Ở một tòa lầu xa thật xa có một người khác đã chứng kiến được cảnh tượng lúc Tiêu Huyền lập khế ước, người này không tin vào mắt mình, phải đến tận một phút sau mới hoàn hồn . Quan sát thêm bốn phút nữa ra mới quyết định rời đi .
Hắn ta cấp tốc lao xuống lầu, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy, các trưởng lão thấy hắn vội vàng như thế liền chặn lại .
“Hôm nay chúng ta cần phải đi mười lần phó bản, thời gian gần đây chúng ta đã chia ra thăng cấp một mình quá lâu, trang bị đã bắt đầu chậm lại . Bây giờ giờ công tử lại muốn đi đâu, người không sợ bị Chu công tử vượt qua hay sao .” Một trưởng lão cau mày hỏi .
Dương Tâm đâu còn tâm trạng để lo đến chuyện phó bản hay trang bị, hắn trả lời qua loa :
“Ta có việc cần phải ra ngoài, hai tiếng nữa sẽ đi vào phó bản cùng với các ngươi, còn tên họ Chu kia thì cứ kệ hắn, bây giờ ai rảnh để lo chuyện đó . Sắp loạn đến nơi rồi .”