"Bước tiếp theo là phẫu thuật cắt bỏ ẩn linh mạch, Thân Khương, Cố Ung chuẩn bị."
Cố Ung vội vàng nói: "Chuẩn bị xong rồi."
Thân Khương đặt một con d.a.o mổ khác vào lòng bàn tay Thẩm Dao Chu, Thẩm Dao Chu hít sâu một hơi, lại tiếp tục tiến hành phẫu thuật.
Nhưng theo ca phẫu thuật ngày càng thuận lợi, Yến Phi đã đến giới hạn chịu đựng.
Thẩm Túy An vẫn luôn quan sát tình trạng của Yến Phi ở bên cạnh, thấy vậy lập tức trói nàng ta lại, linh lực hóa thành dây leo, gân như cắm sâu vào thịt Yến Phi, nhưng loại đau đớn này so với đau đớn trên linh mạch thì không đáng kể.
Yến Phi đã bị đau đớn hành hạ đến mất lý trí: "Đau quá... ách - để ta c.h.ế.t đi, để ta c.h.ế.t đi..."
Thẩm Túy An và Cố Ung đều là lần đầu tiên nhìn thấy Yến Phi như vậy, ngay cả hai nam nhân cao lớn cũng không chịu nổi, không đành lòng quay đầu đi.
Cả phòng phẫu thuật, chỉ có Thẩm Dao Chu vẫn giữ được bình tĩnh.
Nàng đặt ẩn linh mạch đã cắt xuống vào linh khí chứa dung dịch, để Cố Ung truyền linh lực.
Lúc này, linh lực trong cơ thể Yến Phi đã hoàn toàn không thể khống chế, ngay cả linh khí bên cạnh nàng ta cũng bị ảnh hưởng, hình thành từng cơn lốc xoáy.
Linh lực của Thẩm Dao Chu trong đó giống như một chiếc thuyên nhỏ trong sóng dữ, nàng như một ngư dân dày dặn kinh nghiệm, cẩn thận điều khiển để không bị lật thuyền.
Nàng biết, một khi linh lực của nàng bị cuốn vào đó, với chút tu vi này của nàng, e rằng sẽ bị thương nặng ngay lập tức.
Nếu đổi lại là phần lớn mọi người, lúc này có lẽ đã rút lui.
Nhưng Thẩm Dao Chu lại chọn đối đầu khó khăn.
Chỉ cần còn một tia hy vọng, nàng tuyệt đối sẽ không từ bỏ bệnh nhân của mình.
Đây chính là đạo của nàng.
Trong hệ thống, cây kỹ năng màu vàng khẽ rung lên, như phát ra một tiếng thở dài xa xôi và an ủi. ...
Nửa canh giờ sau, Thẩm Dao Chu khâu xong mũi chỉ cuối cùng, thấy linh lực thông suốt, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
"Phẫu thuật hoán đổi linh mạch đã kết thúc."
Theo lời nàng vừa dứt, cơ thể Yến Phi cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Nhưng ngay lúc này, bên tai mọi người vang lên tiếng chuông gấp gáp.
Thẩm Túy An trầm mặt: "Đây là trận pháp bị kích hoạt, có người xông vào!”
Thẩm Dao Chu và Cố Ung không hẹn cùng nói: "Chẳng lẽ là nhà họ Trần?"
Sắc mặt Thẩm Túy An càng thêm lạnh lẽo: "Là bọn họ thì tốt, ta đang định đi tìm bọn họ gây phiền phức, bọn họ lại tự mình đưa tới cửa."
Thẩm Túy An bảo bọn họ đừng rời đi, lại điều hộ vệ đến bảo vệ, sau đó mới đạp phi kiếm đi ra ngoài.
Nhưng người trước mắt không phải là tu sĩ Trân gia như hắn tưởng, nhìn thấy người đó, sắc mặt Thẩm Túy An lại càng khó coi: "Là ngươi? Ngươi đến đây làm gì!"
"Túy An, đã lâu không gặp." Đối phương mỉm cười: "Ta đến đón thê tử của ta, A Phi."
Hắn chính là trượng phu của Yến Phi, chưởng môn Thương Huyền Kiếm Tông Mạnh Thiếu Uyên.
Năm đó ma tu xâm phạm, hắn bỏ rơi Yến Phi, lựa chọn đi theo tông môn chạy trốn, sau đó ma tu bị đánh lui, Phá Nhạc Kiếm Tông trong trận chiến này tổn thất thảm trọng, còn Thương Huyền Kiếm Tông lại vì bảo toàn được thực lực, ngược lại sau chiến tranh địa vị tăng vọt, đồng thời còn cướp đi không ít tài nguyên của Phá Nhạc Kiếm Tông.
Trong tình huống như vậy, hắn lại muốn cùng Yến Phi tái hợp, mọi người đều biết, Yến Phi bị nhiễm ma khí, sớm không còn phong quang như năm xưa, vậy mà lại để hắn có được danh tiếng thâm tình.