà cổ?”
Tiểu trợ lý hời hợt: “Không hẳn vậy a, còn có thêm hai ba chỗ bất động sản đi."