Ta Là Chí Tôn

Chương 617: Bắt đầu



Những người này đều là lão làng chốn giang hồ, ứng biến thần tốc, thấy liên tục bị động chịu đò như vậy cũng không phải cách hay, dưới quyết tâm lập tức bắt đầu đáp trả.

Tuyệt Sát lệnh xuất hiện, nửa đêm ngày kế tiếp, sát thủ khắp thiên hạ tụ lại ngoài cửa nam, cùng bàn đại kế.

Cái gọi là đại kế, đương nhiên chính là tập kết nhân lực, tấn công hạ mã uy Tứ Quý lâu!

Nếu sát thủ khắp thiên hạ đã tập kết, nếu không làm nên một phen đại sự, sao xứng với tên tuổi tdl?

Đúng nửa đêm, Huyết Đao đường cùng Vô Tình lâu trực tiếp xuất động hơn nửa nhân lực, lại thêm rất nhiều sát thủ tự do âm thần hành động, nhân thủ tham dự chiến dịch lần này, đã vượt qua con số năm trăm!

- Chúng ta phải lấy thế đại sơn áp đỉnh, triệt để phá hủy căn cơ Tứ Quý lâu ở Thiên Đường thành!

- Không để lại chỗ trống, không để lại người sống!

Để đảm bảo hành động lần này có thể thành công, Hồng Trảm cùng Hận Biệt Ly thậm chí cùng nhau liên danh thông cáo, mời Sâm La đình tham dự, Hận Biệt Ly tự mình đưa thư tạ lỗi, liên tục tỏ ý áy náy với Sâm La đình, càng hứa hẹn nợ Sâm La đình một đại nhân tình, tất có ngày hoàn lại.

Sâm La đình Tần Quảng Vương nhìn thấy tin tức, tự nhiên là tới tìm Vân Dương thương nghị.

- Đến lúc đó chỉ cần thả chút minh vụ, đại biểu Sâm La đình xuất thủ.

Vân Dương nói:

- Trên thực tế, ngươi không cần lộ diện, trong cái thời binh hoang mã loạn này, chúng ta không cần tham gia náo nhiệt, chỉ cần phạm vi minh vụ thể hiện ra đủ lớn, ai dám nói Sâm La đình không dùng hết sức.

Nhất điện Tần Quảng Vương cười một tiếng quái dị, tâm tình thư sướng:

- Chúng ta cũng thích xem náo nhiệt, tọa sơn quan hổ đấu là được rồi...

Vân Dương trợn trắng mắt, im lặng không nói.

Vân Dương thực sự đánh giá thấp khả năng thích náo nhiệt của Sâm La Thập Vương.

Vào lúc ban đêm, minh vụ đại phóng, tàn phá bừa bãi khắp nơi, Thập Điện đại vương đồng thời xuất thủ, cảnh tượng náo nhiệt dị thường...

Nhìn thấy cảnh này, Vân Dương thiếu chút tức đến méo mũi... Chỉ cần gây chút náo nhiệt là được rồi, cần phải cùng đến cả mười người thế này không?

Các ngươi có biết, các ngươi đến cả như thế, sẽ phải chịu phong hiểm lớn chừng nào?

Nếu chỉ một hai người, lúc đó thấy tình huống hơi chút không tốt lập tức có thể chạy trốn, nhưng nếu các ngươi cùng tới... Lực lương này thực sự rất mạnh. Một khi có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, chỉ cần hơi chút không cam tâm rút lui, như vậy, tất sẽ dốc toàn lực đại chiến một trận!

Tuyệt đối đừng để phá nát sân nhà chúng ta a...

Phải biết, chiến lực Tứ Quý lâu căn bản không chỉ có chút như đang lộ ra hiện tại, ít nhất còn có Niên tiên sinh cùng một vị cao thủ thần bí khác ngấp nghé, nếu bọn hắn cho rằng cần thiết can thiệp, tham gia trận chiến này, các ngươi nghĩ các ngươi còn có thể vui vẻ được thế sao?!

Nhưng giờ bọn hắn đã tới cả, Vân Dương cũng không có cách nào, chỉ có thể tùy cơ ứng biến.

Người cùng ôm tâm lý xem náo nhiệt, còn có Ngọc Đường Tiêu Dao Vương Vân Hầu đại nhân. Ngoài ra còn có rất nhiều cao thủ âm thầm ẩn nấp, cùng giấu ở một bên xem náo nhiệt, dù sao tuyệt đại đa số người cùng có một suy nghĩ “Lần này sát thủ khắp thiên hạ tập hợp, có lẽ thực sự có thể áp chế nhuệ khí Tứ Quý lâu, nếu có thể thuận tay kiếm chút tiện nhgix, như vậy còn gì tốt hơn”.

...

Nhưng lần này xem náo nhiệt, lại khiến Vân Dương thầm rung động to lớn.

Nội tình thực lực của Tứ Quý lâu, cùng với thủ đoạn quỷ quyệt của bọn sát thủ, khiến cho tất cả mọi người cùng mở rộng tầm mắt.

Thực sự không hổ danh là đệ nhất tổ chức, cùng với thiên hạ khắp sát thủ!

...

Tứ Quý lâu đối ứng rất rõ ràng: Uy danh Tứ Quý lâu tuyệt không thể mất, chúng ta tuyệt không lui! Tới một người giết một người, tới hai người giết hai người1

Trực tiếp minh đao minh thương, đối ứng trực diện.

Trong một cái sân rộng, pham làm bốn hướng đông tây nam bắc, mỗi mỗi phương hướng, đều an bài ba vị cao thủ ẩn mình trong chỗ tối tọa trấn.

Ba người này, chỉ chuyên tâm chăm chú vào địch nhân ở chỗ mình, ngoài ra, không bai giờ chú ý những chuyện khác.

Chờ ba người này chết, hoặc mệt mỏi, thụ thương, người Tứ Quý lâu mới có thể lần nữa phái người ra tiếp ứng, tiếp nhận.

Rõ ràng lộ rõ một thái độ cuồng ngạo: Bất kể các ngươi có bao người, ta chỉ cần những người này là đủ ứng phó!

Mà thủ đoạn của đám sát thủ, cũng tầng tầng lớp lớp, chỉ có những chuyện không nghĩ tới, chứ không có gì mà bọn hắn không làm được.

Kẻ mở chiến dịch này, lâu chủ Vô Tình lâu Hận Biệt Ly một người một ngựa đi đầu ra đại môn.

Một chưởng quét ngang, đại môn hoàn toàn mở rộng.

Nhưng chiêu này cũng không đại biểu điều gì, vẻn vẹn chỉ tuyên chiến, mở chiến dịch mà thôi.

Dù sao, những người tham dự chiến dịch này đều là đại cao thủ, ai còn cần đại môn làm cái gì a...

Chỉ thấy một trận gió kéo lên, vô số tro bụi che đậy không trung, vô số lá vụn đảo khắp không trung.

Bốn phía lẳng lặng im ắng.

Chỉ có minh vụ tối tăm mờ mịt, chập trùng tung bay trong không chừng.

Chẳng qua khi lá rụng bồng bềnh hạ xuống, lại có vô số lưỡi đao lạnh lẽo, từ trên lá rụng bay ra ngoài.

Mưa đao bao phủ khoảng trời, so với lá rụng còn càng thêm dày đặc, chém ngang, xoay tròn, quanh co, tà phi... Đều mang theo tiếng xé gió bén nhọn.

Từng mảnh từng mảnh trượt dài, tất cả đều kéo theo âm thanh xé gió kinh khủng.

Chỉ cần nhìn liền không khó có thể nghĩ đến, chỉ cần bị lưỡi đao này hơi cọ một chút, nhẹ thì gãy tay gãy chân, mình đầy thương tích, nặng thì mở ngực mổ bụng, chết ngay tại chỗ.

Chuyện sinh tử này, ai dám sơ sẩy? Cho dù là những sát thủ quanh năm hành tẩu giang hồ, cũng không có kẻ nào dám khinh thị, ngoài lá khô cùng đao phong phủ khắp bầu trời, còn có vô số binh khí khác, kiếm, mâu, dao găm, phi châm... Liên tiếp mà đến, bổ khuyết mỗi một điểm khe hở đột kích...

Đến mức, không có một chút khe hở, tất cả đều là sát cơ trí mạng.

Thậm chí đây còn chưa phải toàn bộ, tại một mảnh lá rụng nào đó, lặng yên không tiếng động bay đến gần một vị cao thủ Tứ Quý lâu, thế mà chợt hóa thành một thanh chùy lớn!

Chùy lớn? Làm sao có thể đột nhiên xuất hiện từ một mảnh lá rụng?

Nhưng tất cả những thứ này, trong tối nay đều hiện ra một cách chân thực.

Biến hóa như thế, quả khiến người nghe mà sợ, không thể nghĩ tới, càng khó có thể tưởng tượng!

Vân Dương thấy thế hoa mắt thần mê, âm thầm cảm thán đám sát thủ này cũng thực có thủ đoạn, cho dù lấy thực lực hiện nay của hắn, đối mặt với đám sát thủ này, cũng chưa chắc có thể ứng phó được.

Thậm chí, dưới sát chiêu như vậy, có thể toàn thân trở ra... Là là điều vô cùng may mắn.

Trừ phi, trừ phi vân tướng thần thông khôi phục, nếu không hắn cũng không dám nói có thể thong dong ứng đối, lông tóc không thương!

Thế công của đám sát thủ càng lúc càng mạnh, từng đạo thân ảnh mờ mờ từ trong sương mù xuất hiện, tựa như từ không sinh có, quy dị hiện thân.

Rất nhiều sát thủ lấy thực lực bản thâm mà triển khai công kích cận thân, lực công kích tăng theo diện rộng, không phải công kích từ xa có thể so sánh, mỗi một lần di chuyển đều là một lần công kích, bất kể là hữu hiệu hay vô hiệu, có đắc thủ hay không, sau đó liền hoàn toàn biến mất, hoàn toàn phát huy chân ngôn của sát thủ, một kích không trúng, lập tức truyền xa, hoàn toàn không chút sơ hở.

Sau một chốc, không ngừng có các loại dị tượng nối liền không dứt, hoa sen, lá cây, thậm chí từng mảnh từng mảnh sóng nước, tất cả đều có sát thủ hiện thân đi ra.

Không nói chuyện gì cao xa, chỉ riêng thủ đoạn hiện thân thiên kỳ bách quái này, đã bao hàm vô số thủ đoạn khác nhau, đã không thể tính được có bao nhiêu sát thủ, bao nhiêu người tham gia hành động lần này.

Trong lúc này, đám sát thủ tung ra hết những thủ đoạn cuối cùng, càng là những thủ đoạn hữu hiệu nhất với Tứ Quý lâu. Một kích không trúng lập tức tránh lui, không đòi hỏi quá đáng, bảo đảm chiến lực tiêu hao ít nhất có thể.

Loại chiến lược này, thực sự phù hợp.

Trái lại, mười hai cao thủ Tứ Quý lâu, từ đầu tới cuối vẫn duy trì tư thái lấy lưng tựa lưng, xếp thành hình tam giác đứng yên đối ứng cho dù đối mặt với đám sát thủ với thế công thủy triều, sóng sau hơn sóng trước, cũng không chút đổi sắc, ra chiêu bài bản, gặp chiêu phá chiêu, không chút rối loạn.