Vẻ hồi ức trên gương mặt của An Nhã Tâm vẫn không tiêu tan nhưng biểu hiện lại có chút giận giữ, điều này khiến cho Thiên Tiếu có dự cảm không lành, trong đầu vẫn chưa nghĩ ra sự liên quan gì tới mình .
"Ta đi ra thăm đột nhiên gặp phải người không muốn gặp, thế nhưng vẫn đứng lại để giữ cho hắn không bị cao thủ của hải tặc g·iết c·hết ."
Lúc này Thiên Tiếu đã nhận ra cái người được nhắc tới không phải ai xa lạ, có điều vẫn chưa liên quan lắm, dù sao ngay từ đầu nàng đã nói nhìn thấy cảnh hắn đánh nhau với Long Ngạo .
"Ta do dự không muốn chạm mặt hắn ta nên đã quay trở lại thành, đến nửa đường lại cảm thấy rất nhớ nơi đã từng là mái ấm gia đình, chính vì thế ta lại quay ra bờ biển . Kết quả thấy được nơi đó đã trở thành một đ·ống đ·ổ n·át, h·ung t·hủ còn chưa kịp rời đi, lúc đó may sao ta kiềm chế lại được nếu không ngươi đã không đứng ở đây rồi ."