Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 246: Ta muốn rời khỏi đây đi làm chuyện mình muốn làm.



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Jung Ad

Khi nhìn thấy Doanh Chính, đại thần Lương quốc rất ngạc nhiên, đầu óc bọn họ loạn thành một đoàn. Sau khi rời khỏi hoàng cung, những người kia mới có lòng dạ nghĩ lại toàn bộ sự việc.

Kết hợp những gì bọn họ trông thấy sau khi vào Tần quốc, vẻ mặt bọn họ dần dần trở nên ngưng lại.

Quốc cữu tự mình đi ra đánh hạ một vùng trời, làm Hoàng đế, hơn nữa còn sắc phong muội muội của hắn ta cũng chính là Hoàng hậu Lương quốc làm Thân vương, hai vị này liên thủ lại, trong hơn hai năm ngắn ngủi đã khiến Tần quốc có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đúng thế, Tần quốc chỉ là một nước nhỏ ở phía nam, dân số tài nguyên quốc gia và diện tích cũng không thể so sánh với Lương quốc.

Nhưng nếu bọn họ tiếp tục phát triển với tốc độ như vậy, sau ba năm năm năm tám năm nữa, Lương quốc còn có thể là bá chủ trên đại lục này ư?

Bọn họ vào Tần trong một thời gian ngắn, cũng phát hiện bên này hội tụ thương nhân của rất nhiều quốc gia.

Thương nhân trục lợi, cuối cùng bọn họ sẽ chạy tới chạy lui giữa nơi lạc hậu và nơi phát triển, dùng nhiều loại thương phẩm đi trao đổi các loại tài nguyên ở các quốc gia lạc hậu, cuối cùng kiếm lợi từ cả hai đầu.

Trước kia, những thương nhân này thích nhất là lá trà, tơ lụa và đồ sứ ở Lương quốc.

Bây giờ thì sao?

Những thứ thừa thãi ở Lương quốc không còn khả năng hấp dẫn bọn họ, bọn họ đã tìm được cõi yên vui mới, Tần quốc bên này có vải vóc rẻ hơn, bột mì trắng mịn tốt hơn, giày nhẹ và đẹp, áo lông thủ công... Ngay cả lốp xe xe ngựa bọn họ cũng muốn mua một ít.

Đây vẫn chỉ là khởi đầu, sau này bọn họ sẽ hấp dẫn nhiều người hơn, thậm chí sẽ có người tới từ hải ngoại.

Đến càng nhiều người, tốc độ phát triển của bên này sẽ nhanh hơn, mà Lương quốc đã từng là bá chủ sẽ ra sao?

Mấy đại thần hoàn toàn không có vẻ ung dung như lúc mới đến, tâm trạng đều rất nặng nề.



Một núi không thể chứa hai hổ.

Nếu bọn họ vẫn không ra tay can thiệp đối với Lương quốc không phải là chuyện tốt.

"Ta không hiểu, cuối cùng thì tại sao quốc cữu và Hoàng hậu làm thế? Với thân phận của bọn họ có cần phải làm loại chuyện này không? Làm đế vương nhân gian nào có đã nghiền bằng làm thần tiên trên trời?"

"Vì sao không quan trọng, quan trọng là ... Chúng ta nên làm như thế nào?"

"Có phải vẫn phải gặp mặt nữ Thân vương kia hay không, mặc dù chúng ta cảm thấy đúng là người, vẫn nên thấy tận mắt càng thêm đảm bảo."

"Đúng vậy, gặp mặt cũng tiện khuyên nhủ nàng."

Bọn họ dùng tiếng Lương quốc thấp giọng thương lượng, đúng lúc này, có đại thần Tần quốc đuổi tới. Người đuổi theo chính là một trong số những người từng phụng mệnh đi sứ Lương quốc trước đó. Đối với chuyện mấy người này gọi bệ hạ là quốc cữu gia, người khác cảm thấy là chuyện cười, hắn ta cũng nghe thấy.

Trước đó bọn họ đã phát hiện rồi, "Thân vương phi" và Lương Hoàng có dáng vẻ y hệt nhau.

Chẳng lẽ bệ hạ nhà mình cũng giống hệt ca ca Hoàng hậu Lương quốc?

Vậy chẳng lẽ bọn họ có hai thân phận ư?

Người Tần quốc này gọi lại mấy vị đại thần Lương quốc, hỏi: "Vừa rồi không phải các ngươi nhận bệ hạ chúng ta thành ca ca của Hoàng hậu nhà các ngươi đó chứ?"

"Phải thì như thế nào?"

"Dáng dấp bọn họ giống nhau đến thế ư?"

Thấy đại thần Tần quốc căng thẳng như vậy, mấy người đi theo xe than đá tới đây mới vừa rồi còn tâm phiền ý loạn bỗng nhiên cảm thấy, ngược lại có thể lợi dụng người này một chút, để người Tần quốc biết Hoàng đế của bọn hắn và nữ Thân vương đều tới từ Lương quốc, ai sẽ đồng ý để kẻ ngoại lai xưng vương tại quốc gia mình? Như thế không chừng sẽ có thể buộc Hoàng hậu trở về.

Sau khi vào Tần liền nghe nói những người đại triển quyền cước ở chỗ này đều là Hoàng hậu hỏa nhãn kim tinh phát hiện đề cử đi lên.



Nàng có sở thích này đại khái có thể đến Lương quốc phát hiện nhân tài nha.

Thế là, bọn hắn nói tỉ mỉ việc này với người Tần quốc kia, cũng được như nguyện phát hiện sắc mặt đối phương thay đổi. Đại thần Tần quốc nói muốn đi trước một bước, quên cả chào hỏi.

Mấy người Lương quốc mừng rỡ khi thấy hắn ta như thế.

Chỉ mong hắn ta trở về làm lớn chuyện một chút, nhất định phải chọc giận Hoàng hậu. Bọn hắn chọc giận người, để Hoàng Thượng đi dỗ, người này không nghiêng về Lương quốc bên kia? Đến lúc đó cho dù quốc cữu còn làm Hoàng đế ở chỗ này, Hoàng hậu ít nhất là hướng về phía bọn hắn đấy, có Hoàng hậu hết sức giúp đỡ thì chưa được mấy năm Lương quốc cũng có thể phát triển, tương lai không thể kém hơn Tần quốc.

Mấy đại thần cảm thấy mọi chuyện nên là như thế.

Nàng là Hoàng hậu, là Hoàng hậu Lương quốc, vốn nên toàn tâm toàn ý đối với Hoàng Thượng, một lòng dâng hiến cho Lương quốc. Nào có nữ nhân sau khi xuất giá không giúp nam nhân của mình ngược lại đi giúp ca ca nhà mẹ đẻ?

Mấy nam nhân này đều là người vô cùng truyền thống, sau khi biết được việc này, đầu tiên là kinh ngạc, kế tiếp chính là oán hận, bọn họ có rất nhiều oán hận đấy, chỉ là ngại thân phận hai vị kia nên không dám nói rõ, mới nghĩ ra cách đường cong cứu quốc này.

Nhưng chuyện phát triển không giống như trong dự đoán của bọn hắn.

Sau khi biết được dáng dấp bệ hạ và quốc cữu Lương quốc giống nhau, chắc là cùng một người, đại thần Tần quốc này hốt hoảng.

Nguồn gốc bối rối từ muội muội của bệ hạ ―― Thân vương điện hạ của bọn họ.

Người Tần quốc rất sùng bái nữ Thân vương, bỗng nhiên nghe nói người là Hoàng hậu của quốc gia hùng mạnh phía bắc, hơn nữa người phía bắc cũng biết, có lẽ sau đó sẽ để người đưa ra lựa chọn.

Phải làm sao mới có thể đả động điện hạ khiến nàng bỏ qua Lương quốc đây?

Chỉ cần nghĩ đến từ trước tới nay Thân vương điện hạ chỉ rõ cho mọi người con đường chính xác, dẫn bọn họ làm xây dựng và phát triển, trợ giúp bọn họ thoát khỏi nghèo khó có khả năng biến mất không thấy bóng dáng