Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều Năm

Chương 28



"Kỳ quái, chẳng lẽ người này là nhi tử ruột thịt của hắn sao? Tại sao vị Huyết Sát lão tổ tà ác này lại ăn nói nhẹ nhàng như vậy?"

“Phi, Huyết Sát lão tổ này tàn nhẫn lục thân không không nhận, nếu hắn có nhi tử ruột, có lẽ đã là người đầu tiên hắn bắt đi tế cớ, làm sao có thể nuôi lớn tới như vậy? Hơn nữa, ngươi nhìn dáng dấp hai người này có nửa điểm nào giống nhau không?”

“A... nói cũng đúng.”

Mấy người mỉm cười, tiếp tục không hiểu thế nào đứng xem náo nhiệt.

Lại không biết, suy đoán bọn họ thuận miệng nói ra cũng không chênh lệch với chân tướng bao nhiêu.

Tam sư đệ đúng là được Huyết Sát lão tổ nuôi lớn.

Nhưng không phải là nhi tử mà là sát khí.

Tám trăm năm trước, Huyết Sát lão tổ và Âm Tuý đạo nhân tranh giành động phủ của Ngũ Độc Tán Nhân, đại năng tà đạo phi thăng, ba trong số chín lá cờ Chiêu Hồn bị huỷ, bản thân lão ta còn bị thương nặng, chật vật trốn về Đại Hoang Trạch.

Sau khi vết thương bình phục, lão ta oán hận chưa tiêu, quyết định làm ra một loại sát khí có thể công kích thần hồn thức hải, đặc biệt đối phó với đối thủ không hình dạng không xương cốt như Âm Tuý đạo nhân.

Lão ta lấy xương Vô Niệm làm khung, sen Nghiệt Hải làm trái tim, máu của ba nghìn Phật Đà và là Bồ Đề vạn năm, phong ấn bên trong cây Phượng Hoàng Thần, trải qua năm trăm năm hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, thụ thai ra một hài tử, đó chính là tam sư đệ.

Sau đó, Huyết Sát lão tổ dẫn theo tam sư đệ đi tìm Âm Tuý đạo nhân báo thù.

Tam sư đệ thổi lên sáo bạch cốt, khiến Âm Tuý đạo nhân trọng thương, nhưng cũng bị lão ta điều khiển Âm Trì Hồn Thú làm cho bị thương, hắn chạy khỏi chiến trường, tìm một nơi yên tĩnh để trị thương, không ngờ tới trời xui đất khiến, tránh thoát được Huyết Sát lão tổ tìm kiếm, trở thành người tự do.

Nhưng mà hắn là do linh khí tạo thành, thần trí hỗn độn, không biết làm thế nào để sống sót trên thế gian.

Màn trời chiếu đất, mưa rơi gió thổi, ngơ ngơ ngác ngác lang thang khắp Đại Hoang Trạch, cuối cùng được một hộ thôn dân trồng hoa thu nhận.

Một gia đình bốn người thôn dân chuyên trồng hoa sống ở rìa Đại Hoang Trạch, cuộc sống nghèo khó nhưng hạnh phúc.

Tiểu nữ nhi A Hi mới chỉ bảy tám tuổi, suốt ngày líu lo, đang lo lắng không có bạn chơi cùng, thấy tam đệ không hiểu gì cả, thậm chí còn không biết nói, liền bắt chước dáng vẻ lúc trước phụ mẫu dạy mình, lôi kéo hắn học nói viết chữ.