Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 3



Tất Hằng không thể tin được cô gái tóc dài đã dọa anh ở trên đường vậy mà là một con người, còn là một người nghèo rất bình thường.

Tưởng Long cũng không dám tin, bởi vì cô gái tóc dài này đã dọa anh hôn mê đến hai lần, xém tí nữa là tè ra quần, nếu như cô chỉ là một người nghèo khổ…… Vậy thì bảo anh làm sao mà chịu nổi? Từ nay về sau anh ngẩng đầu làm người như thế nào? Anh không cần mặt mũi nữa sao!

Huống hồ truyền thuyết về quỷ đi đường chẳng lẽ là giả sao?

Tất Hằng và Tưởng Long liếc nhìn nhau vẻ mặt hoảng hốt, vào lúc này, hai con người chưa bao giờ hiểu được nhau lại kỳ lạ thay tìm được sự đồng tình với nhau, thức thời ngậm miệng lại.

Xem ra cô gái tóc dài quỷ dị nhất lại là một con người, sáu con người bình thường kia ngược lại không phải là người……

Quên đi, việc cấp bách bây giờ là quay về xe trước, mau mau rời khỏi nơi này.

Khi ba người bọn họ bỏ đi, hai vị chủ xe vốn dĩ còn đang tranh cãi kích động đến mức muốn động thủ, may mắn bên cạnh còn có một cô gái khuyên can, ôm lấy người đàn ông của mình can ngăn bảo đừng kích động, đi kèm với tiếng hét của cô gái là tiếng khóc của đứa nhỏ, vào lúc này nghe thấy, chỉ cảm thấy thật khủng khiếp.

Nghĩ đến chuyện mình lúc nãy lại có thể chủ động đi tới nói chuyện với một con ma, còn muốn họ giúp đỡ mình, anh nhịn không được không rét mà run.

Tưởng Long và Tất Hằng không dám quay đầu lại nhìn, đi càng nhanh, rất nhanh vượt qua bóng dáng của cô gái tóc dài.

Phía sau vẫn còn tiếng cãi nhau.

Một người nói: “Được rồi được rồi, tôi lười tranh cãi với anh, chúng ta để cho hai người anh em ở phía bên kia tới đây phân xử cho chúng ta, để xem chuyện này cuối cùng là ai sai!”

Một ngườ khác nói: “Anh cho rằng tôi muốn tranh cãi với anh hay sao? Phân xử thì phân xử, hứ! Hai người các ngươi mau tới đây, nói xem cuối cùng là tôi sai hay là anh ta sai!”

Cô gái đang khóc lóc khuyên can thấy thế, hình như đã tìm được cứu tinh chạy tới chỗ Tưởng Long và Tất Hằng, giữ chặt lấy tay Tất Hằng đang muốn bỏ chạy, khóc thút thít nói: “Cầu xin các anh giúp tôi khuyên nhủ bọn họ đi, mau để cho bọn họ đừng cãi nhau nữa, tôi làm thế nào cũng không khuyên được, tôi rất sợ, các anh tới giúp tôi đi.”

Bọn họ cách nhau khoảng năm sáu mét, Tất Hằng cũng nghe thấy rất rõ tiếng nói của cô gái kia ở phía sau cách anh một đoạn —— huống hồ Tất Hằng và Tưởng Long sau khi nghe thấy cuộc đối thoại của hai người kia, tốc độ đã nhanh hơn không ít, thậm chí hận không thể có năng lực một bước đi ngàn dặm, lập tức rời khỏi nơi quỷ quái này—— nhưng có điều chỉ trong nháy mắt, cô gái kia đã đến phía sau anh, còn kéo cánh tay anh lại.

Lúc này ngay cả khi cách lớp quần áo dày, Tất Hằng vẫn có thể cảm giác được khí lạnh từ trên tay cô gái kia.

“Giúp tôi với, có được không? Các anh giúp tôi khuyên nhủ bọn họ đi, được không?” Bộ dạng của cô gái rất thành khẩn, trên khuôn mặt trắng bệch còn có vết máu khô, ngay cả tóc cũng dính máu đông lại thành một khối cứng ngắc giống như được che ở trên đầu.

Tưởng Long: “……”

Tất Hằng: “……”

Anh có thể nói không được sao?

Tất Hằng rất muốn thoát khỏi cánh tay của cô gái đang kéo lấy tay mình, nhưng anh phát hiện trên tay cô ta toàn là máu, sức lực cũng lớn đến kinh ngạc, sức lực của anh ở trước mặt cô ta giống như phù du lá cây, vả lại phía sau cô ta còn có hai người đàn ông đang nhìn anh, vẻ mặt mong chờ đợi bọn họ qua đó phân xử dùm.

Anh nuốt nước miếng: “Nhà tôi còn có việc gấp, phải về nhà ngay lập tức, không có biện pháp giúp cô, các người tự mình giải quyết đi có được không?”

Tưởng Long chân run rẩy cũng nói theo: “Đúng vậy, đây là chuyện riêng, chúng tôi là người ngoài cũng không tiện nhúng tay vào, tình huống này mọi người nên tìm các chú cảnh sát giúp đỡ, lời chú cảnh sát nói mới tính, lời của chúng tôi không đáng tin đâu……”

Bọn họ nào dám đi giúp đỡ? Hai vị chủ xe kia đều không phải người, còn cãi nhau đến lợi hại như vậy, ai cũng cảm thấy chính mình không sai, ai cũng không chịu thua, bất luận là đứng về phía bên nào thì bên kia khẳng định là không đồng ý, đến lúc đó đánh nhau rồi, còn không phải bọn họ là những người phàm vô tội gặp phải chuyện xui xẻo hay sao?

Nhưng mà Tưởng Long còn chưa nói xong, cô gái liền vội vàng nói: “Chỉ một lúc thôi, thật đó, sẽ không làm chậm trễ thời gian của các anh.” Nói xong, cô ta lôi kéo Tất Hằng quay trở lại. Sức lực của cô gái này rất lớn, cánh tay anh bị kéo đến muốn đứt ra làm hai, Tất Hằng dường như là bị kéo đi thành hai bước —— nếu không phải anh phát hiện tốc độ của cô gái này rất nhanh, anh nhất định sẽ không màng đến tất cả đẩy cô ta ra quay người chạy trốn, nhưng tốc độ của cô ta nhanh như vậy, anh chạy trốn được sao? Chưa nói đến sức lực của anh cũng không so lại với cô ta.

Anh ném cho Tưởng Long một ánh mắt xin giúp đỡ, tại sao lại bắt anh mà không phải cậu ta?

Tưởng Long: “……” Người anh em đi mạnh khỏe.

Tất Hằng: “……” Đồ chó.

Tất Hằng cảm thấy tuyệt vọng, nhưng cô gái lại rất cao hứng khoe với người đàn ông của mình: “Chồng ơi chồng ơi, em đã mời người tới đây rồi, để bọn họ tới phân xử cho chúng ta …… A!” Cô gái cười tươi nói bỗng nhiên có cảm giác mu bàn tay mình có chút đau, thật sự rất đau, đau đến mức cả người cô tê rần, gần như ngay lập tức cô rút tay trở về, đột nhiên cô quay đầu nhìn lại, mới phát hiện ra mình bị một cô gái tóc dài đánh?!

Tất Hằng nhìn thấy đây là một cơ hội tốt, gần như ngay lập tức thoát khỏi sự kiềm hãm của cô gái, thân hình to lớn run bần bật thu nhỏ lại trốn ở phía sau cô gái tóc dài, Tưởng Long nhìn thấy cũng lập tức trốn ở phía sau Tất Hằng, cố gắng thu nhỏ người lại giống như chim cút. Anh lén lút kéo quần áo của Tất Hằng, Tất Hằng không muốn để ý đến anh, Tưởng Long ở phía sau nói nhỏ vào tai anh bảo anh nhìn về phía ven đường, bên kia có một cô gái ngồi xổm trên mặt đất ôm đứa con của mình đang khóc rống, vào lúc này áo khoác rơi trên mặt đất, có thể nhìn thấy rất rõ trên người đứa nhỏ kia có vết máu và trên bụng bị thủng một lỗ ……

Người phụ nữ vẫn luôn vùi đầu ngồi xổm ở ven đường cũng đột nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt máu thịt be bét, thậm chí một con mắt đang treo lơ lửng ở trên mặt……

Bị thương như vậy mà còn có thể động đậy, nhìn kiểu gì cũng thấy đây không phải là người bình thường.

Tất Hằng run lập cập, đưa mắt nhìn sang chỗ khác.

Cô gái có khuôn mặt trắng bệch nghiêm mặt, không chút sợ hãi, cô không vui nói: “Vì sao cô lại đánh tôi?”

Người đàn ông thấy vợ của mình bị đánh, cũng trợn tròn mắt, sắc mặt khó coi đi tới, phải đòi lại công đạo cho vợ của mình.

Tất Hằng và Tưởng Long thấy vậy, âm thầm kêu không ổn! Một bên suy nghĩ nên làm như thế nào để chạy trốn.

Tình hình trước mắt càng ngày càng xấu.

Sắc mặt của cô gái tóc dài so với cô ta còn muốn trắng hơn, khuôn mặt cô so với cô ta còn muốn nghiêm hơn, tóc dài tung bay, ánh mắt đen như mực nhìn cô ta: “Chúng tôi phải về nhà ngay, không muốn giúp đỡ, hơn nữa người tốt nói đúng, các người nên đi tìm chú cảnh sát tới phân xử. Đã nói rồi, sao các người không nghĩ thử, coi như chúng tôi phân xử rồi, chú cảnh sát cũng sẽ không nghe theo ý kiến của chúng tôi để quyết định rốt cuộc ai là người phải chịu trách nhiệm. Cô này không phải đang làm điều thừa sao? Còn lãng phí thời gian của chúng tôi.”

Cô gái: “……”

Hai người đàn ông đang đến gần: “……”

Hình như có chút đạo lý.

Cô gái tóc dài nhếch môi, lộ ra một nụ cười hữu nghị: “Các người trước tiên đừng tranh cãi nữa, chờ các chú cảnh sát ở bên đường tới giải quyết. Các người nói có đúng hay không?”

Cô kiên cường đi về phía trước hai bước, đôi chân đi thẳng tắp, giống như không thể uốn cong được, Tất Hằng và Tưởng Long chỉ có thể thấy bóng dáng đong đưa của cô, một bước, hai bước, răng rắc răng rắc dẫm lên tuyết, còn có mái tóc đen dài đong đưa theo từng bước đi của cô……

Hai người đàn ông khí thế hùng hổ đi tới bỗng dừng lại, đồng thời rùng mình một cái, ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi, đặc biệt là cô gái bị cô đánh vào mu bàn tay, cũng cảm thấy cô gái tóc dài này là người âm trầm, thoạt nhìn rất đáng sợ, giống như ma. Cô liếc mắt lén lút xem xét cô gái tóc dài, thấy cô ấy không nhìn mình, liền chạy như bay đến bên cạnh người đàn ông của mình, trốn ở phía sau người đàn ông nhìn cô đề phòng.

Cô gái tóc dài: “Được không?”

Tiếng nói u ám như cơn gió lạnh truyền vào màng nhĩ, làm cho người ta không tự kìm được mà run lập cập, nhưng khi nghe thấy lại rất là thành khẩn? Loại thành khẩn này ở trong bầu không khí quỷ dị tại đây càng trở nên đáng sợ.

Nhìn cô gái tóc dài sắc mặt trắng bệch, nụ cười cứng nhắc đặc biệt xấu, giống như mới từ trong mộ bò ra ngoài không quen làm người.

Cô gái cùng với người đàn ông đều sợ tới mức hít một ngụm khí lạnh, vội nói: “Được được được, các người đi đi, chúng tôi chờ cảnh sát tới.”

Một người đàn ông khác cũng nuốt nước miếng: “Biết rồi biết rồi, chúng tôi chờ cảnh sát tới, các người mau đi đi!”

Tất Hằng: “……”

Tưởng Long: “……”

Bộ dạng của cô gái tóc dài này xem ra nếu so với mấy con ma máu me đầy đầu ở bên kia còn đáng sợ hơn nhiều!

Cho nên thật sự không thể trách bọn họ đã cho rằng cô gái tóc dài này là ma, bởi vì cô so ma còn giống ma hơn.

Cô gái tóc dài này nghe thấy bọn họ lại có thể dễ đáp ứng như vậy, rất vui vẻ quay đầu, nhìn Tất Hằng cùng Tưởng Long lộ ra nụ cười: “ Thật ra bọn họ cũng rất dễ nói chuyện mà, nói rõ một chút bọn họ đã đồng ý, bây giờ chúng ta có thể quay về xe, mau mau về nhà thôi.”

Tất Hằng có chút hoảng hốt, không biết nên nói cái gì, chỉ có thể khâm phục nhìn cô gái tóc dài: “…… Được.”

Tưởng Long lau nước mắt, vốn dĩ một lúc nào đó so với ma muốn dọa người cũng rất có tác dụng.

……

Mấy người nhìn theo cô gái tóc dài đang bày ra tư thế cứng đờ leo lên xe, lúc sắp đi cô còn quay qua đầu nhìn bọn họ, vẫy vẫy tay, bởi vì cách một đoạn, nên không nhìn thấy rõ sắc mặt của cô, có thể không biết rõ lí do nên bọn họ cảm thấy lạnh sống lưng.

“Hai người anh em kia e là thảm rồi.”

“Đúng vậy, bọn họ có lẽ bị cô gái quỷ dị đó nắm được điểm yếu rồi.”

“Khó trách không chịu giúp đỡ chúng ta……”

“Đợi chút nữa chú cảnh sát tới chúng ta nói một tiếng, hy vọng còn có thể cứu được.”

“……”

Tất Hằng và Tưởng Long lên xe với tốc độ nhanh nhất , nên đương nhiên không nghe không thấy mấy con ma kia nói cái gì, nếu bọn họ nghe thấy được, cũng không biết là nên khóc hay nên cười.

Tưởng Long một bên thắt dây an toàn một bên lầm bầm thúc giục Tất Hằng nhanh nhanh lái xe, mau mau rời khỏi nơi quỷ quái này, trải qua buổi tối hôm nay đã đủ để anh khoác lác sự lợi hại của mình cả đời rồi.

Tất Hằng khởi động xe, cũng không dám nhìn nhiều mấy con ma đang đứng trước xe, lúc này bọn họ mới chú ý tới, mấy người kia tuy rằng vẫn còn đứng đó nói chuyện, nhưng khi đèn xe chiếu qua, dưới chân bọn họ lại không có bóng của mình, điều này rất bất thường. Nếu lúc ấy bọn họ không phải bị cô gái tóc dài dọa sợ tới mức hồn bay phách lạc, tinh thần căng thẳng, chỉ muốn thoát khỏi móng vuốt một cách nhanh chóng, cũng sẽ không sơ ý đến như vậy.

Đương nhiên, bọn họ đã hiểu lầm cô gái tóc dài, cô gái tóc dài này còn cứu bọn họ một mạng là sự thật.

Tất Hằng dựa vào gương chiếu hậu nhìn ghế phía sau xe, cô gái tóc dài vẫn như cũ trực giác rất nhạy bén, khi anh nhìn cô thì cô cũng nhìn lại, sau đó nhoẻn miệngcười lộ ra một hàm răng trắng bóc, lộ ra một nụ cười thỏa mãn cùng thích thú nhưng lại cực kỳ quỷ dị với anh, lời nói phát ra từ tận đáy lòng: “Hắc hắc, trong xe thật sự rất ấm áp a!”

Tất Hằng: “……”