Đợi khi Sở Kinh Thiên đã không có kết nối nữa thì Mộ Triển mới lên tiếng :
“Có nhiều thiên tài như vậy nhưng không lôi kéo được ai, cơn giận của Sở đại nhân chúng ta làm sao chống đỡ được . Hay chúng ta xuống nước cầu xin tiểu tử kia, hắn chắc sẽ nể tình nhả vài người ra chứ .”
Mộ Bạch ngay lập tức phản đối :
“Nào có dễ dàng như thế, tiểu tử kia sẽ không đồng ý, Tổng Viện cũng sẽ không muốn bỏ sót ai, chúng ta đứng ở giữa tốt nhất đừng vọng động . Nên nhớ bất kể thế nào thì Tần Hoài vẫn đang là người bảo hộ thực sự của chúng ta, bây giờ cứ im lặng thể dõi kỳ biến .”
Hai người kia nghe vậy thì chỉ biết cúi đầu, tất cả phó thác cho ông trời, vì Mộ gia thì bên nào bọn họ cũng phải nhịn hết .