Mọi người đều không nói gì, Sở chưởng môn lại ngẩn ra: "Một kiếm kinh thiên động địa gì chứ, các ngươi đang nói gì vậy?”
Lạc Tiên liền kể lại chuyện Phó Sinh Hàn c.h.é.m c.h.ế.t Hứa Tinh Dạ.
Lâm Tư Hà nói: "Hắn không đơn giản, ở trong Dưỡng Ma Trì ta thấy hắn vội vã chạy đến chỗ trung tâm, trong Cương Phong Trận hắn đã làm gì không ai biết, hắn học được kiếm thế từ đâu cũng không ai biết, chẳng lẽ chư vị không lo lắng chút nào sao?"
Lâm Tư Hà nói: "Năm đó ma tu xâm lược, chúng ta vì sao lại thương vong thảm trọng, các ngươi còn nhớ không?"
Mọi người đều không nói gì.
Thẩm Túy An nhíu mày, hắn mơ hồ nhớ rằng năm đó ma tu thế như chẻ tre, là vì trong số đó có một số ma tu cả về ngoại hình lẫn tu vi đều cực kỳ giống với tu sĩ bình thường, bọn chúng trà trộn vào trong tu sĩ, cùng với những ma tu khác bên ngoài ứng hợp, khiến cho tu sĩ lúc đầu phải chịu không ít thiệt thòi.
Yến Phi phản bác: "Chẳng lẽ Lâm chưởng môn cho rằng Phó Sinh Hàn là ma tu?"
Lâm Tư Hà thở dài: "Nếu không thì sao có thể giải thích được cái c.h.ế.t của Trình chưởng môn, một tu sĩ Hóa Thần kỳ thế mà lại c.h.ế.t một cách thảm hại như vậy, ngay cả nguyên thần cũng không thoát được, một kiếm đó, các ngươi không thấy rất giống với một kiếm mà Phó Sinh Hàn c.h.é.m ra sao?"
Mọi người đều rơi vào im lặng. Vào lúc này, ngược lại là Thẩm Túy An vẫn luôn không ưa Phó Sinh Hàn lên tiếng: "Lâm chưởng môn, xin thứ lỗi cho ta không thể đồng tình, Phó Sinh Hàn từ trước đến nay làm tất cả mọi chuyện đều là giúp chúng ta, nếu hắn là ma tu thì không cần phải g.i.ế.c ma tu trong Dưỡng Ma Trì đó, cũng không cần g.i.ế.c Hứa Tinh Dạ để bại lộ bản thân, đúng không?”
"Hơn nữa, lúc này quan trọng nhất hẳn là vấn đề của Tàng Tượng Môn, một môn phái y tu đường đường chính chính thế mà lại lợi dụng Thiên Vấn Các để nuôi dưỡng ma tu, còn có chuyện gì khó tin hơn thế nữa không?”
Lâm Tư Hà há miệng, không nói thêm gì nữa.
Sở chưởng môn thở dài: "Hiện tại chúng ta không có chứng cứ, cho dù có nói ra, Tàng Tượng Môn cũng sẽ không thừa nhận. Huống hồ còn có Y Tu Minh Hội, Tàng Tượng Môn là một trong mười ba môn phái cốt lõi của Y Tu Minh Hội, nếu đắc tội với bọn họ, sau này chúng ta đi đâu để mua đan dược?"
"Chẳng lẽ cứ đứng nhìn sao?" Tần Phi cũng đứng hẳn về phía Thẩm Túy An: "Kiếm tu cầm kiếm là để bảo vệ thiên hạ, đã biết thì không thể giả vờ không thấy!"
Lâm Tư Hà thở dài: "Ta cũng nghĩ vậy, Vân Trạch Châu của chúng ta không thể chịu thêm một lần ma tu xâm lược nữa!"
Sở chưởng môn lại nhìn về phía Ô Triệt của Bách Luyện Kiếm Tông, Ô Triệt trâm giọng nói: "Ta cũng nghĩ giống như Lâm chưởng môn và Yến tôn giả, huống hồ ta không tin trên đời này ngoài Y Tu Minh Hội ra thì không còn y tu nào nữa, nếu không thì chẳng phải vẫn còn Thẩm y tu sao!"
Thẩm Túy An ưỡn ngực, giả vờ thản nhiên nói: "Đúng vậy, có Dao Chu nhà chúng ta ở đây, các ngươi còn lo lắng gì nữa? Y thuật của nàng cao siêu thế nào, các ngươi cũng đã thấy rồi, ngay cả đệ tử của Tiên Vân Môn cũng mộ danh tìm đến, hiện tại còn ở lại Thẩm gia của chúng ta đây!"
Mọi người: ”..."
ÁI Thật là phàm phu tục tử! Thật là tức c.h.ế.t đi được, thanh kiếm trong tay đều có chút không nhịn được nữa rồi.