Thẩm Dao Chu lắc đầu: "Yến tỷ, ta không phải cố chấp."
"Thứ nhất, chiến lực của lục thúc không yếu nhưng lại mất tích một cách kỳ lạ như vậy, có thể thấy chuyện này có lẽ không liên quan nhiều đến võ lực. Thứ hai, trên người ta còn có một bí cảnh, vạn nhất xảy ra chuyện gì, chúng ta còn có thể trốn vào trong bí cảnh."
"Còn thứ ba, ta là y tu, y tu ở Trường Yển Châu rất ít, bọn họ coi trọng y tu, nếu chúng ta không tìm được manh mối gì, có lẽ thân phận này của ta còn có chút tác dụng.
Lời nàng nói khiến Yến Phi có chút d.a.o động.
Thẩm Dao Chu lại bổ sung thêm một đòn cuối cùng: "Tóm lại, chân mọc trên người ta, cho dù ngươi không cho ta đi, ta cũng sẽ lén lút đi theo, thà để ta đi ở trước mắt các ngươi, còn hơn để ta hành động lén lút, ngươi nói có đúng không?”
Yến Phi: "..."
Nàng ta vừa tức vừa bất lực: "Đến nước này rồi còn nói không phải cố chấp?!"
Thẩm Dao Chu thè lưỡi.
Nàng đã nói đến mức này, Yến Phi cũng chỉ có thể lựa chọn để nàng đi cùng.
Yến Phi dùng linh lực vẽ bản đồ trên bàn, lại vẽ thêm bản đồ lộ trình của đám người Thẩm Túy An.
Trường Yển Châu ở phía nam Vân Trạch Châu, hơn nữa giữa đường sẽ đi qua mấy chỗ tuyệt linh chi địa, có một số nơi không thể trực tiếp bay qua, cho nên tốc độ của bọn họ không tính là đặc biệt nhanh, mất khoảng ba ngày mới đến chỗ giao giới giữa Vân Trạch Châu và Trường Yển Châu.
Lúc đó bọn họ nghỉ ngơi tại chỗ một lát, Thẩm Túy An còn thả một con hạc giấy trở về, nói sơ qua tình hình gần đây, đồng thời hỏi Yến Phi Thẩm Dao Chu đã trở vê chưa.
Chỉ là khi Yến Phi nhận được con hạc giấy này, Thẩm Túy An hẳn là đã xảy ra chuyện rồi.
Sau đó bọn họ tiến vào Trường Yển Châu cũng theo lệ thường để lại dấu ấn linh lực, cho đến khi đột nhiên biến mất.
Thẩm Dao Chu nhìn bản đồ, sau đó từ từ nhíu mày, chỉ vào một nơi khác giao giới giữa Trường Yển Châu và Vân Trạch Châu hỏi: "Đây là nơi nào?”
Yến Phi nhìn thoáng qua: "Đây là Sùng Văn Châu."
Nơi giao giới của ba châu này, cách nơi Thẩm Túy An mất tích không xa.
Thẩm Dao Chu nhớ lại Sở Cửu Ý từng nói, nơi giao giới của ba châu này tình hình rất phức tạp, có không ít quỷ tu, cổ tu ẩn núp ở đó, Thanh Hồng Phái của Ninh Tĩnh Thu cũng ở nơi này.
Nơi này có phải sẽ có liên quan gì đến sự mất tích của Thẩm Túy An không?
Yến Phi là người rất quyết đoán, nhanh chóng sắp xếp người đến Trường Yển Châu.
Thẩm Dao Chu cũng không biết lần này đi bao lâu mới có thể trở về, chỉ có thể sắp xếp ổn thỏa Lan Đinh Viện trước, bên phẫu thuật, Thuật thanh trừ đan độc giao cho Sở Cửu Ý và Từ Chỉ Âm là không có vấn đề, những thứ khác chỉ có thể đợi nàng trở về rồi tính tiếp. Bên Đường Viễn Du nàng cũng vừa đe dọa vừa dụ dỗ, tạm thời ổn định được bọn họ.
Cuối cùng để phòng ngừa vạn nhất, nàng còn cố ý tìm Lăng Tân Nguyệt, hy vọng tình tiết gần đây của nàng ta có thể bình ổn một chút, đừng có lên xuống quá lớn.
Lăng Tân Nguyệt mất hết tinh thần: "Nhưng nếu không viết như vậy, tình tiết sẽ không có sức hấp dẫn, không hay!"
Thẩm Dao Chu bây giờ nghe thấy trong miệng nàng ta xuất hiện những từ như "sức hấp dẫn”"xung đột" là thấy trong lòng rất hoảng, nàng vội vàng nói: "Cũng không nhất định, có lẽ ngươi có thể đi một con đường mới?"