Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 578



Bởi vì từ trước đến nay, chưa ai tìm được cánh cửa thần phủ thật sự.

Cánh cửa thần phủ của mỗi người đều khác nhau, muốn thật sự tiến vào thức hải, trước tiên phải tìm được cánh cửa thần phủ thật sự, sau đó men theo dòng sông thần thức yếu ớt mà đi vào, cuối cùng mới có thể đến được thức hải.

Chưa kể việc tìm kiếm cánh cửa thần phủ đã vô cùng khó khăn, tiếp theo còn phải men theo dòng sông thần thức, mỗi bước đi đều không thể sai lầm.

Cuối cùng khi tiến vào thức hải, lại như con thuyền nhỏ lạc giữa biển lớn, sơ sẩy một chút sẽ gặp phải sóng to gió lớn, còn tâm ma, chỉ là một hòn đảo nhỏ bé giữa biển cả mênh m.ô.n.g đó mà thôi.

Nhưng có MRI, mọi thứ đều trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Nó không chỉ đánh dấu cánh cửa thần phủ và dòng sông thần thức, mà thậm chí còn đánh dấu cả vị trí của tâm ma.

Thẩm Dao Chu không khỏi thâm than trong lòng, quả nhiên 10 điểm danh vọng không hề lãng phí, số tiền này thật sự rất xứng đáng!

Nhưng nó có giới hạn thời gian, một canh giờ sau sẽ biến mất, hoặc là tiếp tục tiêu hao 10 điểm danh vọng, hoặc là chỉ có thể dựa vào trí nhớ.

Vì vậy, Thẩm Dao Chu không kịp suy nghĩ nhiều liền tách ra một luồng thân thức, dựa theo chỉ dẫn trên MRI, tìm được cánh cửa thần thức, quá trình tiến vào thuận lợi hơn nàng tưởng tượng, chỉ là sau đó nàng phải cực kỳ cẩn thận, một khi đi sai một bước sẽ bị đối phương công kích mãnh liệt, khiến thân thức của nàng bị tổn thương.

Nàng cẩn thận men theo dòng sông thần thức, cuối cùng cũng nhìn thấy thức hải mênh mông.

Một vùng biển xám trắng, mỏng manh như sương khói, chỉ là bên trong đó còn có một số hạt nhỏ màu đỏ, bị sương mù nuốt chứng và thanh lọc, nhưng lại liên tục sinh sôi.

Những hạt nhỏ màu đỏ này được gọi là dục vọng, chúng vô cùng nguy hiểm, một khi chạm vào sẽ khiến thức hải vốn yên ả nổi lên sóng thần, may mắn thì nàng sẽ bị ném vào một đoạn ký ức nào đó của Vũ Văn Hựu, giống như lúc nàng chạm vào cánh cửa thần phủ giả trước đây.

Nếu vận khí không tốt, e là thần thức của nàng sẽ bị thôn phệ trong chớp mắt. Oan nghiệt hơn, đám tà niệm đó có thể mượn đường thần thức của Thẩm Dao Chu mà phản phệ, tổn hại thần phủ của nàng.

Bất trắc này không chỉ dừng lại ở việc thần thức bị tổn thương, mà còn có thể khiến nàng hương tiêu ngọc vẫn.

Thẩm Dao Chu hiện tại vẫn chưa phi thăng Nguyên Anh, thần thức chưa đủ tinh thuần, thần hồn mỏng manh, lại không có nhục thân che chở, rất dễ hồn phi phách tán.

Có thể nói, con đường phía trước hiểm nguy trùng trùng.

Nhưng Thẩm Dao Chu chỉ thoáng do dự, rồi lại kiên định tiến vào.

Thần thức của nàng như sao băng vụt sáng, xuyên qua mênh m.ô.n.g thức hải, nhắm thẳng về phía điểm sáng mà MRI đã đánh dấu.

Thời gian đã trôi qua hơn nửa canh giờ, Thẩm Dao Chu khéo léo luồn lách giữa những ham muốn dục vọng, tránh va chạm trực tiếp, nhưng cũng vì thế mà tốc độ bị ảnh hưởng ít nhiều.

Đến đoạn đường cuối cùng, thời gian đã điểm, con đường vốn rõ ràng bỗng chốc biến mất, trước mắt chỉ còn lại màn sương trắng xám cuồn cuộn cùng dục vọng điên cuồng.

Thẩm Dao Chu có một thoáng chấn động.

Nàng đã lường trước được kết quả này, nhưng khi đối mặt, mọi sự chuẩn bị đều không thể che giấu nỗi bàng hoàng trong nàng.

Nàng đã ghi nhớ kỹ càng toàn bộ lộ trình, nhưng nàng lại không có thiên phú về phương hướng.