Nhìn thấy cháu trai cúi đầu, Đào Vũ cũng lâm vào trâm tư, cần để thằng bé có thời gian để ngẫm nghĩ . Nhang đã cháy qua nửa, không khí im lặng vẫn duy trì, cảm xúc trong lòng Đào Minh Đạo thay đổi liên tục . Bọn họ đã có một cuộc sống tươi đẹp, kết quả lại bị tước đi một cách dễ dàng, mọi khác niệm đều trở nên mơ hồ . Đào Vũ thở dài :"Băng Đế khi đó có nói một câu, ngẫm nghĩ lại khiến cho thù hận của ta giảm đi rất nhiều, con có muốn biết hắn nói gì không ."