Ta Là Chí Tôn

Chương 488: Chuẩn bị tổng tiến công



- Đại soái, cầu băng mỏng đi còn nhiều hơn tính toán, hơn nữa... Ngọc Đường lần nữa lại đổ dầu xuống dưới.

- Số lượng lần này thế nào?

- Vẫn chưa từng nhìn thấy có giảm bớt!

- Bắn hỏa tiến, đốt!

Hàn Sơn Hà ra lệnh một tiếng.

Vài ngày sau.

- Đại soái, Ngọc Đường lại tiếp tục đổ dầu hỏa, chúng ta có...

- Có thể nhìn ra số lượng bao nhiêu không?

- Nhìn không ra, nhưng chí ít không thấy có dấu hiệu giảm bớt so với mấy lần trước!

- Bắn hỏa tiến, đốt!

Hàn Sơn Hà chau mày.

Tên Thu Kiếm Hàn chết tiệt này, không biết lão ta tích trữ bao nhiêu dầu hỏa nữa?

Sao đốt mãi mà không hết vậy?

Trước trước sau sau cũng đốt tới bốn lần rồi a!

Mỗi lần đều là đại lượng dầu hỏa không chút khoa trương giả bộ, sao lại có thể còn nhiều như vậy được?

Nhìn khói đặc cuồn cuộn giữa không trung, Hàn Sơn Hà nhướng mày trầm tư, tựa như ẩn ẩn cảm thấy cái gì đó không được đúng lắm.

Chiến Ca bên cạnh Hàn Sơn Hà cũng nhíu mày, mặt mũi tràn đầy trầm tư.

Cầu băng thoai thoải, rõ ràng như thần lai nhất vút, thế nhưng cho tới hôm nay, vẫn luôn bị dầu hỏa của Thu Kiếm Hàn hoàn toàn ngăn lại. Mặc dù trước mắt còn chưa xuất hiện thương vong lớn, thế nhưng tổng thể cứ để giằng co như thế cũng không phải là chuyện tốt a!

Binh quý thần tốc, chậm sinh biến, giằng co nhiều ngày như thế, ai biết sẽ xảy ra biến cố thế nào cơ chứ?!

Tình huống trước mắt, tốt nhất là Ngọc Đường đã tiêu hao hết dầu hỏa, nhưng nhìn thế trận bây giờ, dầu hỏa đổ xuống liên miên không dứt, tựa như muốn tiêu hao cũng không tiêu hao hết vậy.

- Cũng may hôm nay không bị hun.

Chiến Ca lau mặt, mang theo nỗi khiếp sợ mà nói.

Mỗi lần dầu hỏa đốt, khói đặc liên tục, thuận gió quét về trận doanh Đông Huyền, Chiến Ca cùng Hàn Sơn Hà đứng ở chỗ cao xem chiến cuộc, bị chướng khí mù mịt hun đến vô cùng chật vật.

Hàn Sơn Hà nghe vậy sững sờ, bỗng nhiên nhíu mày:

- Hôm nay không có bị hun?

Hắn cau mày nhìn về phía đối diện, đột nhiên hạ lệnh:

- Chờ chút nữa phái mấy người tu vi cao, đến dò xét dầu hỏa bên kia một chút!

Ra lệnh một tiếng, nhất thời có mấy vị Sơn cảnh đỉnh phong vọt vào đại hỏa ngập trời.

- Hồi bẩm đại soái, dầu hỏa mà lần này Ngọc Đường dội ra, đã không phải là dầu hỏa thuần túy nữa... Trộn lẫn rất nhiều nước, mặc dù vẫn thiêu đốt kịch liệt, thế nhưng hỏa thế thực tế kém xa mấy lần trước.

Nghe hồi báo, trên mặt Hàn Sơn Hà mới lộ ra nụ cười thản nhiên, quả nhiên không ngoài sở liệu của lão.

Chiến Ca mừng rỡ:

- Lão sư, xem ra Thu Kiếm Hàn đã không còn bao nhiêu dầu hỏa nữa.

Hàn Sơn Hà thản nhiên:

- Mặc dù không có bao nhiêu, nhưng cuối cùng vẫn có thể tiếp tục thiêu đốt, vẫn có lực sát thương nhất định. Mặc kệ hắn, tiếp tục chờ!

Lại qua hai ngày.

Thiết Cốt quan một mảnh yên tĩnh, hoàn toàn không còn hoạt động tướ dầu xuống nữa.

Bên Hàn Sơn Hà, đám tướng lĩnh cùng nhau nghị sự, xì xào bàn tán, tất cả đều khó nén hưng phấn.

- Đại soái, chúng ta tiến công đi!

- Ngọc Đường đã không còn dội dầu hỏa xuống nữa rồi.

- Mỗi lần đều dội nhiều dầu hỏa như vậy, dù có chuẩn bị cũng không thể chống được tiêu hao a, hiện tại khẳng định đã tiêu hao sạch sẽ!

- Đúng vậy a, đúng vậy a, hiện tại cũng chính là thời cơ tốt để chúng ta xuất kích!

Hàn Sơn Hà trầm ngâm nửa ngày, lúc này mới nói:

- Lần này tiến công, áp dụng biện chia quân ba mặt, mỗi mặt... Xuất động...

Hắn cẩn thận nghĩ một hồi, nói:

- Một vạn người!

Đối với con số này, chúng tướng không hiểu mà nhìn nhau.

Mỗi mặt một vạn người, nói cách khác tổng cộng mới ba vạn binh lực?!

Đội hình như thế, sao có thể đánh hạ Thiết Cốt quan?

Nhưng Hàn Sơn Hà đã quyết, căn bản không có người nào dám phản bác.

Ba mặt tiến công, như ong vỡ tổ mà xông tới.

Mắt thấy binh sĩ Đông Huyền một đường vọt tới trên dốc thoải, lúc đến đầu tường, Ngọc Đường mới bắt đầu có động tác, Cung Tiễn thủ cùng nhau bắn tên, càng có từng thùng từng thùng dầu đổ xuống, tựa như sông hồng vỡ đê mà trút xống.

Hỏa tiễn liên miên không ngớt, bắn xuống như mưa. Một khắc gặp mặt dầu hỏa, toàn bộ khung cảnh trước Thiết Cốt quan lại lần nữa hóa thành biển lửa, liệt diễm ngập trời.

Hàn Sơn Hà tỉnh táo nhìn hỏa thế, nở nụ cười nhàn nhạt:

- Lần tiến công này, xem ra là ta quá cẩn thận rồi, lão thất phu Thu Kiếm Hàn kia thực sự cũng không còn bao nhiêu dầu hỏa.

Lời Hàn Sơn Hà hoàn toàn có căn cứ, đập vào mắt, hỏa thế trước Thiết Cốt quan cũng chỉ có một lúc đầu lộ rõ vẻ hừng hực, nhưng vẻn vẹn chỉ kéo dài một lát, dần dần chuyển sang hòa hoãn, một số nơi còn đang chậm rãi dập tắt.

Chân chính sát thương, là từng đạo quân Ngọc Đường xuất hiện, đao kiếm lóe sáng, ra sức giết địch.

Giờ phút này, hoặc có thể nói là nhiều ngày đến nay, Ngọc Đường Đông Huyền mới cận thân tương bác, chính diện chém giết!

Binh sĩ Đông Huyền vượt biển lửa mà đến, tựa như điên cuồng lao thẳng, đại lượng binh sĩ Ngọc Đường triển khai phản công, tình hình chiến đấu dị thường kịch liệt, thế nhưng binh mã Đông Huyền phái tới cả thảy chỉ có ba vạn, coi như địa thế chia đều, nhưng Ngọc Đường vẫn chiếm ưu thế sân nhà, lại có lão soái Thu Kiếm Hàn đứng trên đầu tường huy kiếm đốc chiến, tình hình chiến đấu khuynh đảo về hướng Ngọc Đường.

- Hiện tại!

Hàn Sơn Hà phất ta lệnh.

Không cần thiết đánh nữa, ba vạn người tiến công lần này, mục đích thực sự chỉ là kiểm tra xem Thu Kiếm Hàn có còn đại lượng dầu hỏa nữa hay không, hiện tại đã chứng thực được, cũng không cần tiếp tục loạn chiến!

- Sớm ngày mai, canh ba nấu cơm, canh năm công thành, mười hai vạn đại quân, chỉ tấn công hai mặt!

Hàn Sơn Hà bình tĩnh hạ lệnh:

- Trận chiến này, đoạt lấy Thiết Cốt quan, định chắc thế cục!

- Rõ!

Giờ phút này bọn họ cũng đã sớm hiểu ý đồ khi đem ba vạn quân công thành của Hàn Sơn Hà, sĩ khí tăng vọt, âm thanh nhận lệnh như đang gào thét.

- Lão sư?

Chiến Ca vẫn có chút không hiểu.

- Chuyện này mọi người đều đã hiểu, ngươi còn kinh ngạc cái gì? Chẳng nhẽ ta cứ ở chiến trường, ngươi lại cứ ỷ lại như thế sao? Thói quen này thực sự không tốt!

Tâm tình hiện tại của Hàn Sơn Hà rất tốt, mỉm cười giải thích:

- Dựa theo dự trự của Ngọc Đường, dầu hỏa cũng là thứ cần thiết khi thủ quan, tất sẽ dự trữ nhiều. Cho nên những ngày nay, ta một mực tiêu hao dầu hỏa của bọn hắn, cho dù phải kéo dài thời gian, vẫn không dám tùy tiện phát động tiến công, dù sao một khi tiến công, hỏa hải do dầu hỏa tạo thành sẽ tạo thành thương vong không thể cứu vãn!

Mà những ngày này, Ngọc Đường tổng cộng đổ ra sáu lần dầu hỏa, trong đó lấy lần thứ nhất là nhiều nhất.

Mà cho tới lần thứ tư, đã là trộn lẫn nước. Lần thứ năm tỉ trọng nước càng cao, về phần lần hôm nay, tỷ trọng trộn nước đã tương đối lớn, thậm chí đã không thể tạo thành lực sát thương!

- Chiến dịch hôm nay, nếu không phải binh mã Ngọc Đường xuất hiện, triển khai phản công, lão thất phu Thu Kiếm Hàn kia càng bắt đầu hiện thân đốc chiến, nói không chừng ba vạn nhân mã kia đã thực có thể đột phá thế trận. Hết thảy những thứ này, nói rõ dầu hỏa mà bọn hắn dự trữ, cơ bản đã hao sạch.

- Cho dù còn thừa, cũng chỉ lác đác không có mấy, khó ảnh hưởng đại cục!

Hàn Sơn Hà nói:

- Cho nên ngày mai, chính là lúc phát động tổng tiến công, toàn quân tốc chiến, đánh hạ Thiết Cốt quan, triệt để bình định con đường tiến quân Ngọc Đường!

Chiến Ca nói:

- Lão sư, liệu có phải là Thu Kiếm Hàn cố ý làm thế, gài bẫy chúng ta hay không?

Hàn Sơn Hà thản nhiên nói:

- Đương nhiên tồn tại khả năng này, ta chưa bao giờ dám khinh thị lão, nhưng mà dựa theo tính toán, dầu hỏa tiêu hao trong mấy ngày nay của Ngọc Đường, chí ít đã sử dụng tới... Bốn mươi vạn thùng!

- Mà trong thời gian này, theo số lượng mà ba mươi hai đồn quan sát báo tới, số thùng dầu cao hơn con số này gấp ba. Tin rằng con số chênh lệch này, toàn bộ đều là nước.

- Nhưng nếu coi đây là gốc để tính toán, xem như Ngọc Đường cử quốc chi lực thu thập dầu hỏa, trong thời gian này có thể vận chuyển đến Thiết Cốt quan, nhiều nhất cũng chỉ có thể như vậy mà thôi. Hơn triệu thùng dầu hỏa? Nói đùa, cho dù toàn bộ Thiên Huyền đại lục, cũng chưa chắc có thể kiếm được nhiều thế...

- Nếu Thu Kiếm Hàn trong tình huống này còn có thể cài bẫy chúng ta... Như vậy...

Trong mắt Hàn Sơn Hà bắn ra lãnh mang, dùng một ngữ khí cực kỳ âm lãnh nói:

- Những người tham chiến lần này, xem như là bồi táng cho danh soái như hắn đi!