Kỷ Tán Cẩm lại gần Na Tư, hắn đưa miếng thịt đã chín cho nàng. Nàng tiếp nhận lấy, chậm rãi ngồi xuống bên cạnh đống lửa, từ từ ăn lên.
Na Tư cũng cắt ra một khối thịt khác nướng cho chính mình.
Hắn thấy Kỷ Tán Cẩm mới ăn được một nửa đã dừng lại.
"Sao vậy tiểu Cẩm nhi, là thức ăn không hợp khẩu vị người sao?"
Kỷ Tán Cẩm lắc lắc đầu, nàng nào ăn được nhiều như thế này. Miếng thịt mà Na Tư đã đưa cho nàng còn to hơn bàn tay nàng.
"Không phải, là ta đã ăn no rồi."
Na Tư nhíu mày lo lắng, Cẩm nhi ăn quá ít, còn ít hơn ấu tể ăn, chẳng trách trông nàng rất mảnh mai.
"Cẩm nhi, nếu người không thích, ta sẽ bắt con mồi ngon hơn cho người."
Na Tư hiển nhiên là không tin. Bất quá nhìn vào khổng lồ con hươu đã bị hắn ăn gần hết, Na Tư không tin nàng cũng phải, so với bọn họ nàng ăn thật không đủ tắc kẽ răng.
Hơn nữa nàng vừa rồi còn để ý Na Tư sau khi xé con mồi trực tiếp đặt trên hỏa nướng, còn không có rửa sạch hay chế biến cái gì. Quả nhiên không thể trông đợi bọn họ cùng nàng cùng tập tính.
Nhưng nàng hiện tại không đủ sức để quản cái gì kén chọn. Dù từ trước đến nay sức khỏe của nàng rất tốt, chỉ mong là sau khi ăn nàng sẽ không bị tiêu chảy. Trong lòng âm thầm lên kế hoạch làm sao để dạy dỗ Na Tư biết tầm quan trọng của việc vệ sinh thức ăn.
"Ta không có, ngươi chạy nhanh ăn xong, ta có một số việc muốn hỏi ngươi."
Na Tư thấy nàng không muốn nói tiếp cũng không tiếp tục hỏi nàng. Ăn xong, hắn ngồi lại cùng nàng, đầy mặt cao hứng.
"Cẩm nhi, người muốn biết cái gì?"
Hắn sảng khoái đáp ứng làm Kỷ Tán Cẩm có đôi chút thả lỏng, mặt nghiêm túc hỏi hắn:
"Na Tư, nơi này có phải hay không đều là giống như vậy ngươi, có thể biến thân giữa báo và nhân hình?"
"Đúng vậy, trừ khi sinh ra đã là dã thú, đều có thể biến thân, nhưng ngoài báo tộc, còn có rất nhiều tộc loài khác."
Không ngoài dự đoán của nàng, thế giới này giống như thời tiền sử, nhưng các loài khác đều có thể tiến hóa, thực lực còn vượt xa nhân loại.
"Cẩm nhi, người đến từ nơi nào, tộc nhân không nói với người cái đó?". Na Tư nghi hoặc.
"Là...ta đến từ một nơi rất xa, Địa Cầu đi. Ngươi có hay không từng nghe thấy?"
"Địa Cầu ta chưa từng nghe. Hơn nữa trên người Cẩm nhi phát ra mùi rất hương đâu, nhưng là ta chưa thấy chủng tộc nào có mùi hương này."
"Ta là Nhân tộc."
Na Tư càng kì quái hơn, có nhiều thứ trên người Kỷ Tán Cẩm khiến hắn cảm thấy khó giải thích.
"Nhân tộc? Đó là tộc gì? Ta chưa nghe đến bao giờ?"
Kỷ Tán Cẩm cũng bối rối, chẳng lẽ giờ nàng đi giải thích với hắn rằng Nhân tộc là tiến hóa từ Vượn tộc từ hàng trăm ngàn năm sao?
Mà nàng cũng xác định được rằng, có lẽ Nhân tộc không xuất hiện trên thế giới này. Trong sự dài dòng của thời gian này lại không có sự xuất hiện của con người, Kỷ Tán Cẩm có một cảm giác không nói nên lời đáng tiếc.
"Các loài đều là đi cùng chủng tộc tạo thành một bộ lạc sao?"
"Trên cơ bản các bộ lạc nhỏ đều như vậy. Nhưng mỗi đại lục đều có một Thú vương thành cai quản. Trong đó có rất nhiều chủng tộc khác nhau cùng sinh sống. Nhưng mà Cẩm nhi, người chưa từng đi qua Thú vương thành?"
Kỷ Tán Cẩm lắc đầu. Na Tư cũng vui sướng, nếu vậy Cẩm nhi hẳn không phải người của thú vương thành.
Nghe Na Tư nói vậy, Kỷ Tán Cẩm có đôi chút tò mò Thú vương thành là cái gì dạng, nhưng nàng cũng biết trừ khi là nhiệm vụ, có thể nàng cũng không đến đó.
"Thú vương thành chỉ có cường giả mới được phép đặt chân vào, cấp 4 trở lên. Có điều giống cái là luôn được hoan nghênh."
Na Tư nhắc đến, Kỷ Tán Cẩm mới nhớ ra sự việc này. Cái này "giống cái" hẳn là cách gọi nữ nhân ở đây. Chỉ là khi nhìn thấy mấy cái giống cái khi vừa đến bộ lạc, Kỷ Tán Cẩm là đầy đầu hắc tuyến.
Chỉ là hùng thú như vậy đẹp, giống cái có thể lại trái ngược nhau như vậy sao? Hay chỉ là ở báo tộc bộ lạc.
"Giống cái ở Thú vương thành hẳn là đều là đại mỹ nhân đi?". Kỷ Tán Cẩm chống cằm tự hỏi.
Na Tư cũng bình tĩnh trả lời:
"Hẳn là vậy. Vào thú vương thành đều là đẹp nhất giống cái từ các bộ lạc."
Chỉ là hắn nhìn Kỷ Tán Cẩm, có thể đẹp như nàng, hắn chưa bao giờ nghe thấy, cũng là trên Thú thế không còn người thứ hai.