Thiên Tiếu ôm lấy nàng nhẹ giọng an ủi, bàn tay khẽ xoa lưng nàng, xuyên qua lớp lụa mỏng chạm vào làn da mềm mại .
Úp mặt vào lồng ngực rộng lớn, nàng bắt đầu nói hết suy nghĩ bản thân cho hắn nghe .
Từ bé đến lớn nàng đã sống trong cảnh phải chạy trốn giống như đang có ai đó truy đuổi rất gần .
Tu luyện giả không cần phải ngủ quá nhiều, thế nhưng nàng lại thường xuyên đi ngủ bất kể tu vi ra sao, bởi vì chỉ có lúc ngủ nàng mới thật sự cảm thấy an bình .