Từ sau lưng của hai nàng, âm thanh của Thiên Tiếu vang lên, mấy đứa trẻ lập tức dừng lại, nhảy vào người Thiên Tiếu ôm chầm lấy hắn . Mười chiếc đuôi của Thiên Tiếu đưa ra đỡ lấy bọn nhóc, chỉ một thời gian ngắn nhưng mà bằng đồ ăn ngon mà Thiên Tiếu đã xây dựng được tình cảm thật tốt với cả đám .
Người khác có lẽ không biết nhưng mà Thiên Tiếu dành rất nhiều thời gian để nói chuyện riêng với từng đứa một, giúp chúng xử lý vấn đề tâm lý . Tạo cho chúng cảm giác rằng chúng rất là đặc biệt, thứ mà từ trước đến giờ chúng chưa từng được người khen ngợi một cách rõ ràng .
Lời khen của Thiên Tiếu không vô bổ như ngươi là thiên tài các thứ, thay vào đó là vạch ra từng điểm mạnh, chỗ yếu . Trong khi đánh giá thì chỉ cần nhấn mạnh vào điểm mạnh, còn thế yếu thì nghiêm khắc nhắc nhở nhưng không quá gay gắt, chỉ đủ để chúng hiểu thôi .
Tiếp đó là khen thưởng mỗi khi tiến bộ, kể cả Hạ Thủy cũng không thể giấu nổi niềm vui, bởi vì Thiên Tiếu đã hứa nếu hôm nay nàng có thể chống đỡ đến cuối cùng, mà không dùng hết đan được sẽ có món yêu thích nhất trên bàn ăn, dành riêng cho nó nàng .