Nhìn thấy lũ cương thi lần lượt ngồi dậy, trong lòng cả ba đều biết sắp tới sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra. Không cần phải giao tiếp hay bàn bạc gì nhiều, họ đều đã mơ hồ hình thành một nhận thức chung: Chạy ngay đi trước khi quá muộn.
Sử dụng chiếc áo choàng đặc chế trùm kín khắp thân thể, đồng thời vận dụng đủ loại thủ thuật áp chế khí tức, cả nhóm chỉ nhìn nhau gật đầu một cái rồi tiếp tục lên đường một cách thật im lặng.
Trước khi lũ cương thi phía bên này kịp phản ứng, bọn hắn nhất định phải rời khỏi chỗ này càng sớm càng tốt.
Gruh...
Gra...
Dọc đường đi, những cương thi bên dưới chân họ cũng bắt đầu trỗi dậy. Với ánh mắt trống rỗng cùng biểu cảm vô hồn, da thịt mục rữa toả ra thi khí hôi thối lạnh lẽo, chúng cứ nối chân nhau đi thành từng đàn từ lớn đến cực lớn, lẽo đẽo cùng nhau tiến về một nơi nào đó... Có vẻ như chúng đang định tập thể săn mồi.
Triệu Tử Long cùng Kiếm Nhạc đã quá quen với cảnh tượng này nên cũng chỉ có thể ngầm mặc niệm cho những kẻ xấu số kia. Những người đó hẳn là sẽ không may mắn được như bọn hắn, giữa lúc tuyệt vọng đột nhiên xuất hiện một nữ thần chạy đến cứu vớt ra khỏi tuyệt cảnh...
"Lũ cương thi giống như đang không để ý đến chúng ta, mà trước mặt chúng ta hiện tại cũng tương đối trống trải rồi... Hẳn là ta có thể đi tìm vài người sống sót khác để thu thập thêm thông tin" Lý Thuần Quân truyền âm nhắc nhở.
"Ngữ khí kiểu này... Lẽ nào tỷ đã vô tình có thêm manh mối gì rồi sao?" Triệu Tử Long nhạy bén hỏi.
"Cứ việc hỏi về những công trình mang cái tên có liên quan đến những từ như "Nhật", "Nguyệt" cùng "Tinh" là được" Lý Thuần Quân đáp lại.
"Nhật nguyệt tinh thần? Thì ra là thế, nghe đơn giản đến không tưởng nha" Triệu Tử Long có chút buồn cười nói: "Nhưng vấn đề là phải tìm chúng ở đâu mới được... Không gian này là quá rộng lớn để tìm kiếm những nơi giống như vậy"
"Thế nên chúng ta mới cần thu thập thông tin từ những người khác đấy. Có chiếc áo choàng này rồi, các ngươi không cần sợ lũ cương thi nữa, cũng không phải lo bị người khác nhìn thấu đâu, cứ yên tâm chia nhau ra mà hành động" Lý Thuần Quân nói thật nhanh: "Ta đã thiết kế pháp trận liên lạc ở ngay cổ áo bên phải, chỉ cần chạm vào nó là có thể cách không truyền âm, cần gì cứ nói một tiếng là được. Ta đi trước đây"
Nói xong, Lý Thuần Quân liền ngự đao bay mất dạng.
"Lạnh lùng ghê, nhưng nghe theo đại tỷ vẫn hơn" Kiếm Nhạc thở dài.
Triệu Tử Long: "..."
Đúng là... Lạnh lùng thật.
...
...
"Có người đang nói ngươi lạnh lùng đấy, muội muội. Ngươi không thể tỏ ra thân ái dễ gần thêm một tí được sao?" Hằng tỷ tỷ vừa chở Lý Thuần Quân vừa cười hỏi.
Lý Thuần Quân: "Miễn đi, lỡ may bọn đấy có ý đồ gì với ta thì phiền lắm. Đừng quên là hiện tại ta đánh không lại bọn hắn"
Hằng tỷ tỷ ôn nhu cười khẽ: "Muội cứ lo lắng thái quá lên, đâu phải nam nhân nào trên đời cũng đều tồi tệ như vậy? Vả lại cho dù có đánh không lại thật, ngươi muốn chạy bọn hắn cũng chả bắt được ngươi"
"Ta nên tự hào vì cái này sao?" Lý Thuần Quân tự hỏi. — QUẢNG CÁO —
Không, hắn không phải Lam Hồ Điệp. Hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ tự hào về khả năng đào mệnh của mình... Bởi vì chuyện đó nghe rất mất mặt.
Hằng tỷ tỷ lại cười thêm một tiếng rồi thôi, không trêu chọc hắn nữa.
"Phải rồi, tranh thủ lúc cả hai đang rảnh, muội có muốn biết thêm về Thiên Đế Cửu Tự Bí kia không?"
Giữa lúc đang ngự kiếm trong yên lặng, Hằng tỷ tỷ đột nhiên hỏi một câu như vậy.
Lý Thuần Quân hơi cau mày: "Tỷ tỷ, cho dù có biết ta cũng đâu dùng được? Ta không có diễm phúc bắt gặp thứ đó, mà cho dù có bắt gặp thật đi chăng nữa... Chắc gì ta đã học được chữ nào đâu?"
"Ý ta không phải vậy, ta chỉ muốn nói cho ngươi nghe một vấn đề xung quanh môn tuyệt học kia mà thôi"
"À..." Lý Thuần Quân giãn lông mày, có chút thư thả cười nói: "Vậy tỷ mau nói đi, cứ xem như đây là chuyên mục kể chuyện bé nghe cho đỡ buồn"
"Ừm... Giống như Cửu Tự Chân Ngôn lừng danh của Đạo Môn chính thống, Thiên Đế Cửu Tự Bí cũng có chín chữ. Thay vì là Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tiền, Hành,... Thiên Đế Cửu Tự Bí lại hoàn toàn đổi khác, thậm chí có thể được xem như một bản nâng cấp toàn diện"
"A?"
"Lấy ví dụ nhé, chữ "Lâm" trong Cửu Tự Chân Ngôn khi kích hoạt sẽ gia tăng khả năng phòng thủ lên gấp mười lần trong thời gian ngắn đúng không?" Hằng tỷ tỷ cười giải thích: "Còn chữ Hộ trong Thiên Đế Cửu Tự Bí sẽ ngăn chặn mọi đòn tấn công, đồng thời còn có thể đánh trả với uy lực tương tự... Tên gọi đầy đủ của nó chính là Hộ - Hải Nạp Bách Xuyên"
"Ngăn chặn mọi đòn tấn công!?" Lý Thuần Quân trừng to mắt.
"Đúng vậy, trên mặt nghĩa đen lẫn nghĩa bóng đấy. Trừ phi thực lực chênh lệch quá lớn, bằng không thì ngươi coi như vô địch trong cùng cảnh giới nếu như may mắn nắm giữ được nó" Hằng tỷ tỷ nói tiếp, ngữ khí lộ ra đôi chút đắc ý.
Nàng luôn rất tự hào khi kể về những thành tựu của chủ nhân mình, nhất là Thiên Đế Cửu Tự Bí - Chín loại bí pháp làm nên nền tảng cho sự bất bại của Thiên Đế.
"Cứ tưởng năng lực tăng lên 10 lần đã là kinh khủng lắm rồi, thật không ngờ..." Lý Thuần Quân xoa xoa đầu: "Thôi được rồi, người tiểu muội này không muốn nghe nữa đâu... Càng nghe chỉ càng bị đả kích thêm mà thôi, xin tỷ đấy"
"Nhưng tỷ vẫn muốn..."
Vẫn muốn?
Lý Thuần Quân phì cười, nhẹ nhàng cúi người xuống vuốt ve lưỡi đao dưới chân mình: "Chưa bao giờ thấy tỷ lộ ra những cử chỉ khoe khoang như vậy... Xem ra là tỷ rất yêu chủ nhân của mình nhỉ?"
"..."
"Phải, ta yêu nàng hơn bất kì thứ gì trên đời này... Kể cả muội cũng không sánh bằng được đâu" Hằng tỷ tỷ trầm mặc một lúc rồi lên tiếng khẳng định.
"Vâng vâng, muội biết muội chỉ xứng đáng đứng thứ hai thôi"
"Không, thật ra là thứ ba"
Lý Thuần Quân: "!?" — QUẢNG CÁO —
Kẻ nào dám bá chiếm vị trí của ta!?
Như đọc được suy nghĩ từ biểu cảm của Lý Thuần Quân, Hằng tỷ tỷ dịu dàng cười một tiếng: "Yêu nhì thì tất nhiên là phu quân của chủ nhân rồi! Mặc dù hắn mới là chủ nhân chân chính của ta... Nhưng thôi kệ đi, hắn là người xấu, lúc sinh thời chẳng biết chăm lo cho ta gì cả, ta ghét hắn"
Lý Thuần Quân: "..."
Ta ngất mất, cái sự mâu thuẫn dễ thương đến cùng cực này là sao? Mới đầu câu còn nói yêu người ta, thế thì tại sao đến cuối câu lại biến thành ghét người ta rồi?
Nếu là hình người, Lý Thuần Quân dám cá biểu cảm của Hằng tỷ tỷ lúc này tuyệt đối là trông cực kì đáng yêu... Tuy nhiên, do đang ngự đao nên hắn cũng vô phúc tận hưởng thứ biểu cảm mỹ lệ đó.
Trời ơi... Thật sự quá đáng tiếc mà!
Mà lại...
"Chủ nhân của tỷ đến giờ vẫn luôn đi tìm người đó sao?" Lý Thuần Quân lại hỏi.
"Ừm... Nàng vẫn luôn đi tìm, dẫu cho bản thân nàng đã hoàn toàn tuyệt vọng từ cách đây khá lâu rồi" Hằng tỷ tỷ thở dài: "Hắn đã chết ngay trước mắt chủ nhân, chết rất triệt để, hình thần câu diệt, ngay cả cơ hội chuyển thế cùng cơ sở tồn tại đều đã không còn nữa... Ngoài chúng ta ra, thế gian này đã không còn ai nhớ đến hắn"
"Vì cái gì mà chết? Bị cường địch tập kích hay sao?"
"Nửa đúng nửa sai... Ta nhớ lúc đó chủ nhân, Tuế Nguyệt Thiên Đế cùng hai người đồng bọn khác đang kết đạo kén, chuẩn bị phá cảnh thành Đế. Tuy nhiên, kẻ địch của họ thì hoàn toàn không muốn họ bình yên đột phá. Thế là nhân lúc cả bọn đang không có khả năng kháng cự, chúng đã ào ạt tìm đến tập kích"
"Người đó đã mang ta ra đại chiến một trận để hộ đạo cho mấy người họ... Quá trình chiến đấu cụ thể ra sao ta đã không còn nhớ rõ nữa. Chỉ biết là sau trận đại chiến đó, hai vị Thiên Đế đã đột phá thành công, nhưng còn hắn cùng hai người còn lại thì... Đều đã tử trận rồi"
"Tên ngốc đó rõ ràng đã có thể gọi đồng bọn tỉnh dậy ứng cứu từ sớm... Thế nhưng đến cuối cùng hắn lại không hề làm vậy. Tất cả chỉ vì hắn muốn giúp mọi người có thể thành đạo thật hoàn mỹ, không cần vì hắn mà xuất hiện bất kì vết xước nào... Rặt một tên ngu ngốc hết thuốc chữa"
Lý Thuần Quân: "..."
"Một lòng hi sinh vì người thân của mình là sai sao?"
"Sự hi sinh chưa bao giờ là sai trái cả. Cái hắn sai ở đây chính là hắn đã quá coi thường sự tồn tại của mình" Hằng tỷ tỷ cười khổ: "Cả hai người kia cũng vậy. Đột nhiên lại phá kén lao ra cùng chết với hắn làm gì chứ... Nhưng khá may mắn ở chỗ là hai người đó không chết thảm như hắn"
Lý Thuần Quân trầm mặc.
"Có lẽ... Tỷ nói đúng"
Chẳng hiểu tại sao nhưng khi lắng nghe Hằng tỷ tỷ kể lại câu chuyện này, trong đầu Lý Thuần Quân đã vô thức nhớ tới cảnh tượng của ngày hôm đó... Nói thẳng ra chính là cái hôm hắn tận mắt chứng kiến Tiên Giới bị hủy diệt dưới tay Tuế Nguyệt Thiên Đế.
Là lúc đó sao?
"Dòng không thời gian giữa các thế giới là vô cùng hỗn loạn, hoàn toàn không tồn tại một chút quy luật hay trật tự nào nên ngươi đừng có suy nghĩ nhiều" — QUẢNG CÁO —
"Muội hiểu rồi"
...
...
Yên lặng ngự kiếm thêm được một lát, Lý Thuần Quân vẫn không cảm nhận được bất kì khí tức sinh mệnh nào đang có mặt xung quanh mình cả.
Có vẻ như mọi người đều đã nhận thức được điểm yếu trong bản năng săn mồi của lũ cương thi. Tuy nhiên... Việc che giấu khí tức cũng khiến cho những người sống sót khó tìm đến nhau hơn, giống như Lý Thuần Quân hiện tại vậy.
Cảm thấy bản thân sẽ khó mà làm được, Lý Thuần Quân lại nhờ đến hệ thống để đỡ phải lãng phí thời gian.
Có hệ thống do thám, chỉ trong thoáng chốc Lý Thuần Quân đã phát hiện ra có bốn người khác đang nấp trong toà tháp mà hắn đã từng ở lại nghỉ ngơi trước kia. Hiện tại họ vẫn đang không ngừng di chuyển đến khu vực trung vị của toà tháp, có vẻ như là đang tầm bảo.
Lý Thuần Quân cảm thấy những người này hẳn là sẽ không có những thông tin mà hắn muốn nên đã quyết định tạm thời bỏ qua, đi tìm nhóm khác cách xa khu vực này hơn một chút.
Ân, thôi thì vẫn nên đánh dấu lại, sau này đổi ý lại tìm đến thăm hỏi.
Sở dĩ hắn nghĩ như vậy là bởi vì hắn đã sớm nắm rõ khu vực này trong lòng bàn tay rồi. Xung quanh khu vực này không có bóng dáng của thứ hắn đang tìm kiếm, lại thêm việc khả năng di chuyển bị hạn chế cực lớn... Thế nên, hắn có thể tạm kết luận rằng những người này cũng giống như hắn, đều không phải những người từ phương xa chạy đến đây.
Mà đã không phải người từ nơi khác đến đây thì sẽ không sở hữu thông tin gì mới mẻ... Hắn nghĩ vậy.
"Cũng may là trước đó ta đã không thó hết toàn bộ bảo vật có ở đây... Bằng không thì những người này hẳn là sẽ tức lắm" Lý Thuần Quân cười khẽ: "Có hệ thống theo bên người cũng tiện thật đấy, nhưng một số chức năng của nó lại không quá thích hợp cho người giàu như ta"
Hằng tỷ tỷ: "..."
Đúng thế, tên này đã quá giàu có rồi. Còn về đống đồ bên dưới ấy à... Có cho hắn cũng không thèm lấy đâu.
"Thôi, lại tranh thủ lúc đang rảnh, ta tiếp tục nghiên cứu khối đá song sắc này vậy"
Hằng tỷ tỷ châm chọc: "Ta còn tưởng ngươi sẽ quỵt luôn đồ của tên nhóc đáng thương kia chứ?"
"Thứ này thú vị thật đấy, nhưng nó cũng không thú vị đến mức khiến ta phải từ bỏ tôn nghiêm của mình đâu, tỷ tỷ của ta" Lý Thuần Quân chân thành nói.
"Nếu là trước kia, tỷ tỷ nhất định sẽ tin tưởng câu nói này của ngươi. Nhưng chỉ riêng bây giờ, tỷ tỷ sẽ không tin ngươi nữa" Hằng tỷ tỷ đáp lại.