Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 573



Thế nhưng hắn ta cứng rắn, đám người dưới tay hắn ta lại không được như vậy, chỉ một phen tra tấn là khai ra hết những gì mình biết.

Lúc này Bùi Trọng mới biết, đây nào phải chữa trị khuyết điểm trong công pháp của hắn, mà chỉ là một cuộc phẫu thuật loại bỏ độc tố trong đan điền đơn giản nhất.

Phát hiện mình bị lừa, sắc mặt Bùi Trọng tối sâm lại, giận dữ vung tay phá nát bức tường đối diện thành từng mảnh vụn.

Bùi Trọng càng nghĩ càng thấy uất ức, sắc mặt cũng ngày càng khó coi.

Nhưng giao dịch đã hoàn thành, Thẩm Dao Chu còn lập khế ước với hắn, hắn không thể mạo hiểm hủy bỏ khế ước để tự tay chặt đứt tiên đồ của mình.

Hắn suy đi tính lại, cuối cùng nghĩ đến một người.

Hắn lập tức rời khỏi phủ đệ, bay thẳng về phía hoàng cung, nhưng lại đi về nơi hẻo lánh nhất.

Đến nơi, hắn ngẩng đầu nhìn tấm biển đề hai chữ - Đông Cung.

Thì ra đây là nơi Thái tử Diệp quốc ngự.

Vũ Văn Hựu - Thái tử Diệp quốc là đích tử của đương kim Thánh thượng, từ nhỏ đã thiên tư hơn người, sớm bước vào Kim Đan, sau nhờ kỳ ngộ mà kết Nguyên Anh, nhưng vài năm trước, hắn tiến vào một mật cảnh, từ đó về sau liên sinh tâm ma.

Tâm ma của Vũ Văn Hựu một khi bộc phát sẽ trở nên cuồng bạo khát máu, điên điên khùng khùng, gây ra không ít phiền toái. Ban đầu, Hoàng đế Diệp quốc cũng muốn tìm cách chữa trị cho hắn, nhưng thần đan linh dược ăn vô số mà chẳng thấy hiệu nghiệm, y tu danh tiếng cũng mời không ít mà cũng bó tay.

Dần dà, lòng ông đối với đứa con trai này cũng nguội lạnh.

Vì vậy, Đông Cung cũng bị dời đến góc khuất hẻo lánh thế này.

Bùi Trọng biết Hoàng đế Diệp quốc kỳ thực vẫn còn quan tâm Vũ Văn Hựu, chỉ là nhìn thấy hắn trong lòng lại thêm phiên muộn, nên mới làm như không hay biết, chỉ âm thâm dặn dò người dưới không được làm khó Thái tử.

Bùi Trọng vì muốn lấy lòng tin của Hoàng đế Diệp quốc bèn giả vờ tình thâm nghĩa trọng, mang linh tửu đến tìm Vũ Văn Hựu trò chuyện.

Dần dà, Vũ Văn Hựu cũng xem hắn như bằng hữu.

Những lúc tâm ma không phát tác, Vũ Văn Hựu vẫn rất bình thường, mấy năm nay tuy bị tâm ma quấy nhiễu khiến tu vi trì trệ, nhưng hắn không hề bỏ bê tu luyện, ngược lại trong quá trình chống lại tâm ma lại ngộ ra được không ít điều.

Trước đây Bùi Trọng từng giao thủ với hắn một lần, suýt chút nữa thua thảm, trong lòng không khỏi kinh hãi, cũng vì thế mà hiểu rõ thực lực của Vũ Văn Hựu.

Hắn tính toán rất kỹ. Bản thân không thể ra mặt gây chuyện với Thẩm Dao Chu, nhưng Vũ Văn Hựu thì có thể, cho dù thật sự có ra tay g.i.ế.c người, với thân phận Thái tử Diệp quốc của Vũ Văn Hựu, Bạch Lộc thư viện cũng không thể làm gì hắn.

Nếu may mắn hơn, gặp được cao thủ nào đó ra tay g.i.ế.c c.h.ế.t Vũ Văn Hựu, vậy thì cả Bạch Lộc thư viện và Thẩm Dao Chu đều phải gánh chịu cơn thịnh nộ của Hoàng đế Diệp quốc. Dù thế nào thì hắn ta cũng đạt được mục đích.

Thẩm Dao Chu rất thích thú với kỹ năng mới.

Chỉ là tình hình thần phủ vô cùng phức tạp, cho dù có MRI trong tay cũng không có nghĩa nàng có thể chữa khỏi tất cả những tổn thương liên quan đến thần phủ, huống hồ trước đây Thẩm Dao Chu chưa từng có kinh nghiệm liên quan.

Hơn nữa, kỹ năng này tuy có thể thăm dò tình hình thân phủ, nhưng cũng có rất nhiều hạn chế.