Tiếng nhạc chậm rãi vang lên, giọng hát ấm áp của nữ ca sĩ, tràn đầy hy vọng khiến cho người ta ngừng lại trong phút giây .“Ngươi trơ trọi, ngươi chỉ có một mình, thế thì đã sao ?Phải chăng ngươi đã quá mù quáng .Phải chăng ngươi đã quên đi những gì ngươi có và những gì thuộc về ngươi ?Như chiếc cốc nửa cạn hay chiếc cốc nửa đầy .