Chương 1674 : Ích KỷMàn mưa rơi tý tách, cánh cửa phòng đóng chặt . Đào Minh Đạo còn nhỏ tuổi đã ở trong một căn phòng rất lớn, bên trong trang hoàng không thiếu bất cứ thứ gì, đâu đâu cũng là đồ vật quý giá . Lấy từ đâu đó ra một đôi đũa ngọc, bộ dụng cụ làm bằng kim loại sáng choang, nhìn thấy chúng Đào Minh Đạo lại thở dài như ông cụ non . Hai thứ đó là món quà ông nội để lại cho hắn, muốn hắn dùng để thử món ngon nhất do bản thân nấu ra .