Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 71: Thị trường chứng khoán rung chuyển



Hà Thời Minh không biết, một tỷ này của anh đập xuống sẽ gây ra động tĩnh lớn cho thị trường chứng khoán như thế nào.

Dưới tình huống bình thường, tuy rằng một tỷ không phải là ít nhưng cũng không phải là quá nhiều, nếu ném vào thị trường chứng khoán thì một tiếng động cũng không nghe được.

Nhưng đối với đối với các nhà đầu tư nhỏ lẻ đang nắm giữ cổ phiếu ST của Hạo Dương thì ý nghĩa lại hoàn toàn khác.

Mà hễ là những người đầu tư vào chứng khoán từ ba năm trước thì cơ bản trong tay đều sẽ nắm ít hoặc nhiều cổ phiếu của Hạo Dương!

Ba năm trước thị trường chứng khoán tăng giá, dưới tình huống mười nghìn cổ phiếu cùng tăng, năng lượng mới Hạo Dương đã một đường vượt qua khó khăn mà vươn lên, độc chiếm và đứng đầu giới hạn thị trường chứng khoán, ai mà không muốn được ăn chút béo bở?

Sau đó cá sấu tài chính lại đột nhiên rời sân, giá cổ phiếu bị cắt giảm mạnh, trượt dốc không phanh, chủ tịch Hạo Dương bị bắt, nhiều người phụ trách bị hạn chế chi tiêu.

Lúc đầu những người nắm giữ cổ phiếu Hạo Dương còn không dám tin, về sau lại càng khiếp sợ, sau đó liền điên cuồng bán tháo.

Nhưng trong tình huống đó, chỉ có mấy người may mắn thành công ném đống cổ phiếu đó ra ngoài, phần lớn những người còn lại đều bị mắc kẹt trong đó.

Một lần này, cũng là ba năm.

Mà sau mấy tháng nữa, cổ phiếu Hạo Dương sẽ bị xóa sổ khỏi thị trường bảng thứ ba. Sau đó mạnh mẽ thanh lý toàn bộ cổ phiếu của năng lượng mới Hạo Dương để lấy lại một chút tiền bù đắp cho những tổn thất này.

Nhưng đó cũng chỉ là số tiền để chắp vá vào, trên cơ bản cũng không đáng kể.

Ngay khi tất cả mọi người đều đã tuyệt vọng với số cổ phiếu này, đã hoàn toàn chấp nhận sự thật.

Nhưng chính vào lúc này lại đột nhiên có người ném vào một tỷ, khiến tất cả những nhà đầu tư nắm giữ cổ phiếu của Hạo Dương lập tức phát điên lên, điên cuồng bán tháo.

Nhưng cũng có một số người thấy có người mua nhiều như thế thì lại bắt đầu nghi ngờ.

"Chẳng lẽ những cổ phiếu này còn có thể đảo ngược tình thế lúc này được sao?"

"Cổ phiếu này đã chạm đến đáy, nếu như thật sự có thể sống lại thì nhất định sẽ là một khoản lợi nhuận siêu khủng khiếp!"

"Tỉnh lại đi! Có không biết bao nhiêu người ôm ý tưởng giống anh đâu, những người đó bây giờ vẫn còn bị trói chặt bên trong kia kìa!"

"Đúng thế! Một cổ phiếu sắp bị xóa sổ, dưới tình huống bình thường thì chắc chắn không thể sống lại được! Bởi vì vốn dĩ là không có ai dám đầu tư vào, cho dù đây có là cá sấu tài chính đi nữa thì cũng không dám xào một cổ phiếu như này, bởi vì chỉ cần không cẩn thận là sẽ toi đời."

"Hay là bên năng lượng mới Hạo Dương lại nghiên cứu ra loại kỹ năng gì mới rồi?"

"Có ai quen người của nguồn năng lượng mới Hạo Dương không? Nghe ngóng tình huống bên trong đi."

"Tôi biết! Đang hỏi đây!"

...

Cùng lúc đó.

Thành phố Cổ Lan, tỉnh Bình Nam.

Trong phòng làm việc tổng giám đốc công ty nguồn năng lượng mới Hạo Dương.

Hai gã đàn ông bụng phệ trung tuổi đang ngồi trước cửa số hút thuốc nhả khói, trò chuyện câu được câu không.

Là người phụ trách công ty năng lượng mới Hạo Dương, chủ tịch bị bắt, tất cả bọn họ cũng đều bị hạn chế chi tiêu. Ngay cả máy bay cũng không được ngồi, chuyện có thể làm mỗi ngày là ngồi trước cửa sổ hút thuốc, đếm thời gian chờ tài sản bị thanh lý.

Thậm chí lúc lúc đầu khi công ty Hạo Dương gặp biến cố, bọn họ còn nghĩ đủ mọi cách muốn để cho công ty Hạo Dương quay lại thời kỳ đỉnh cao.

Nhưng bây giờ cũng đã qua ba năm, bọn họ cũng sớm đã từ bọ loại suy nghĩ không thực tế này.

Năm đó không biết từ đâu lại xuất hiện một cá sấu tài chính, không chỉ nuốt chửng toàn bộ tiền của vô số nhà đầu tư, mà còn gặm cho năng lượng mới Hạo Dương chỉ còn lại một tí xương, cho dù họ cố gắng như thế cũng không thể cứu vãn được gì, tất cả đều vô nghĩa.

Bây giờ, bọn họ đã sớm từ bỏ rồi.

Rầm!

Đúng lúc này cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra, có một cô gái hơn hai mươi tuổi bước vào.

Nhìn thấy cô gái đi đến, hai người đàn ông trung niên nhanh chóng ngồi xuống, mở hết cửa sổ ra, cười ha ha với cô gái nói: "Tiểu Thiến, cháu có chuyện gì sao?"

Toàn bộ công ty chỉ có một nhân viên tài vụ là Trần Mỹ này, hơn còn là do bọn họ khó khăn lắm mới mời ở lại được.

Tuy bọn họ là sếp nhưng ở trước mặt Trần Mỹ, một chút cáu kỉnh cũng không dám, còn phải hầu hạ cô. Chỉ sợ Trần Mỹ giận dỗi một chút là lập tức quẳng gánh bỏ đi!

Chỉ là khiến bọn họ kinh ngạc chính là, bình thường khi ngửi thấy mùi thuốc lá liền khiến Tiểu Thiến nổi giận, nhưng bây giờ cô lại không để ý trong phòng làm việc có khói mù lượn lờ mà hưng phấn vọt vào.

"Anh Triệu, anh Dương, cổ phiếu của chúng ta có người mua rồi!" Trần Mỹ hưng phấn nói.

Một tên đàn ông trung niên trong đó vẫy tay một cái nói: "Có gì mà phải kinh ngạc đâu, chẳng phải bình thường đều có những tên cứng đầu mua cổ phiếu của chúng ta để xem thử xem có thể tăng mạnh một chút hay không sao!"

Ông ta tên Triệu Quang Huy, trước kia là tổng giám đốc của công ty Hạo Dương, đối với lời nói của Trần Mỹ ông ta đã sớm nghe quen rồi.

Ba năm này, thỉnh thoảng sẽ có vài kẻ cứng đầu muốn thử một chút xem có thể bắt đáy của năng lượng mới Hạo Dương không.

Kết quả đã không nhấn thân vào thì thôi, đã bước vào thì sẽ lập tức chết ở bên trong.

"Không phải! Anh Triệu, anh có biết lệnh lớn đến mức nào không? Là một tỷ đấy!" Vẻ mặt Trần Mỹ kích động nói.

||||| Truyện đề cử: Nợ Tình |||||

"Sao cơ!"

Nghe nói thế, hai gã đàn ông trung niên lập tức đứng lên.

"Một tỷ? Dùng một tỷ mua cổ phiếu Hạo Dương? Cô chắc chắn chứ?" Triệu Quang Huy trợn tròn mắt nói.

Người đàn ông tên anh Dương bên cạnh cũng không dám tin hỏi: "Là thật hay giả? Không phải là đang lừa phỉnh để chúng tôi vui vẻ đấy chứ?"

Trần Mỹ lập tức gật đầu nói: "Đương nhiên là thật! Tôi đã xác nhận lại rất nhiều lần rồi! Lúc tôi nhìn thấy, đối phương đã mua hơn mấy nghìn lá rồi!"

"Nhanh lên nhanh lên!"

Triệu Quang Huy hưng phấn nói: "Mau bán cổ phiếu trong tay của tôi đi, tối hôm nay tôi muốn đi nhà hàng mở tiệc!"

"Chờ chút!"

Dương Hưng Siêu lập tức ngăn cản Triệu Quang Huy, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Là ai mà lại mua nhiều cổ phiếu của chúng ta như vậy chứ? Cho dù là đầu đá thì cũng chưa từng thấy qua tên cứng đầu nào như thế này! Có khi nào là cá sấu tài chính nào đó chuẩn bị làm thịt chúng ta không?"

Ông ta thật sự là bị cho tên cá sấu tài chính ba năm trước dọa cho sợ hãi.

Nếu như không có tên đó, thì cho dù bây giờ năng lượng mới Hạo Dương có suy yếu thì cũng sẽ không suy yếu đến mức như bây giờ.

"Không biết!" Trần Mỹ lắc đầu nói: "Tôi kiểm tra tài khoản nhà đầu tư lẻ kia thì thấy mới lập từ hôm qua, không có bất kỳ giao dịch gì được ghi lại."

Dương Hưng Siêu nghe nói thế thì hai mắt ông ta lập tức trầm ngâm.

Một nhà cái mới, mới giao dịch lần đầu tiên đã mua của một tỷ cổ phiếu của bọn họ á?

Người này bị điền rồi sao?

"Cá sấu tài chính á?"

Triệu Quang Huy liếc mắt nói: "Anh bị đần à? Cá sấu tài chính chỉ đầu cơ vào một số cổ phiếu có quy mô nhất định, còn loại cổ phiếu bất cứ lúc nào cũng có thể bị xóa sổ khỏi thành phố như chúng ta thì có tên cá sấu tài chính nào dám đụng vào chứ? Đây còn không phải là muốn đâm đầu vào chỗ chết sao? Nhất định là tên đại gia nào đó ngu ngốc muốn bắt đáy của chúng ta rồi."

Dương Hưng Siêu nhíu mày một cái, trầm giọng nói: "Tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy!"

Nói xong, ông ta liền lấy điện thoại ra, điện cho phòng thí nghiệm bên kia hỏi: "Thực nghiệm bên kia thế nào rồi? Có tiến triển gì mới không?"

"Không có, vẫn giống như trước kia, quan trọng nhất vẫn là thiếu tiền..."

Cúp diện thoại xong, Dương Hưng Siêu cau mày nói: "Lẽ nào thật sự là có tên nhà giàu ngu ngốc nào đó bắt đáy sao?"

"Anh cứ đoán mò đoán non tiếp đi! Ông Dương, dù sao tôi cũng không đợi nữa! Đã có người mua thì ai quan tâm hắn muốn làm gì đâu chứ! Trước tiên tôi cứ bán số cổ phiếu trong tay tôi đã!" Triệu Quang Huy nói xong, không để ý Dương Hưng Siêu cực lực phản đối, lập tức lên ghế lấy điện thoại ra bắt đầu làm việc.

Thấy Triệu Quang Huy làm vậy, Dương Hưng Siêu cũng do dự môtj lát, cuối cùng cũng không lựa chọn làm theo.

Ông ta vẫn muốn chờ thử xem.