Đối với câu hỏi hóc búa này Thiên Tiếu lại không cảm thấy quá khó khăn, nếu như Quận Vương có thể nói chuyện đại nghịch bất đạo thì hắn cũng thoải mái .
"Chỉ có ngu và khôn, muốn hay không muốn quan trọng gì ? Lợi ích cần phải đặt lên hàng đầu, thả dây dài câu cá lớn, Băng Long Quốc Công không chỉ trấn thủ, sau này ngài ấy trả thù nước láng giềng, thế là Bách Thú Đế Quốc lại có một vùng quốc thổ rộng lớn hơn . Khi đó Băng Long Quốc Công đã là người của Long Tộc, ban thưởng thêm là chuyện không cần thiết, quốc thổ nhân đôi lại không tốn thêm ban thưởng, một vốn bốn lời ngu gì không làm ."
"Không có cách nào toàn vẹn hơn sao ?" Lam Hà khẽ giọng hỏi .
"Cuộc sống mà, đâu thể muốn là được, nếu không Bách Thú Đế Quốc đã sớm trở thành Bách Thú Thần Quốc, chân đạp Thánh Yêu Vực, tay vả Đế Thiên Thần Quốc rồi, cần gì tham lam Băng Long Thành ."Thiên Tiếu nói chuyện có chút thô tục nhưng rất thực tế .